Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Rất nhanh, lại qua hơn một tháng, chúng nhân thấy cũng đã đến lúc, Lộc đại nhân đánh thức Lục Ly, Tượng Hùng Phi cũng kêu tỉnh Tượng Linh Lung.
- Đừng vội, ta thăm dò một lát!
Lục Ly khoát tay, sau đó để Huyết Linh Nhi đi xung quanh dò la, Huyết Linh Nhi là hư thể, đến vô ảnh đi vô tung, dùng để thăm dò rất thuận tiện.
Huyết Linh Nhi dò la một lát, truyền âm nói:
- An toàn, chủ nhân, quanh đây không có dị thường!
Đợi Huyết Linh Nhi quay về, Lục Ly khoát tay nói:
- Đi thôi, quanh đây không có Dã Nhân.
Lúc này, Huyết Linh Nhi mở ra Thần Văn, Thần Văn lóe lên quang mang, tất cả mọi người lập tức thấy được rõ ràng cảnh tượng phía ngoài, phía Tượng gia tức tốc phái người xông ra, dò xét một lát, phát hiện quả thực không thấy Dã Nhân.
Chúng nhân khoái tốc bôn tẩu, Lục Ly trầm tư một lúc, liền để Huyết Linh Nhi đi xung quanh thăm dò, như thế vạn nhất có Dã Nhân đến gần, cũng có thể trước một bước phát giác ra.
Đi tới hai canh giờ, Huyết Linh Nhi phát hiện một nhóm Dã Nhân dưới lòng đất, nàng vội truyền âm đi về, Lục Ly lập tức dẫn người đổi hướng, lách vòng tránh đi.
Mặc dù có thể nhẹ nhàng đồ sát nhóm Dã Nhân kia, còn có thể hủy thi diệt tích, nhưng Dã Nhân chết đi đều sẽ để lại tung tích, bởi thế Lục Ly hiểu, có thể không khai chiến với Dã Nhân thì tốt nhất đừng nên khai chiến.
Huyết Linh Nhi dẫn đường, Lục Ly mang mọi người cùng theo, người Tượng gia bán tín bán nghi, có người thì thầm tỏ vẻ bất mãn.
Lúc này Tượng Linh Lung lại khoát tay nói:
- Đi theo hắn, hắn quả thực có năng lực thăm dò địch tình.
Lời Tượng Linh Lung khiến toàn trường không khỏi kinh ngạc, nàng trước nay luôn tiếc chữ như vàng, không ngờ lại chủ động mở miệng nói chuyện? Hơn nữa còn tán thành Lục Ly? Đây đâu giống tính cách Tượng Linh Lung?
Tượng Linh Lung thấy chúng nhân nhìn mình, lại không nói gì, thậm chí không thèm giải thích. Lục Ly cũng không giải thích, cứ thế dẫn theo chúng nhân tiếp tục đi tới.
Hành tẩu hơn một canh giờ, một mực không gặp phải một tên Dã Nhân nào, cảnh này khiến chúng nhân càng thêm ngạc nhiên, chẳng lẽ Lục Ly có năng lực tiên tri? Ai nấy đều không cách nào dùng thần niệm thăm dò, tự nhiên không biết được Huyết Linh Nhi ở dưới lòng đất, bởi thế đều không khỏi kinh dị.
Năm canh giờ sau, chúng nhân vẫn không tao ngộ Dã Nhân, chỉ là lộ tuyến đi tới lúc trái lúc phải, thỉnh thoảng còn lách vòng. Ai nấy đều bị làm cho hoa hết cả mắt, không biết giờ đang đi về hướng nào.
Cả đám dần triệt để tin phục năng lực Lục Ly, bọn Tượng Hùng Phi càng thêm hoài nghi Lục Ly là cường giả cấp Lĩnh Chủ ẩn tàng, càng cảm thấy Lục Ly sâu không lường được.
Một ngày, hai ngày!
Dưới sự dẫn dắt của Lục Ly, chúng nhân lầm lũi tiến về phía trước hai ngày, đi được mấy ngàn vạn dặm đường, lại vẫn một mực không gặp phải tên Dã Nhân nào.
Rất nhiều người đều nhìn thấy hi vọng, có lẽ đi theo Lục Ly sẽ được an toàn? Cứ tiếp tục thế này không chừng có thể tìm được lối ra cũng nên?
- Chủ nhân, trước mặt có một nơi rất kỳ dị!
