Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Lão Cửu, các ngươi xử lý thi thể đi!
Tượng Hùng Phi khoát tay, mấy tên cường giả Ngũ Kiếp phóng đến, rất nhanh liền chất đống thi thể lại với nhau, dùng hỏa diễm đặc thù thiêu huỷ. Huyết Linh Nhi một mực thăm dò xung quanh, xác định không tên Dã Nhân nào đào tẩu được.
- Đi thôi, lão Lộc, Lục tiểu hữu cũng đi xem xem!
Tượng Hùng Phi cười nói với Lộc đại nhân và Lục Ly, cả đám đi đến vực sâu, còn chưa tới gần đã phát hiện bên kia có cuồng phong rít gào, thế gió không lớn, lại như dao cắt, trên mặt truyền đến cảm giác đau nhói. Ở đây đều là cường giả, không ngờ vẫn bị gió thổi cho đến đau điếng, đủ thấy chúng cường đại đến cỡ nào?
Chút gió này chúng nhân vẫn trụ được, cả đám lầm lũi tiến tới sát bên vực sâu, ở đây gió càng mạnh, áo bào ai nấy bị thổi cho bay phất phới. Quần lót trong Tượng Linh Lung lộ cả ra, chỉ là rất dài, không phải trong suốt, nên không ảnh hưởng gì mấy.
Lục Ly quét mắt nhìn qua, khóe miệng nhếch lên ý cười giễu cợt, khiến Tượng Linh Lung không khỏi phẫn nộ, suýt nữa thì phát tác.
Trước lúc Tượng Linh Lung phát tác, Lục Ly kịp thời thu hồi ánh mắt, nhìn xuống dưới vực sâu, nói:
- Giờ thế nào? Mấy người đi xuống?
Tượng Hùng Phi nghĩ nghĩ rồi nói:
- Trước gọi mấy tên võ giả Tứ Kiếp đi xuống thăm dò xem sao.
Ai biết dưới này có nguy hiểm hay không? Nơi đây quái dị như vậy, chúng nhân tuy là cường giả, lại đều không nguyện lấy thân mạo hiểm, bởi thế định tìm mấy tên tiểu võ giả đi xuống trước dò đường, vạn nhất phía dưới thật có nguy hiểm, bọn hắn cũng có thể kịp thời chuẩn bị.
Có người đi về gọi tới đám võ giả Tứ Kiếp kia, đồng thời bố trí năm người đi xuống, đều là người bên phía Lục Ly. Mấy người này đều không dám nói gì, trên đường đi đều có cường giả bảo hộ, giờ là lúc cần dùng đến bọn hắn, nếu không nghe lệnh, e rằng sau này khó mà đi theo đội ngũ được.
Năm người dò xét một lượt, sau đó cùng lúc bay xuống, mặc dù tiêu phong khủng bố, nhưng năm người đều là Tứ Kiếp đỉnh phong, đều có thể trụ vững được.
Lục Ly để Huyết Linh Nhi cùng theo thăm dò, kịp thời phản hồi tình huống. Tốc độ năm người kia rất chậm, thời thời khắc khắc quan sát quanh bốn phía.
Rất nhanh năm người đã tới khu vực hàn sương, bọn họ vừa mới chạm tới hàn sương lập tức xảy ra chuyện, tất cả bị đông cứng thành tượng băng, không một ai cử động được.
Song cả năm lại không rơi xuống, mà cứ thế biến thành tượng băng lơ lửng giữa không trung, cũng không chết, chỉ là hoàn toàn không thể động.
Huyết Linh Nhi phản hồi tình huống cho Lục Ly, Lục Ly giải thích một lượt, chúng nhân đồng loạt quay sang nhìn Tượng Linh Lung, bởi vì Tượng Linh Lung tu luyện Băng Sương chân ý.
- Nhìn ta làm gì?
Tượng Linh Lung nhếch môi cười nói:
- Chẳng phải Lục Sát Thần lợi hại lắm ư? Để hắn xuống dưới đi.
Lục Ly trừng mắt, tiểu thư này đúng là không thể nói lý, bèn cũng không lên tiếng, để mặc cho Tượng Hùng Phi đi xử lý. Tượng Hùng Phi thấy Lục Ly không nhúc nhích, đành nhìn sang Tượng Linh Lung, cắn răng nói:
- Vậy ta đi xuống.
