Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 3450 - Chương 3437: Trợn Mắt Nói Lời Bịa Đặt

Bất Diệt Long Đế Chương 3437: Trợn mắt nói lời bịa đặt

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

- Được rồi, đã bố trí xong, mọi người ở lại trong này đừng đi ra, nếu ta đoán không sai, Dã Nhân hẳn sẽ không cảm ứng được sự hiện diện của các ngươi, cũng rất khó phá mở Thần Văn đạo trường này.

Ngay trước mắt hơn hai ngàn người, Hàn Sơn Cư Sĩ một mình bay đi, hắn thăm dò một mình sẽ càng thêm nhẹ nhàng, dù gặp phải đại quân Dã Nhân cũng có thể dễ dàng đào tẩu, chỉ cần tìm được lối ra, như vậy tất cả mọi người sẽ có thể cùng theo hắn trốn ra khỏi hiểm địa này.

Hàn Sơn Cư Sĩ đi, hắn chỉ đi một mình, thực ra trong số còn lại cũng có người muốn đi theo, nhưng sau cùng đều ở lại. Một là quá nguy hiểm, hai là sợ liên lụy, một mình hắn đi sẽ càng dễ dàng, càng được tự do.

Sau khi được đến xác nhận an toàn từ Huyết Linh Nhi, Lục Ly an tâm tìm một góc bế quan. Hắn cũng để Huyết Linh Nhi kiểm trắc tình hình chung quanh, đồng thời yên ắng bố trí một ít Thần Văn, tăng cường khả năng phòng hộ cho nơi này.

Ở đây có nhiều người như vậy, hắn tin tưởng vạn nhất thật sự có Dã Nhân tấn công, chúng nhân sẽ lập tức kịp có phản ứng, chí ít Thần Văn đạo trường có thể ngăn cản một lát, không đến nỗi bị kích phá trong nháy mắt.

Vài người tự tìm nơi bế quan, đại bộ phận còn lại thì tụm năm tụm ba lại với nhau, nghiên cứu thảo luận về tiểu thế giới này, tự hỏi đường ra tương lai.

Ở trong mắt bọn họ, dù tiểu thế giới này rất lớn, lấy năng lực Hàn Sơn Cư Sĩ hẳn chỉ cần chừng một tháng là có thể đi nguyên một vòng, sau đó quay về. Thời gian một tháng quá ngắn, bọn họ lười nhác bế quan, dứt khoát cứ vậy chờ đợi.

Lục Ly một bên tu luyện thần lực, một bên luyện hóa thần dược, hắn không sợ có người để mắt đến mình, thần dược hắn luyện hóa đều chỉ là thần dược bình thường. Võ giả cường đại không để vào trong mắt, võ giả cấp thấp thì hắn không cần phải bận tâm.

Ngoài ra hắn còn lĩnh hội đại đạo chi ngấn và Trật Tự Thần Liên, đây là đột phá khẩu để đề thăng chiến lực. Vô Danh Yêu Đế từng nói qua, chỉ cần hắn có thể triệt để luyện hóa đạo Trật Tự Thần Liên này, chiến lực sẽ được tăng vọt.

Bầu không khí trong sơn cốc có chút đè nén, số không nhiều nữ tu sĩ ở đây bỗng chốc trở thành tiêu điểm. Có bốn năm nữ vỏ giả mặc dù tuổi tác nhìn không còn trẻ, nhưng rất thoải mái, nói nói cười cười với đám đông chung quanh.

Có lẽ bốn năm nữ tu sĩ kia cũng sợ chết ở đây, bởi thế rất chịu khó nịnh nọt đối với mấy tên cường giả Ngũ Kiếp, thậm chí len lén lấy ra không gian thần khí, mời cường giả Ngũ Kiếp đi vào “tâm sự” riêng. Những cường giả Ngũ Kiếp kia chắc cũng đợi ngán ở trong này, dứt khoát thay phiên tiến vào trong không gian Thần khí của mấy nữ tu, trao đổi “thâm sâu” một phen.

Thần Văn đạo trường do Hàn Sơn Cư Sĩ tu kiến quả nhiên rất mạnh, chúng nhân an tĩnh ngây ngốc bên trong mười ngày, một mực không thấy có bất cứ động tĩnh gì. Đã không có Dã Nhân đến tấn công sơn cốc, chúng nhân càng thêm yên tâm, lũ lượt tìm nơi bế quan tu luyện.

