Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nếu chỉ có mấy trăm Dã Nhân, có lẽ bọn hắn còn có thể toàn lực đánh một trận, nhưng mấy ngàn Dã Nhân, vậy ai cũng đừng hòng ngăn nổi. Dù Lục Ly và Lộc đại nhân có thể cầm cự, song không thể nào bảo hộ các nàng, sau cùng các nàng đều sẽ bị Dã Nhân xâu xé.
- Trốn thôi!
Có người hét lớn, đang định quay lưng chạy trốn, đúng lúc này Lục Ly chợt gầm lên:
- Đừng loạn, bằng không các ngươi ai cũng đừng hòng trốn được. Lộc đại nhân, dẫn bọn hắn lui ra sau núi kết trận phòng ngự, đám Dã Nhân này giao cho ta!
- Ách?
Chúng nhân không khỏi mơ hồ, giao đám Dã Nhân này cho hắn? Lục Ly muốn một thân một mình đối chiến mấy ngàn Dã Nhân? Chẳng lẽ Lục Ly là cường giả cấp Lĩnh Chủ ẩn tàng?
- Tiểu hữu cẩn thận, nếu tình hình không đúng, ngươi không cần quản chúng ta, cứ lập tức trốn đi.
Lộc đại nhân dặn dò, sau đó dẫn theo đám đông, lập tức triệt thoái ra núi nhỏ phía sau.
- Ô!
Lục Ly hét lớn một tiếng, vận chuyển Bác Long Thuật và Thiên Giáp Thuật, khí huyết toàn thân phóng ra như cự long, hấp dẫn toàn bộ đám Dã Nhân.
Linh trí Dã Nhân rất cao, bọn hắn có thể cảm ứng ra được nhân loại mạnh yếu, Lục Ly phóng ra khí huyết cường đại như thế, bọn hắn đều biết nhân loại này rất khó chơi. Không đánh giết nhân loại này, có đánh giết những người còn lại cũng chẳng nghĩa lý gì.
Sự cuồng ngạo của Lục Ly cũng đã chọc giận Dã Nhân, mưa tên đầy trời trút đến, như bạo vũ phủ kín Lục Ly. Lục Ly lại không để vào trong mắt, cường hành ngăn lại mưa tên, mưa tên bắn lên người hắn đều bị đẩy ngược ra, cảm giác như bắn trúng vẫn thạch bằng sắt thép vậy.
Ô ô!
Rất nhiều Dã Nhân xách lấy bạch cốt đại bổng vọt đến, bắt đầu triển khai cận thân huyết chiến, nhuyễn kiếm trong tay Lục Ly run run, phàm là Dã Nhân đến gần đều bị công kích linh hồn.
Lục Ly thế không thể ngăn, nhẹ nhàng giết vào trong đại quân Dã Nhân, lúc này hắn đột nhiên ngừng lại, lấy ra Hào Giác.
Mặc dù thần lực nhiễu loạn, nhưng vận chuyển tí chút thần lực để kích phát Hào Giác thì vẫn không thành vấn đề, rất nhanh Hào Giác sáng lên, một luồng khí tức cổ lão mà tang thương tràn ngập ra.
Ô ô ô!
Lục Ly thổi lên Hào Giác, tiếng kèn giống như tiếng trống trận bộ lạc cổ xưa dùng để phát động chiến tranh, sau khi tiếng kèn vang lên, từng phiến từng phiến Dã Nhân xung quanh ôm đầu lăn lộn. Trong mắt đám Dã Nhân đứng hơi xa chút hiện đầy vẻ sợ hãi, nhìn Lục Ly mà như thể đang nhìn một tên Ác Ma.
Hưu!
Lục Ly tung mình bay vọt lên, không ngừng thổi Hào Giác, phóng về phía đám Dã Nhân còn chưa bị ảnh hưởng, phàm là Dã Nhân nào bị hắn đến gần đều lập tức ôm đầu lăn lộn trên đất, miệng không ngừng gầm thét thê lương. Có Dã Nhân thậm chí ôm đầu lao thẳng về phía cự thạch, đụng cho cự thạch vỡ nát...
- Cái này!
- Tê tê!
- Vị đại nhân này mạnh thật!
Đám người Lộc đại nhân ở đằng sau cách bên này chừng mấy trăm dặm đều không khỏi sửng sốt, vốn tưởng lần này tất chết không nghi ngờ, dù Lục Ly có thể dẫn đi đại bộ phận Dã Nhân, nhưng vẫn còn hơn ngàn Dã Nhân tập kích về hướng này.
