Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Tên Ngũ Kiếp đỉnh phong kia mở miệng, uy vọng người này rất cao, đám đông chung quanh dồn dập hưởng ứng. Chúng nhân chia nhau tìm chỗ tu luyện, tán gẫu. Mấy nữ tu sĩ thì vẫn tiếp tục du tẩu trong đám cường giả, có một nữ tu sĩ còn quét mắt nhìn Lục Ly mấy lần, chẳng qua sau cùng vẫn không đi qua trêu chọc.
Thời gian dần trôi, chớp mắt đã nửa tháng qua đi, Hàn Sơn Cư Sĩ vẫn chưa trở về, cảnh này khiến tâm tình chúng nhân không khỏi có chút trầm thấp, mong là đừng xảy ra chuyện, Hàn Sơn Cư Sĩ đừng chết.
Nửa tháng này không có Dã Nhân tới gần nơi đây, xem ra huyễn cảnh ở chỗ này rất mạnh, Dã Nhân không phát hiện được, mọi người ở trong đây vẫn an toàn. Chúng nhân không dám ra ngoài mà tiếp tục đợi ở bên trong, càng nhiều người bắt đầu chú tâm tu luyện, như thế cảm giác thời gian sẽ trôi qua nhanh chút.
Lục Ly để Huyết Linh Nhi giám sát tình hình bốn phía, riêng hắn thì hoàn toàn chìm đắm vào lĩnh hội đại đạo chi ngấn. Hơn ba ngàn đại đạo chi ngấn đan diệt thành một tấm lưới kỳ dị, hợp thành bức trận văn đồ huyền diệu mênh mông dị thường. Hơn ba ngàn đại đạo chi ngấn đan xen với nhau, mấy đạo đại đạo chi ngấn tạo thành một bức tiểu hình, giữa các tiểu hình lại có kết nối với nhau, hình lớn chứa hình nhỏ, hình lớn lại tổ thành đại đồ siêu cấp, toàn bộ đại đạo chi ngấn mang đến cho Lục Ly cảm giác tựa như tinh không mênh mông,
Vĩnh viễn không cách nào thấy rõ toàn cảnh.
Hiện tại trong bức đại đồ này còn nhiều thêm một đường cong kỳ dị, chính là Trật Tự Thần Liên. Chính thứ này khiến cho trọn cả bức đại đồ càng thêm phần huyền diệu, Lục Ly không tự tin có thể lĩnh hội ngấn tích đại đạo này mà chỉ có thể từng bước mò mẫm.
Thời gian lại đi qua hai tháng, Hàn Sơn Cư Sĩ vẫn chưa trở lại!
Rất nhiều người đã không còn tâm tư tu luyện, thế giới này hẳn sẽ không rộng lớn vô biên, tốc độ Hàn Sơn Cư Sĩ nhanh như vậy, thời gian ba tháng đủ cho hắn lượn quanh vài vòng, nếu không xảy ra chuyện thì hẳn đã sớm quay về mới đúng.
Có người ngồi không yên, rất nhiều người tụ tập lại với nhau để cùng thương nghị đối sách. Có người đề nghị phái nhân thủ đi ra tìm kiếm, có người đề nghị cả đám cùng nhau đi ra, cũng có người đề nghị chờ thêm mấy tháng, rốt cuộc ở trong này đang rất an toàn.
Cuối cùng mấy cường giả Ngũ Kiếp ngồi lại với nhau thương nghị hồi lâu, có ba người quyết định đi ra một chuyến, ba người này đều là Ngũ Kiếp hậu kỳ và Ngũ Kiếp đỉnh phong, tốc độ rất nhanh, năng lực tự bảo vệ cũng rất mạnh.
Chỉ là nơi này được Thần Văn phòng ngự che phủ, chúng nhân không biết làm sao mới có thể ra ngoài, rốt cuộc không thể cường hành phá mở được, Hàn Sơn Cư Sĩ lại không nói cho bọn hắn biết cách phá giải Thần Văn.
- Ai hiểu Thần Văn, thử khống chế Thần Văn xem, đừng hủy đi!
Lão Liễu quát khẽ, Lục Ly mở mắt, nghĩ nghĩ sau đó nói một tiếng với Huyết Linh Nhi, Huyết Linh Nhi sớm đã nghiên cứu triệt để Thần Văn nơi này, hoàn toàn có thể nhẹ nhàng khống chế.