- Ha ha, tiểu tử!

Sau mười bảy ngày bế quan, Lục Ly bị người để mắt tới, ba tên võ giả Tứ Kiếp đỉnh phong tới chỗ hắn. Huyết Linh Nhi lập tức nhắc nhở Lục Ly, Lục Ly mở mắt, thấy ba người nhìn chằm chằm mình như nhìn cừu non đợi thịt, trong lòng hắn cảm thấy có gì đó không ổn.

Hắn không đứng dậy ngay, mà lạnh lùng hỏi dò:

- Ba vị có gì muốn làm?

Trong ba người, một lão đầu bộ dạng hèn mọn mở miệng nói:

- Hắc hắc, tiểu tử, thần dược ngươi nhiều thật nhỉ? Chúng ta thấy ngươi luyện hóa không ngừng, thần dược nhiều đến dùng không hết? Hay là chia chúng ta một chút?

Trong lòng Lục Ly bất giác dâng lên cảm giác chán ghét, song không biểu lộ ra mà chỉ lạnh giọng nói:

- Không nhiều, còn mấy chục gốc, ba vị có cần ta phân cho các ngươi một nửa?

- Mấy chục gốc?

Lão đầu hèn mọn khẽ cười giễu cợt nói:

- Mười mấy ngày qua ngươi chắc đã luyện hóa trên trăm gốc rồi đúng không? Chúng ta cũng không cần nhiều, cho chúng ta mỗi người một trăm gốc là được.

Thần dược trên thân Lục Ly rất nhiều, phân ra ba trăm gốc không phải việc khó, nhưng dựa vào cái gì mà hắn phải phân cho ba người này? Hơn nữa cho ba người này một trăm gốc, bọn hắn liệu có đòi thêm trăm gốc nữa? Liệu có càng nhiều người tới tìm hắn đòi hỏi?

Bởi thế Lục Ly đương nhiên sẽ không đáp ứng, hắn lạnh giọng đáp:

- Nếu ta không đưa, có phải các ngươi định trắng trợn cướp đoạt?

Lục Ly thoáng đề cao thanh âm, dẫn lên người xung quanh chú ý, lão đầu hèn mọn kia lập tức phát nộ, vung tay quét tới Lục Ly. Mặc dù không vận chuyển thần lực, nhưng lực lượng lại đủ mười phần.

- Hừ!

Lục Ly phóng thích Bác Long Thuật, vung lấy nắm đấm hung hăng nện tới, lão đầu phản ứng cực nhanh, biến chưởng thành quyền, hung hăng đụng lên quyền của Lục Ly.

Oanh!

Thân hình Lục Ly không nhúc nhích dù chỉ một ly, lão đầu kia lại như bao tải rách bị đánh văng đi, một tay rõ ràng bị chấn đứt, lộn một vòng trên đất mới bò dậy được.

- Muốn chết!

Hai người còn lại giận tím mặt, đang định động thủ, nơi xa mấy tên cường giả Ngũ Kiếp lại đã quét mắt nhìn sang.

Một người hừ lạnh nói:

- Làm cái gì? Kẻ địch còn chưa giết đến cửa, các ngươi đã định nội chiến trước rồi?

Trên tay lão đầu hèn mọn kia trào ra máu tươi, hắn liếc nhìn một lượt, nét mặt bi phẫn mở miệng nói với cường giả Ngũ Kiếp kia:

- Thành đại nhân, tiểu tử này trộm lấy không gian giới chỉ của ta, còn ra tay đánh người!

- ...

Lục Ly sửng sốt, hôm nay hắn mới kiến thức cái gì gọi là trợn mắt nói lời bịa đặt, cái gì gọi là ăn không nói có.

Hắn nhếch miệng đứng lên nói:

- Lão cẩu, ngươi đừng tưởng chư vị đại nhân đều là kẻ ngu mà lừa bịp, vừa rồi rất nhiều người đều nhìn ở trong mắt, rõ ràng là ba người các ngươi muốn cướp đoạt thần dược của ta. Ta trộm lấy không gian giới chỉ của ngươi? Có cần ta lấy ra không gian giới chỉ, nhìn xem có tinh thần ấn ký của ngươi không?

Lão đầu hèn mọn hừ lạnh một tiếng nói:

- Ngươi trộm lấy không gian giới chỉ của ta, giờ tự nhiên không còn tinh thần ấn ký của ta nữa.

Bình Luận (0)
Comment