Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Tượng Linh Lung khẽ biến sắc, nghĩ nghĩ rồi nói:
- Lục Sát Thần, ngươi không cần phải thế...
- Nhà ta ở một giới diện tại Nhị trọng thiên!
Lục Ly cười giải thích nói:
- Ta rời nhà đã lâu, giờ phải đi về tập trung bế quan một đoạn thời gian.
- Thì ra là thế!
Tượng Bạch Nha gật đầu nói:
- Vậy Lục công tử đi về nỗ lực bế quan tu luyện, nếu sau này lên Tam trọng thiên, hoan nghênh ngươi đến Tượng gia làm khách.
Lục Ly vừa dứt lời, bầu không khí yến hội bỗng chốc nồng ấm mấy phần, Tượng Linh Lung kính Lục Ly một chén, sau đó truyền âm nói:
- Lục công tử, chuyện ngươi là Thất Kiếp Thiên Sát chi thể ta còn chưa nói với ai, người nhà cũng đều chưa biết, hi vọng ngươi cũng đừng truyền chuyện của ta ra ngoài.
- Yên tâm đi!
Lục Ly truyền âm đáp:
- Việc này ta sẽ không nói cho bất cứ người nào, đây là bí mật thuộc về chỉ riêng hai chúng ta!
Nói xong, Lục Ly mới cảm thấy không thích hợp. Trên mặt Tượng Linh Lung hiện ra một mạt ửng đỏ, trừng Lục Ly một cái. Cảnh này rơi vào trong mắt đám người Tượng Bạch Nha, khiến bọn hắn càng thêm đề phòng, đừng nói minh châu Tượng gia nhà hắn lại bị đứa nhà quê này bắt lấy nhé...
Yến hội kéo dài đến quá trưa, Lục Ly cáo từ rời đi, Tượng Bạch Nha cũng sai người yên ắng phóng lời. Nói Tượng Linh Lung và Lục Sát Thần chỉ là bằng hữu bình thường, để người bên ngoài đừng đồn thổi lung tung, nếu không Tượng gia nhất định sẽ truy cứu.
Tượng Bạch Nha phái người truyền lời là để chính danh cho Tượng Linh Lung, phải biết những lời đồn thổi trước đó đã ảnh hưởng không nhỏ đến danh dự Tượng Linh Lung, minh châu của Tượng gia. Kỳ thật người Tượng gia rất muốn kết thông gia với Kỳ gia, gả Tượng Linh Lung cho Kỳ Thiên Ngữ, như thế đối với Tượng gia hay đối với Tượng Linh Lung đều là chuyện tốt.
Từ đầu tới cuối không thấy Kỳ Thiên Ngữ lộ diện, cảnh này khiến Lục Ly không khỏi thở phào một hơi, đồng thời cũng khiến người Kỳ gia yên tâm phần nào. Xem ra Kỳ Thiên Ngữ còn chưa đến mức quá ngu, tâm tính cũng tính là có chút tiến bộ.
Sau khi trở về, Lục Ly lập tức để Lộc Vấn Tiên đi tìm Kỳ Đinh Đông, hỏi dò lúc nào có thể mở ra Không Gian Chi Môn, truyền tống tới Tử Dương Đại Lục.
Kỳ Đinh Đông đi an bài, rất nhanh liền có tin báo về, nói mười ngày sau có thể mở ra Không Gian Chi Môn, trực tiếp truyền tống đi Tử Dương Đại Lục, địa điểm truyền tống vẫn là nơi Lục Ly phi thăng trước đây, ở gần Băng Phong Cốc.
Lục Ly yên tâm, tuy hắn có một ít cừu địch ở Băng Phong Cốc, nhưng lấy thực lực hắn bây giờ thì muốn ứng phó hoàn toàn không thành vấn đề.
Lục Ly an tâm chờ đợi, trong thành vô cùng an toàn, chỉ cần hắn không chủ động ra ngoài, sẽ không có bất kỳ người nào dám động đến hắn. Dù sao hắn cũng đã nhận sợ, ai lại dám động võ ngay trong thành?
Khó được mới có dịp tụ tập nhiều công tử tiểu thư đến vậy, bởi thế gần đây trong thành vô cùng náo nhiệt. Đám công tử tiểu thư thay phiên mở tiệc chiêu đãi, mang đến cơ hội giao tế cho lứa tuổi trẻ Hàn Triều Hải Vực.