Lại đi tới nửa ngày, Huyết Linh Nhi đột nhiên truyền âm nói, vừa nghe Lục Ly tinh thần khẽ chấn. Bởi vì lúc trước hắn đã từng suy đoán lối ra rất có thể nằm ở kỳ dị chi địa, nay đi lâu vậy rồi rốt cục cũng phát hiện một nơi kỳ dị.
Lục Ly vội vàng hỏi dò:
- Có gì khác thường?
- Vực sâu!
Huyết Linh Nhi giải thích nói:
- Ở trong đó có một vực sâu, dưới đáy là bạch hỏa, giữa có hàn sương, mặt trên lại là tiêu phong (gió bão). Chỉ là gần đó có Dã Nhân trấn thủ, tổng cộng đến mấy ngàn.
- Bạch hỏa, hàn sương, tiêu phong?
Lục Ly thoáng kinh ngạc, bạch hỏa lại có thể cùng tồn tại với hàn sương, dưới đáy là hỏa diễm thiêu đốt, giữa lại kết sương, mặt trên còn có gió bão? Nơi quái dị như vậy đúng là chưa từng nghe qua.
- Chẳng lẽ lối ra nằm ngay dưới vực sâu này?
Ánh mắt Lục Ly lóe lên, nếu đi thăm dò vực sâu kia, vậy nhất định phải đánh chết mấy ngàn Dã Nhân bên ngoài. Một khi đánh chết Dã Nhân, nhiều khả năng sẽ bại lộ hành tung.
- Sao thế, Lục tiểu hữu.
Lộc đại nhân đi tới hỏi dò, bọn Tượng Hùng Phi cũng quét mắt tới. Lục Ly giải thích nói:
- Gần đây có một nơi rất thú vị, chúng ta chắc phải tới đó xem thử.
Lục Ly giới thiệu qua tình hình một lượt, ánh mắt cả đám lập tức sáng lên, nơi kỳ dị như thế, lối ra liệu có phải ở ngay bên trong?
- Đi thăm dò thử xem, trước đánh chết mấy ngàn Dã Nhân kia.
Tượng Linh Lung lần nữa mở miệng, ngữ khí rất nhẹ nhàng, nhưng không dung người nghi vấn, bọn Tượng Hùng Phi lập tức đi xuống an bài, để đám võ giả Tứ Kiếp ở lại chỗ này. Riêng đám cường giả Ngũ Kiếp bọn hắn thì cùng vây quanh Lục Ly và Tượng Linh Lung, cùng nhau đi về hướng vực sâu.
Tiến tới mấy trăm dặm, chúng nhân còn chưa tới gần vực sâu, mặt đất đã tầng tầng nổ tung, từng nhóm từng nhóm Dã Nhân điên cuồng lao ra. Mười tên cường giả Tượng gia lập tức đi lên trước che chắn, chờ đợi Tượng Linh Lung chủ công.
Tượng Linh Lung không xuất thủ mà khoanh tay nhìn sang Lục Ly, rõ ràng có ý chờ đợi Lục Ly ra tay? Chẳng phải ngươi rất được ư? Chẳng phải ngươi nói mạnh hơn ta ư? Vậy ngươi đi mà ra tay.
- Duy nữ tử cùng tiểu nhân khó nuôi vậy!
Lục Ly lắc đầu, tung mình xông tới, trực tiếp lấy ra Hào Giác. Người Tượng gia rất kiêng dè hắn, hắn cũng không sợ người Tượng gia cướp đoạt Hào Giác. Hiện tại hắn lộ ra thực lực càng mạnh,đoán chừng người Tượng gia sẽ càng khách khí với hắn.
Ô ô ô!
Tiếng kèn vang lên, từng phiến từng phiến Dã Nhân ngã rạp xuống đất, ôm đầu quay cuồng, Lục Ly như cơn gió thổi qua, đi đến đâu từng phiến từng phiến Dã Nhân ngã rạp đến đó, như là gió thu thổi qua ruộng lúa.
- Mạnh thật!
Đây là lần đầu tiên người Tượng gia tận mắt chứng kiến Lục Ly dùng Hào Giác, bọn hắn đứng cách không quá xa, đều cảm giác được rõ ràng trong linh hồn truyền đến từng hồi đau nhói.
Lục Ly du tẩu ba vòng, mấy ngàn Dã Nhân lũ lượt tử vong, tử trạng rất thảm liệt. Tất cả đều thất khiếu chảy máu, nét mặt dữ tợn, tròng mắt trắng bệch, trên mặt nổi đầy gân xanh, khiến Tượng Linh Lung nhìn mà không khỏi buồn nôn.