Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly không nghĩ nữa, cũng lướt xuống theo. Thần lực ai nấy đều nhiễu loạn, nhưng chút xíu thần lực thì vẫn có thể vận chuyển được, vậy nên phi hành không phải là vấn đề gì quá lớn.
Rất nhanh cả đám vượt qua khu vực tiêu phong, tất cả mọi người đồng loạt giảm tốc, bay đến khu vực hàn sương. Tượng Hùng Phi một bên phi hành, một bên nói:
- Linh Lung, ngươi trước chờ chút, ta xuống dưới thử xem. Nếu ta bị đóng băng, ngươi lại đến cứu ta.
Tượng Hùng Phi tăng nhanh tốc độ, thoáng chốc liền đụng chạm hàn sương, cả người nhanh chóng kết sương với tốc độ thấy được bằng mắt thường, sau đó chậm rãi đông cứng lại.
Răng rắc!
Chẳng qua Tượng Hùng Phi rất mạnh, thân hình khẽ uốn éo, băng đông quanh người trực tiếp bị chấn nát, khoái tốc bay đi lên.
- Rất lợi hại!
Hắn cảm khái nói:
- Hàn sương dưới này còn mạnh hơn cả hàn triều ở Hàn Triều Hải Vực, hơn nữa còn có thể đông kết linh hồn. Vừa rồi may mà ta phản ứng nhanh, bằng không một khi linh hồn bị đông cứng, thân thể liền cũng không thể động đậy.
- Ách?
Cả đám nhíu mày, đổi thành bất kỳ ai, nếu bị đông cứng linh hồn, vậy liền đừng hòng động đậy. Lục Ly nghĩ nghĩ rồi nói:
- Ta đi thử xem.
Hưu!
Lục Ly chậm rãi bay xuống, đụng thử lên hàn sương, lập tức cảm thấy có một đạo hàn khí bao phủ toàn thân, cả người theo đó bị đông cứng, huyết dịch không cách nào lưu chuyển, linh hồn cũng bị hàn khí bao bọc. Bên ngoài cơ thể bắt đầu kết băng, từng đạo sương trắng lượn lờ, sắp bị đông cứng đến nơi.
Tạch tạch tạch!
Bảy trăm hai mươi huyệt đạo trong người Lục Ly đồng loạt tỏa ra năng lượng, hắn dùng sức vặn vẹo thân mình, băng đông trên người lập tức vỡ vụn, tung mình bay vụt lên.
- Quả nhiên rất lợi hại!
Lục Ly lần nữa cảm khái, Tượng Linh Lung tức thì mỉa mai nói:
- Chẳng phải ngươi trâu bò lắm ư? Làm sao, cũng không được?
Lục Ly không tức giận mà chỉ nhàn nhạt nói:
- Ngươi được thì cứ thử đi, ta rửa mắt chờ đợi.
- Hừ hừ!
Tượng Linh Lung hừ lạnh một tiếng, tung mình bay vụt xuống, lúc sắp tiến vào khu vực hàn sương, nàng chợt ngừng lại, Bạch Ngọc Phiến hiện ra trong tay, giơ lên vẫy nhẹ, một đạo bạch quang nhàn nhạt lập tức bao phủ quanh mình.
Nàng cứ thế khoái tốc tiến vào khu vực hàn sương, hàn khí lập tức lan tràn tới, lại đều bị bạch quang trên Bạch Ngọc Phiến ngăn hết ở bên ngoài.
- Không sao!
Chúng nhân thấy Tượng Linh Lung nhẹ nhàng lao đi trong khu vực hàn sương, ai nấy đều đại hỉ. Đế Binh quả nhiên lợi hại, không ngờ lại có thể ngăn được hàn sương, chẳng qua đây phần nhiều cũng là nhờ Tượng Linh Lung tu luyện chân ý hệ Băng.
Tượng Linh Lung dạo quanh trong đó một vòng, mang từng tên Tứ Kiếp đỉnh phong khi nãy đi lên, sau đó cả đám được Lộc đại nhân thu vào trong không gian giới chỉ. Tượng Linh Lung nhìn sang Lục Ly, khiêu hấn nói:
- Thế nào? Đã bảo ngươi không được rồi mà cứ không phục.
- Ha ha!
Lục Ly không biện minh mà chỉ quét nhìn Bạch Ngọc Phiến trong tay Tượng Linh Lung, ý hắn rất rõ ràng. Nếu Tượng Linh Lung không có Đế binh, há có thể ngăn được hàn sương kia?
