Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nếu chỉ là tảo biển bình thường, dù chúng có mấy tầng cũng đều không sao cả, nhưng tảo biển này rõ ràng không phải tảo biển bình thường. Bởi vì chúng nhân đã bắt đầu tấn công, rất nhiều người tế ra bảo vật, một ít bảo vật nên lên trên tảo biển, nhưng đám tảo biển lại chẳng có phản ứng gì cả.
Hây!
Tượng Linh Lung ra tay, khua múa Đế Binh quét tới tảo biển, độ sắc bén của Đế Binh vượt xa bảo vật bình thường, Bạch Ngọc Phiến nện qua đâu, tảo biển nơi đó dồn dập bị chém đứt.
Tượng Hùng Phi nhấc lên bảo kiếm trong tay, thanh kiếm này cũng vô cùng sắc bén, tuy một lần không cách nào chém đứt hải tảo, nhưng liên tục bổ mấy đao thì vẫn có thể chặt đứt.
Lục Ly khống chế phi kiếm bay múa, không ngừng cắt tới tảo biển, phi kiếm này kém chút, không ngừng cắt mấy lần mà vẫn chưa thể cắt đứt được. Đương nhiên một phần nguyên do cũng là vì thần lực Lục Ly nhiễu loạn, không cách nào toàn lực thúc giục phi kiếm.
Hưu!
Cũng may Đế Binh trong tay Tượng Linh Lung rất lợi hại, thoáng chốc liền bay tới, chặt đứt tảo biển vây quanh Lục Ly. Chỉ bằng Đế Binh này đã đủ sức bảo hộ chúng nhân an toàn, tránh khỏi tảo biển tập kích.
Hải tảo bị cắt đứt rất nhiều, nhưng vẫn không ngừng có tảo biển phóng đến, giờ chúng nhân đã hiểu vì sao hai người kia lại vô thanh vô tức chết đi. Đoán chừng hai người bị tảo biển cuốn lấy, thế nên không dẫn phát động tĩnh quá lớn, cũng tảo biển là thứ đã hút khô sinh mệnh nguyên khí bọn họ.
Song nếu chỉ có tảo biển thì không thể tính là tuyệt thế hung vật, nơi đây cũng sẽ không quá mức nguy hiểm. Đương nhiên chúng nhân không dám chủ quan, ai nấy đều đề cao cảnh giác cảm ứng tình hình chung quanh.
Tảo biển vô cùng vô tận, liên tục tập kích không ngừng, Tượng Linh Lung thúc giục Bạch Ngọc Phiến khoái tốc bay múa quanh chúng nhân, chặt đứt toàn bộ tảo biển áp sát tới gần.
Cả đám không dám tiến lên, cũng không dám lui lại, đành phải tiếp tục giằng co ở đây. Bọn hắn cũng muốn nhìn xem liệu có phải tảo biển là vô cùng vô tận? Bị chặt đứt nhiều như vậy, rồi cũng phải đến lúc ngừng lại chứ?
Nửa nén hương sau, tảo biển vẫn không ngừng, sắc mặt Tượng Linh Lung đã trở nên rất khó coi, liên tục thúc giục Đế binh, chỉ là thần lực nhiễu loạn, thúc giục tương đối khó khăn, sẽ rất dễ thương đến bản nguyên.
- Đợi thêm một lát rồi rút thôi!
Tượng Linh Lung nghĩ nghĩ sau đó trầm giọng nói, chúng nhân dồn dập tán đồng, nếu không có Đế Binh yểm hộ, bọn hắn e là khó mà ngăn trở được, Tượng Linh Lung đã rất suy nhược, tốt nhất vẫn nên rút lui trước thì hơn.
Hưu!
Đúng lúc này, một gốc tảo biển thô gấp mấy lần bình thường đột nhiên phóng tới. Tốc độ quá nhanh, Tượng Linh Lung không kịp để ý, vội khống chế Bạch Ngọc Phiến nện tới, định cắt đứt tảo biển kia.
Keng keng!
Bạch Ngọc Phiến và tảo biển đụng nhau, phát ra tiếng kim thiết va đập, tảo biển kia không bị cắt đứt, ngược lại còn khoái tốc tràn đến, áp sát bên người Tượng Linh Lung.
- Linh Lung!
Tượng Hùng Phi không giấu được kinh hoảng, điên cuồng phóng tới chỗ Tượng Linh Lung, trường kiếm trong tay quơ lên. Chỉ là Đế Binh đều không cắt được, trường kiếm của hắn làm sao cắt nổi?