Đến sau không ít người mở tiệc mời Lục Ly tham gia, nhưng Lục Ly không đi thêm lần nào. Đi làm gì? Để một đám người thay phiên nhục nhã mình chắc? Sơn trân hải vị Hàn Triều Hải Vực hắn đều ăn qua, có gì đâu nữa mà đi?
Chín ngày nhanh chóng trôi qua, sáng mai Lục Ly liền sẽ rời đi, Kỳ gia chuẩn bị một bữa tiệc tối để tiễn biệt Lục Ly, đám người Tượng Linh Lung Tượng Bạch Nha cũng tới.
Lần này Lục Ly không thể không có mặt, rốt cuộc nhân vật chính của bữa tiệc là hắn, phía tổ chức còn là Kỳ gia. Lần này trưởng lão không nhiều, đều là một ít đồng bối trẻ tuổi, bao gồm cả bọn Mạc Hiểu Thiên.
Chúng nhân biết Lục Ly sắp đi, thế nên trên yến hội không ai châm chọc khiêu khích, nhất là sau khi biết Lục Ly đi Tử Dương Đại Lục xa xôi. Tới bên đó lúc nào mới có thể trở về, chuyện này chỉ trời mới biết.
Bởi vì bọn công tử đỉnh cấp như Kỳ Thiên Ngữ Tượng Bạch Nha đều có mặt, đám tiểu thư trong đại điện hoạt động rất sôi nổi, có mấy đóa giao tế hoa kia tồn tại, bầu không khí yến hội bỗng nồng ấm lạ thường.
Yến hội kéo dài đến nửa đêm, lúc Lục Ly đang chuẩn bị cáo từ, bên ngoài đột nhiên đi tới mấy người, dồn dập tới sau lưng mấy tên công tử, nhìn sắc mặt ngưng trọng của bọn hắn, hẳn là có đại sự xảy ra.
- Cái gì?
Kỳ Thiên Ngữ quát khẽ, ánh mắt chớp qua một tia cuồng hỉ, dẫn đến vô số công tử tiểu thư ghé mắt nhìn sang. Bên kia Tượng Bạch Nha sau khi được đến tin báo, thần sắc cũng phấn chấn dị thường.
Lục Ly không khỏi hiếu kỳ, truyền âm cho Tượng Linh Lung hỏi:
- Chuyện gì thế?
Tượng Linh Lung thoáng trầm ngâm, sau cùng vẫn chọn nói thật, nàng truyền âm đáp:
- Vừa rồi Đạo Thiên Giới đột nhiên bóc mở, đó là một Nguyên Thủy Bí Cảnh, còn là một Nguyên Thủy Bí Cảnh tương đối đặc biệt. Bóc mở hay quan bế đều không nằm trong sự khống chế của bốn đại thế lực chúng ta, thời gian mở ra cũng không xác định, mỗi lần mở ra chỉ có thể đi vào ba năm, nhân số đi vào cũng chỉ giới hạn ở một trăm người.
- Nguyên Thủy Bí Cảnh?
Mắt Lục Ly sáng lên, hắn còn chưa từng tiến vào Nguyên Thủy Bí Cảnh. Chẳng qua nếu đây đã là Nguyên Thủy Bí Cảnh ở Hàn Triều Hải Vực, còn chỉ có thể tiến vào trăm người, chắc hẳn không đến lượt hắn, thế nên hắn cũng không nghĩ nhiều.
- Đạo Thiên Giới?
Đúng lúc này, trong đầu Lục Ly chợt vang lên tiếng truyền âm, là của Huyết Sát Hoàng:
- Lục tiểu tử, tranh thủ một danh ngạch đi vào, Đạo Thiên Giới là pháp giới từng được Đạo Thiên lão tổ tế luyện, ở bên trong có lưu lại đạo ngấn của hắn. Nơi này ta từng vào qua, cũng từng được đến thu hoạch rất lớn, cảnh giới ngươi quá thấp, đi vào không chừng sẽ có ích.
- Ách?
Lục Ly thoáng ngập ngừng, Kỳ gia đã cho hắn đi Tử Dương Đại Lục miễn phí, giờ hắn lại chủ động yêu cầu danh ngạch, e rằng sẽ mang đến cho Kỳ gia ấn tượng hắn là kẻ tham không biết ngán. Tượng gia cũng đã đưa lễ vật cảm tạ, hắn càng không tiện đi tìm Tượng gia đòi muốn danh ngạch.