Ông!
Thần Văn lóe lên quang mang, Lục Ly mở miệng nói:
- Được rồi, có thể đi ra!
- Ách?
Đám đông không khỏi kinh ngạc, không thấy Lục Ly có bất kỳ dị động nào, Thần Văn lại cứ thế nhẹ nhàng phá giải? Ba người kia bán tín bán nghi, thử bay đi, quả nhiên nhẹ nhàng bay thoát ra ngoài.
Ông!
Lục Ly để Huyết Linh Nhi khởi động lại Thần Văn, sau đó khoát tay nói:
- Mọi người tiếp tục tu luyện đi, nếu muốn đi ra thì nói với ta một tiếng, đừng cường hành phá trận.
Dứt lời, Lục Ly lần nữa nhắm mắt bế quan, cảnh này rơi vào trong mắt đám đông lại càng hiện vẻ cao thâm khó lường, rất nhiều người thậm chí còn hoài nghi liệu Lục Ly có phải là một lão ma siêu mạnh, chỉ là đang ẩn giấu cảnh giới và thực lực?
Phải biết với thứ như Thần Văn, trừ lão ma ra, người bình thường không có quá nhiều thời gian đi lĩnh hội nghiên cứu. Tạo nghệ Lục Ly ở phương diện Thần Văn có vẻ mạnh vượt xa lẽ thường, không thấy có bất kỳ dị động nào, lại đã trực tiếp phá mở Thần Văn, cảm giác không khác gì lật tay là gió, trở tay là mưa.
Hưu!
Một nữ tu sĩ nhẹ nhàng lướt tới, quỳ gối sát bên Lục Ly, bầu ngực sung mãn dán lên cánh tay hắn, cười hì hì nói:
- Ca ca, ngài có mệt không, hay là để Hỉ nhi bóp vai cho ngài?
Lục Ly mở mắt, nhìn khuôn mặt nịnh nọt lấy lòng trước mắt, không chỉ không có nửa điểm cảm giác động tâm, ngược lại còn có chút buồn nôn. Vị này tuổi tác không nhỏ, đoán chừng chí ít cũng phải mấy ngàn tuổi, lại tự xưng Hỉ nhi, còn gọi hắn ca ca, nghe mà nổi hết cả da gà.
- Không cần không cần, ngươi cứ tu luyện đi.
Lục Ly khoát tay, thấy nữ tu sĩ kia còn ra vẻ nũng nịu, nét mặt hắn lập tức trầm xuống, lạnh giọng nói:
- Lời ta nói ngươi nghe không hiểu?
Ý cười trên mặt nữ tu sĩ cứng lại, ngượng ngùng rời đi, miệng còn thầm thì:
- Hung cái gì, không phải chỉ là lợi hại chút thôi sao, có gì đặc biệt hơn người đâu...
Ba tên cường giả đi ra, chúng nhân tiếp tục chờ đợi trong lo lắng bất an, lần chờ đợi này kéo dài ròng rã suốt bốn tháng.
Đến tháng tư vẫn không có tin tức gì, cũng không thấy Dã Nhân đến tập kích nơi này, Hàn Sơn Cư Sĩ chưa trở về, ai nấy đều tưởng rằng hắn không về được nữa.
Mọi người đều mê mang, cảm giác không còn có ai dẫn đầu, mặc dù nơi này vẫn có một ít cường giả Ngũ Kiếp đỉnh phong, nhưng ở chỗ này Ngũ Kiếp đỉnh phong không mấy tác dụng, nếu có thể sử dụng thần lực, như vậy Ngũ Kiếp đỉnh phong mới dùng được, bằng không Ngũ Kiếp đỉnh phong cũng chẳng khác gì Tứ Kiếp đỉnh phong cả.
Ai nấy đều không có tâm tư đi ra, trước cứ tạm thời yên ắng chờ đợi trong đây một đoạn thời gian. Có lẽ ngày nào đó Hàn Sơn Cư Sĩ sẽ trở về thì sao? Có lẽ ba tên cường giả đi ra kia sẽ mang về chút tin tức thì sao?
Chủ yếu nhất là, bọn họ đi ra thì có thể làm được gì? Đi ra trừ chịu chết ra thì còn ý nghĩa gì đâu? Bọn Hàn Sơn Cư Sĩ đều không về được, bọn hắn đi ra tuyệt đối hữu tử vô sinh.