Lại không ngờ Lục Ly lấy ra một chiếc Hào Giác, thổi mấy lần, Dã Nhân bên kia nối tiếp nhau ngã quỵ trên đất thành từng mảng, đây là thần thuật kinh thiên cỡ nào?
Nếu chúng nhân có thể sử dụng thần lực, đám người Lộc đại nhân tin tưởng bọn họ cũng có thể làm được.
Nhưng vấn đề ở ngay điểm này. Bọn hắn tiến vào đây, chiến lực ai nấy đều bị giảm mạnh, biểu hiện lúc này của Lục Ly khiến tất cả mọi người đều chấn kinh.
- Linh hồn bí thuật!
Lộc đại nhân cảm khái nói:
- Nhục thân hắn có được khả năng phòng ngự cường đại, công kích linh hồn cũng siêu mạnh, đây chính là khắc tinh của Dã Nhân a.
Lực công kích của Dã Nhân bình thường vốn không quá mạnh, linh hồn lại càng yếu, ưu thế chính là số lượng nhiều, tới lui linh hoạt. Lục Ly phòng ngự siêu mạnh, giờ lại có thể dùng công kích linh hồn để chống lại quần công, điều này vừa khéo khắc chế được Dã Nhân.
Ô ô ô!
Bên này có thể ẩn ẩn nghe được tiếng kèn của Lục Ly, chỉ là bọn họ không phải chịu ảnh hưởng quá lớn. Lục Ly như là người thu gặt linh hồn người, thân hình chớp động, không ngừng thổi lên Hào Giác, từng phiến từng phiến Dã Nhân ngã rạp xuống.
Rất nhanh từng tên Dã Nhân chết đi, linh hồn sụp đổ, thất khiếu chảy máu. Linh hồn những Dã Nhân này đều không mạnh, bị công kích liên tục như thế, tự nhiên khó mà chịu nổi, trực tiếp sụp đổ.
Tùy theo từng tên Dã Nhân chết đi, trên mặt đám người Lộc đại nhân phía sau dần lộ ra hỉ sắc, Lục Ly có thể dùng sức một mình đánh giết mấy ngàn Dã Nhân, vậy chắc cũng có thể một người chém giết mấy vạn Dã Nhân.
Chỉ cần không gặp phải chí cường giả, như vậy chúng nhân hẳn sẽ được an toàn, nói cách khác, tỷ lệ sống sót sẽ tăng lên rất nhiều.
Hưu!
Đợi sau khi Lục Ly đánh giết toàn bộ Dã Nhân, Lộc đại nhân lập tức dẫn chúng nhân lao vút tới, Lộc đại nhân hạ lệnh:
- Mọi người động thủ, hủy thi diệt tích, không được lưu lại nửa điểm dấu vết.
- Được!
Chúng nhân phấn khởi hành động, thi triển thủ đoạn tụ lại thi thể, thiêu huỷ nghiền nát thành từng phiến từng phiến, đến cả xương cốt đều không chừa. Tiêu tốn nửa canh giờ, thi thể mấy ngàn Dã Nhân đều bị đốt thành tro, Bạch Cốt Cung và Bạch Cốt Đại Bổng thì bị cất đi.
- Đi!
Lục Ly không dám dừng lại nơi này lâu, vội dẫn theo chúng nhân rời đi, vừa rồi hắn cảm ứng một phen, xác định không có Dã Nhân đào tẩu, bởi thế rất yên tâm. Dù bộ lạc Dã Nhân biết có người giết mấy ngàn Dã Nhân, song cũng khó mà biết được là ai giết.
Chúng nhân khoái tốc đi đường, Lục Ly còn dặn mọi người tận lực đừng để lưu lại quá nhiều dấu vết, tránh miễn bị Dã Nhân truy tung ra được. Bôn tẩu nửa ngày, mọi người không gặp Dã Nhân thêm lần nào, cũng không thấy có Dã Nhân truy sát, lúc này mới có chút yên tâm.
Mấy ngày sau, bọn hắn lại gặp mấy nhóm quân đội Dã Nhân, chỉ là nhân số không quá nhiều, chỉ chừng mấy chục đến mấy trăm, đều là Lục Ly một mình ra tay giải quyết, không thể chạy thoát dù chỉ một tên.