- Để sau đi! Lục Sát Thần, ngươi sợ?
Tượng Linh Lung khiêu hấn nhìn Lục Ly, Lục Ly nhếch môi nói:
- Được thôi, được thôi, cùng đi, cùng đi, muốn chết thì cùng chết chung.
- Ai muốn chết chung với ngươi?
Tượng Linh Lung mắt lạnh trừng Lục Ly một cái, nói:
- Ngươi đừng có tự mình đa tình!
Lục Ly triệt để nghẹn lời, nhún vai nói:
- Được, là ta tự mình đa tình, con cóc muốn ăn thịt gà tây, được chưa?
- Hừ!
Tượng Linh Lung hừ lạnh một tiếng, song rất nhanh liền kịp hồi thần, hỏi lại:
- Ngươi nói ai là gà tây?
Thấy bộ dạng trong mắt như muốn phún lửa của Tượng Linh Lung, Lục Ly bất giác có chút sướng khoái, tựa hồ chọc giận tiểu thư này khiến tâm tình hắn thoải mái lên không ít.
- Lục tiểu hữu!
Đúng lúc này, Lộc đại nhân ở bên cạnh đột nhiên phóng thích một tia hồn lực, truyền âm tới nói:
- Ta cảm thấy tốt nhất ngươi vẫn nên cải thiện quan hệ với Linh Lung tiểu thư, ta ẩn ẩn có cảm giác, hai các ngươi tựa hồ là một loại người.
- Cải thiện? Một loại người?
Lục Ly thoáng kinh ngạc, chớp chớp mắt nhìn Tượng Linh Lung một lúc, lại quay sang nhìn Lộc đại nhân một lúc, truyền âm hỏi?
- Sao Lộc đại nhân lại nói thế? Ta và nàng là cùng một loại người?
- Ngươi hiểu lầm ý ta!
Lộc đại nhân giải thích nói:
- Chẳng phải trước đó ta từng cảm giác được ngươi là bảo thể hiếm thấy ư? Ta cảm giác Linh Lung tiểu thư cũng là bảo thể như ngươi, chỉ là có chút không giống, nhưng cũng đều là bảo thể hiếm thấy.
- Cái gì?
Nét mặt Lục Ly hiện đầy vẻ kinh nghi, Tượng Linh Lung là bảo thể? Điều này rất bình thường, nhưng nếu nói là cùng một loại bảo thể với hắn, vậy thì hắn không tin. Lại nói, chính hắn đều không cho rằng mình là bảo thể hiếm thấy gì cả, chỉ là Lộc đại nhân cứ nói như thật, khiến chính hắn đều không khỏi có chút mơ hồ.
Bảo thể thì phải có chỗ nào đó khác thường chứ? Nhưng trên người hắn lại không có bất kỳ điểm nào khác thường, điểm khác thường duy nhất chính là đến nay mãi vẫn không thai nghén hậu đại.
Bảo thể đều rất cường đại, đều có được thần thông kỳ dị, điều này cũng tương tự như Thập Đại Thần Tộc viễn cổ, mỗi tộc lại có thần thông cường đại khác nhau.
- Ta thì có chỗ nào khác thường?
Lục Ly tự hỏi bản thân, trong đầu chớp qua từng đạo ý niệm. Rất nhanh trong lòng hắn khẽ động, nếu nói hắn có chỗ nào khác thường, vậy thì chính là đại đạo chi ngấn trong thân thể hắn.
Hắn không biết người khác liệu có thể khắc họa đại đạo chi ngấn hay không, chỉ biết đại đạo chi ngấn này rất huyền diệu, hắn lại có thể khắc vào trong thân thể, có lẽ đây chính là điểm khác biệt của hắn so với những người còn lại.
- Chẳng lẽ, ta đúng thật là bảo thể hiếm thấy? Tượng Linh Lung cũng giống ta, cũng là một loại bảo thể hiếm thấy nào đó? Vì cùng dấu nên mới đẩy nhau?
Lục Ly nghĩ mãi mà vẫn không thông, cũng không biết thuật bói toán thiên cơ của Lộc đại nhân có chuẩn xác hay không, giờ lại không có thời gian để hỏi nhiều.
- Đi thôi!
Bên kia Tượng Linh Lung khẽ kêu một tiếng, chúng nhân cứ thế chậm rãi phi hành xuống dưới.