Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Phi kiếm cũng là bảo vật không sai, mặc dù không tính đặc biệt lợi hại, nhưng cũng là mảnh vỡ Đế Binh, còn được tế luyện nhiều năm, so với mảnh vỡ bình thường thì càng cường đại và hoàn chỉnh.
Phi kiếm bay đầy trời, giúp Lục Ly ngăn chặn rất nhiều tên nhọn, cũng đánh chết một ít Dã Nhân. Như vậy Lục Ly vừa có thể bảo vệ mình, còn bảo vệ được người bên cạnh, đồng thời không quá chói mắt.
Chúng nhân vừa đánh vừa lùi chừng mấy vạn dặm mới không còn Dã Nhân đuổi theo, trên thân ai nấy đều nhuộm đầy máu tươi, rất nhiều người bị thương, sĩ khí cực thấp.
Mới đầu hơn mười sáu ngàn người, giờ chỉ còn lại hai ngàn người, trọn vẹn mười bốn ngàn người vĩnh viễn vùi mình lại ở đây, đoán chừng tùy theo thời gian đẩy dời, sau cùng sẽ còn càng nhiều người chết đi.
Chúng nhân hạ trại bên cạnh một ngọn núi nhỏ, Hàn Sơn Cư Sĩ ngồi xếp bằng một mình trong góc, Lục Ly thúc giục đại đạo chi ngấn cảm ứng, phát hiện Hàn Sơn Cư Sĩ bị thương, thương thế tựa hồ còn không nhẹ?
Cảm quan của hắn đối với Hàn Sơn Cư Sĩ được cải thiện nhiều, người này một mực không chút biểu tình, đoán chừng người ngoài còn chưa biết hắn bị thương. Một mình hắn đánh chết nhiều Dã Nhân như vậy, giải quyết xong đều không nói cho mọi người biết, cứ thế lẳng lặng ngồi trị liệu.
Lục Ly trầm ngâm một lát, sau đó đi đến gần Hàn Sơn Cư Sĩ, giới chỉ sáng lên, trong tay hiện ra mấy gốc thần dược, đưa qua nói:
- Cư sĩ, một chút lòng thành.
Hàn Sơn Cư Sĩ mở mắt, có chút ngoài ý nhìn Lục Ly rồi khoát tay nói:
- Lão phu không thiếu thần dược, cậu thanh niên, ngươi tên gì?
Lục Ly chắp tay đáp:
- Hồi bẩm cư sĩ, ta tên Lục Ly!
- Ngươi ngược lại có lòng!
Hàn Sơn Cư Sĩ khẽ gật đầu, sau đó nghĩ nghĩ rồi nói tiếp:
- Chiến lực chân thực của ngươi chắc không chỉ như vẻ ngoài? Ngươi tu luyện Vô Thượng Thần Thể?
Hàn Sơn Cư Sĩ có thể nhìn ra điểm này, Lục Ly không quá ngạc nhiên, hắn gật đầu nói:
- Cư sĩ tuệ nhãn.
- Thực ra ngươi không cần ẩn giấu thực lực!
Hàn Sơn Cư Sĩ nói:
- Chỉ cần ngươi lộ ra thực lực tuyệt đối, người khác sẽ tôn trọng ngươi, tất cả mọi người ở chỗ này đều đang nương tựa vào nhau, không có quá nhiều ý đồ xấu, hơn nữa chỉ cần ta không chết, sẽ không ai dám làm loạn, hiểu chứ?
- Ừm!
Lục Ly chắp tay lui về, một mình ngồi xếp bằng tu luyện. Chúng nhân hưu chỉnh ở đây một ngày, thương thế đỡ lên nhiều, nhân số tuy ít đi, nhưng chiến lực lại không quá mức suy giảm, bởi vì cường giả về cơ bản không chết bao nhiêu.
- Đi thôi!
Thương thế Hàn Sơn Cư Sĩ hẳn cũng đã khôi phục, hắn vung tay dẫn theo chúng nhân phóng đi, lão Liễu bố trí người phân tán ra bốn phía, thay phiên thăm dò tình hình, phòng ngừa bị phục kích.
Ai nấy đều rất mê mang, không biết đi đâu, không biết chỗ nào mới an toàn, không biết lúc nào Dã Nhân sẽ tập kích. Giờ đành phải đi được tới đâu hay tới đó, nhìn xem có thể tìm được lối ra không.