Xuy xuy!
Thoáng chốc, tảo biển cuốn lấy Tượng Linh Lung, sau đó bất ngờ kéo xuống, Tượng Linh Lung cố gắng giãy dụa, nhưng căn bản không giãy thoát được, cứ thế bị kéo xuống dưới huyết đầm.
Tượng Linh Lung bị cuốn lấy, tự nhiên không ai điều khiển Đế Binh, vô số tảo biển quanh bốn phía điên cuồng vọt tới, tất cả mọi người đều cho tảo biển bao bọc.
- Xong rồi…
Nội tâm chúng nhân trầm xuống, bọn hắn phát hiện cả người không cách nào động đậy, cứ thế bị kéo xuống đáy huyết đầm.
Nghĩ đến tử trạng của hai cường giả Ngũ Kiếp khi trước, sợ rằng cùng tất cả mọi người đều biến thành thây khô.
Hưu!
Thần Thiết hiện ra trong tay Lục Ly, hắn định dùng Thần Thiết đánh nát tảo biển, chỉ là thần lực trong cơ thể nhiễu loạn, không thể hoàn toàn thúc giục thần thiết, bởi thế không cách nào phóng ra được uy năng đủ mạnh.
Hưu!
Mấy tên cường giả nhanh chóng bị kéo xuống, ai nấy đều không khỏi nhớ đến tiên đoán của Lộc đại nhân, dưới này quả nhiên có tuyệt thế hung vật, e là lần này dữ nhiều lành ít.
- Tỉnh táo!
Lục Ly cưỡng bách chính mình tỉnh táo lại, thúc giục đại đạo chi ngấn cảm ứng, nhìn xem đến cùng có tuyệt thế hung vật gì? Lát sau, Lục Ly rốt cục cảm ứng được, cả người hắn run lên, trên mặt hiện đầy vẻ sợ hãi.
Dưới đáy đầm nước toàn là tảo biển, giữa đám tảo biển có một mảnh bình địa, trên bình địa, một người đang ngồi xếp bằng, là một lão giả tóc đỏ.
Lão giả kia gầy đến chỉ còn da bọc xương, mái tóc lưa thưa màu đỏ máu choàng ra sau lưng, trên mặt chi chít hình xăm. Trên người lại không có bất kỳ khí tức nào, ngay cả khí tức sinh mệnh đều không có.
Thân thể lão giả này bị xích sắt trói chặt, hai tay hai chân đều bị buộc lại, mặc dù không có khí tức sinh mệnh, nhưng vẫn mang đến cho Lục Ly cảm giác cực kỳ nguy hiểm. Phảng phất người này là một con Ma Long ngủ say, một khi tỉnh lại tất sẽ dẫn phát đại họa kinh thiên.
Bốn phía toàn là tảo biển, khăng khăng xung quanh lão giả lại không có, cảnh tượng quỷ dị đó khiến Lục Ly sống lưng lạnh toát, dưới này quả nhiên có tuyệt thế hung vật, lão giả kia chính là tuyệt thế lão ma.
Đám người còn lại cũng đã cảm ứng được tình hình dưới này, trên hàn thiết cự liên có quang mang Thần Văn nhàn nhạt, mượn nhờ hào quang nhỏ yếu kia, chúng nhân ẩn ẩn thấy được cảnh tượng bên dưới.
Huyết đàm thần bí, lão giả như thây khô, tảo biển cường đại, hàn thiết cự liên...
Hết thảy những gì chứng kiến đều tỏ rõ sự khủng bố và quỷ dị của nơi này, khiến ai nấy đều run rẩy trong lòng, trên mặt không giấu được vẻ sợ hãi.
Lúc này ngay cả bọn Tượng Hùng Phi cũng cảm thấy được, ở trước mặt lão giả như thây khô kia, bọn hắn chỉ như đám trẻ bất lực. Người này tuy không còn chút khí tức sinh mệnh nào, nhưng chúng nhân biết người này hẳn vẫn còn sống, dù chết cũng là tuyệt thế ma vật.
Tượng Linh Lung bị kéo xuống đầu tiên, lúc này đang bay tới chỗ thây khô dưới đáy biển, Tượng Hùng Phi gấp đến độ dùng hết toàn lực vặn vẹo, sau khi phát hiện không cách nào giãy thoát, trường kiếm trong tay rung rung, đột nhiên bắn tới thây khô.