Tượng Linh Lung khẽ biến sắc, nàng cũng không biết tại sao mình lại dễ tức giận như thế, tóm lại chỉ cần nhìn Lục Ly là lại nổi nóng. Nàng có thể xác định tuổi tác Lục Ly không khác mình là bao, càng là người đồng lứa lại càng khiến nàng tức tối, tựa hồ Lục Ly trời sinh xung khắc với nàng.
- Được rồi, Linh Lung!
Tượng Hùng Phi mở miệng nói:
- Dẫn từng người đi xuống, xem xem dưới kia thật có lối ra không?
- Mang các ngươi thì cũng được!
Tượng Linh Lung lườm Lục Ly một cái, nói:
- Nhưng người này thì ta không mang, hắn muốn xuống thì tự đi mà xuống.
- Ha ha ha!
Lục Ly cười lớn nói:
- Được, các ngươi đi xuống trước, ta chờ ở đây, mong nghe được tin tức tốt từ các ngươi.
- Linh Lung!
Tượng Hùng Phi hơi có ý quở trách nhìn Tượng Linh Lung một cái, kẻ sau lại căn bản chẳng hề để ý, nghiêng đầu sang một bên. Bọn Tượng Hùng Phi chỉ biết thở dài đành chịu, tính tình Tượng Linh Lung có tiếng là khó chiều, trừ lão tổ tông và tộc trưởng Thái Thượng trưởng lão ra, những người còn lại căn bản ép không được.
Tượng Linh Lung lấy ra không gian Thần khí, thu người Tượng gia vào trong, sau đó quay sang nhìn Lộc đại nhân hỏi:
- Ngươi có vào không? Hay là sợ ta ta hại ngươi?
Lộc đại nhân nhìn Lục Ly một cái, mỉm cười nói:
- Được, ta theo Linh Lung tiểu thư đi xuống một chuyến, Lục tiểu hữu chịu khó chờ ở đây một lát.
Lộc đại nhân yên tâm để Tượng Linh Lung thu vào trong không gian Thần khí, Tượng Linh Lung thị uy nhìn sang Lục Ly một cái, sau đó thúc giục Bạch Ngọc Phiến vọt thẳng xuống dưới.
Lục Ly không nhìn nàng, cứ thế một mình lên, khoanh chân ngồi xếp bằng ngay bên mép vực sâu. Có người đi xuống giúp hắn dò đường, cớ gì không làm? Nếu phía dưới thật có lối ra, hắn lại không phải không có cách đi xuống, tội gì phải cúi đầu với Tượng Linh Lung.
Đám võ giả Tứ Kiếp đều ở đây, vây tụ lại quanh vực sâu, không ngừng chỉ trỏ, nghị luận. Bọn hắn thấy Lục Ly đi lên, rất muốn tới hỏi dò một phen, nhưng tiêu phong bên này rất mạnh, bọn hắn không dám tới. Mấy người Tượng Linh Lung không đi lên, bọn hắn cũng đoán lúc này còn chưa thu được kết quả.
Lục Ly lẳng lặng chờ đợi, nửa canh giờ sau, Tượng Linh Lung rốt cục đi lên. Vừa lên đến nơi nàng liền thả ra chúng nhân, Lộc đại nhân lập tức tiến lại nói với Lục Ly:
- Phía dưới hỏa diễm quá mạnh, chúng ta căn bản không cách nào tới gần, cũng không thăm dò được gì, Lục tiểu hữu, ngươi sợ lửa không?
- Lửa?
Lục Ly nhếch môi cười nhẹ, trên thế giới này thứ hắn không sợ nhất chính là lôi điện và hỏa diễm.
Hỏa diễm phía dưới quá kinh khủng, không cách nào đi xuống, ngay cả Tượng Linh Lung mượn dùng uy năng Đế Binh đều không dám xâm nhập. Bởi thế chúng nhân đi xuống một chuyến, song cuối cùng vẫn không thăm dò được gì, đành phải quay ngược trở về.
Lục Ly nhiều năm mượn nhờ lôi điện và hỏa diễm Thối Thể, năng lực đề kháng đối với lôi điện và hỏa diễm đã cực mạnh, thậm chí có thể hấp thu lôi điện, riêng với hỏa diễm thì hắn từng tu luyện một thời gian rất lâu ở Sí Viêm Đảo, còn luyện hóa thần dược đỉnh cấp, kháng tính với hỏa diễm thực sự rất mạnh.