Bôn tẩu hơn bốn canh giờ, chúng nhân tao ngộ một tiểu đội chỉ chừng hơn ba trăm người, tiểu đội kia nhìn thấy bên này lập tức chủ động yêu cầu gia nhập, nhóm bọn hắn trước kia vốn có hơn bốn ngàn người, nhưng giờ chỉ còn lại chừng ba trăm người này.
Chẳng qua ba trăm người này đều là tinh anh, thấp nhất cũng là Tứ Kiếp đỉnh phong, bên này rất hoan nghênh, có cường giả gia nhập là chuyện tốt, mọi người cùng nhau ôm đoàn sưởi ấm, như vậy cơ hội sống tiếp mới càng lớn.
Tiếp tục đi tới, nửa ngày sau, võ giả đi phía trước thăm dò được một sơn cốc, sơn cốc kia không quá lớn, bên trong lại không có Dã Nhân cư trú.
- Sơn cốc...
Hàn Sơn Cư Sĩ dừng bước, trầm ngâm một lát rồi nói:
- Hay là thế này đi, các ngươi ở lại trong sơn cốc tu luyện một đoạn thời gian, ta bố trí một ít Thần Văn, hẳn có thể bảo đảm an toàn cho các ngươi, sau đó một mình đi ra thăm dò xem sao.
Lời này của Hàn Sơn Cư Sĩ khiến chúng nhân vừa mừng vừa lo, mừng là nếu thật như lời Hàn Sơn Cư Sĩ nói, vậy mọi người sẽ được an toàn. Có thể an nhàn tu luyện một đoạn thời gian trong sơn cốc, đợi Hàn Sơn Cư Sĩ thăm dò rõ ràng tình hình rồi tính sau.
Lo chính là, vạn nhất Thần Văn mà Hàn Sơn Cư Sĩ bố trí không đủ cường thì sao? vạn nhất Dã Nhân có thể đột phá Thần Văn xông vào sơn cốc, khi đó không có Hàn Sơn Cư Sĩ tọa trấn, kết cục của bọn hắn sẽ rất thảm.
Có người mịt mờ nói ra lo lắng trong lòng, Hàn Sơn Cư Sĩ nói:
- Ta sẽ bố trí một đại trận phòng ngự, đồng thời bố trí một huyễn trận, án theo lẽ thường mà nói, linh hồn Dã Nhân vốn không mạnh, chắc là không nhìn ra được. Đương nhiên ta không thể cam đoan trăm phần trăm, chính các ngươi cân nhắc đi. Nếu các ngươi lo lắng thì có thể cùng theo ta đi ra thăm dò, nhưng chỉ giới hạn ở Ngũ Kiếp đỉnh phong.
Hàn Sơn Cư Sĩ đã nói vậy rồi, chúng nhân tự nhiên đều đồng ý. Hàn Sơn Cư Sĩ dẫn mọi người tiến vào sơn cốc, bắt đầu bố trí. Lục Ly cẩn thận quan sát, đây chính là Thần Văn do cường giả cấp Lĩnh Chủ đích thân bố trí, khẳng định có chỗ đáng để học tập.
Tốc độ Hàn Sơn Cư Sĩ bố trí Thần Văn rất nhanh, thủ pháp rất huyền diệu, Lục Ly nhìn mà hoa cả mắt, chẳng qua hắn vẫn kịp thời thúc giục đại đạo chi ngấn ghi lại trình tự bố trí.
Hàn Sơn Cư Sĩ tiêu tốn chừng hơn một canh giờ, bố trí hai đạo Thần Văn, một đạo Thần Văn phòng ngự, một đạo ảo cảnh, Lục Ly cảm ứng một phen, ngấm ngầm gật đầu. Chí ít ở phương diện bố trí Thần Văn, Hàn Sơn Cư Sĩ mạnh hơn hẳn Huyết Linh Nhi, đương nhiên phương diện phá giải Thần Văn thì Huyết Linh Nhi chắc vẫn mạnh hơn một bậc.
Lục Ly truyền thủ pháp bố trí Thần Văn của Hàn Sơn Cư Sĩ cho Huyết Linh Nhi, kẻ sau cảm ngộ một lát liền truyền âm nói:
- Ừm, chủ nhân, tạo nghệ người này ở phương diện Thần Văn rất mạnh, chủ nhân truyền thâu hai Thần Văn trận đồ này cho ta, ta tìm hiểu một phen.
Lục Ly thúc giục đại đạo chi ngấn cảm ứng, sau đó truyền thâu trận văn đồ cho Huyết Linh Nhi.
Đầu bên kia Hàn Sơn Cư Sĩ kiểm tra lại một phen, gật đầu.