Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nhị trưởng lão trầm tư suy nghĩ một lúc rồi nói:
- Ngươi cầm theo lệnh bài của ta, nếu Thiên Ngữ làm loạn, ngươi lấy ra lệnh bài ngăn cản hắn. Chỉ cần Lục Sát Thần không làm loạn, tuyệt đối không được động đến hắn, chí ít không thể chết ở trong tay người Kỳ gia chúng ta, biết chưa?
- Ta biết, đa tạ gia gia.
Kỳ Đinh Đông lập tức hớn hở đáp, Nhị trưởng lão khoát tay nói:
- Ngươi đừng nói trước quá sớm, ta phải cảnh cáo ngươi, tuyệt đối đừng đi lại quá gần với tiểu tử kia, biến số trên người hắn nhiều lắm, hắn không phải lựa chọn tốt dành cho ngươi.
- Ngươi nói cái gì vậy, gia gia!
Mặt Kỳ Đinh Đông thoáng ửng đỏ, giậm chân nói:
- Ta không nói chuyện với ngươi nữa, ngươi già đầu mà còn không biết thẹn, trêu đùa cả cháu gái mình.
Kỳ Đinh Đông chạy vội mà đi, truyền tin cho Lục Ly, nghe xong, Lục Ly lập tức phấn chấn tinh thần.
Kỳ Đinh Đông còn nói cho hắn biết, năm ngày sau phía Kỳ gia sẽ xuất phát, các đại gia tộc khác cũng đi, sau cùng tụ hợp bên ngoài lối vào Đạo Thiên Giới.
Lối vào kia nằm trong một hải đảo, trước nay luôn được người Kỳ gia trông chừng, người ngoài không cách nào tiếp cận.
Bên này chỉ tranh được một danh ngạch, Lộc đại nhân tự nhiên không thể đi theo, Lục Ly và Lộc đại nhân nói chuyện một phen. Kẻ sau tỏ ý đợi Lục Ly đi rồi, hắn sẽ về lại gia tộc một chuyến, ba năm sau hắn sẽ đợi Lục Ly bên ngoài hải đảo.
Năm ngày khoái tốc trôi đi, Kỳ Đinh Đông dẫn Lục Ly đi tới bên ngoài một tòa thành bảo, lúc này ngoài thành bảo sớm đã tụ tập mười mấy người, Kỳ Thiên Ngữ đứng ở hàng đầu tiên, chúng nhân thấy Lục Ly đi tới, trên mặt ai nấy đều không giấu được vẻ chấn kinh.
Kỳ Thiên Ngữ trầm mặt xuống, nhìn sang Kỳ Đinh Đông hỏi:
- Đinh Đông, đây là chuyện gì?
- Không có gì!
Kỳ Đinh Đông cười hì hì nói:
- Gia gia ta để hắn đi vào, nếu các ngươi không phục thì cứ đi hỏi gia gia ta.
Sắc mặt bọn Kỳ Thiên Ngữ càng thêm âm trầm, nếu là lệnh Nhị trưởng lão, vậy chuyện này liền không còn dư địa để xoay vần. Cả đám đều cảm thấy rất buồn nôn, vốn đã không còn để tâm tới Lục Ly, lúc này lại tức đến phát điên.
Lối vào Đạo Thiên Giới không phải chỉ mới xuất hiện một lần, mà đã xuất hiện qua rất nhiều lần, ở trong lòng người Hàn Triều Hải Vực, đây là bảo địa thuộc về bọn hắn, là nơi không thể để cho bất cứ người ngoài nào chen chân vào. Lục Ly là người ngoài, còn là người mà bọn hắn chán ghét, không ngờ giờ lại để cho hắn đi vào Đạo Thiên Giới.
Chuyện này cũng giống như chuyện Tượng Linh Lung trước đây, nữ nhân của Hàn Triều Hải Vực bọn hắn bị người ngoài cướp đi, cảm giác khó chịu không khác gì nuốt phải ruồi nhặng.
Hơn nữa lần này Tượng Linh Lung cũng sẽ đi vào, Kỳ Thiên Ngữ vốn định lợi dụng cơ hội này để nắm xuống Tượng Linh Lung. Giờ có Lục Ly chen ngang, hắn cứ có cảm giác sẽ xuất hiện biến số...
Đạo Thiên Giới rất nổi danh ở Hàn Triều Hải Vực, bởi vì rất nhiều người từng thu được lợi ích cực lớn trong đó, năm xưa ngay cả Luân Hồi Đại Đế cũng từng có đại thu hoạch. Mặc dù không phải đột phá cấp Đế trong Đạo Thiên Giới, nhưng hắn cũng nói mình thu hoạch được rất nhiều ở bên trong.
Bởi thế mỗi lần Đạo Thiên Giới bóc mở đều sẽ dẫn lên oanh động cực lớn tại Hàn Triều Hải Vực, lần nào các gia tộc cũng đều sẽ phái ra con em ưu tú nhất đi vào, để bọn hắn rèn luyện, trưởng thành, mạnh lên.
Vốn Kỳ gia hoàn toàn có thể độc chiếm Đạo Thiên Giới, rốt cuộc ở Hàn Triều Hải Vực, Kỳ gia có thể nói là vua không ngai. Chẳng qua Luân Hồi Đại Đế lên tiếng, Đạo Thiên Giới là bí cảnh từng được một vị cao nhân tiền bối tế luyện, độc chiếm bằng với không tôn trọng vị tiền bối kia.
Đồng thời Luân Hồi Đại Đế còn nói, mỗi lần người Kỳ gia đi vào chỉ có thể giới hạn ở con số hai mươi, danh ngạch còn lại được chia đều cho các gia tộc lớn nhỏ ở Hàn Triều Hải Vực.
Trong lòng Luân Hồi Đại Đế không chỉ có mỗi Kỳ gia, mà còn có các gia tộc ở Hàn Triều Hải Vực. Rất nhiều lần Hàn Triều Hải Vực phát sinh xung đột với Phi Hỏa Đại Lục, đều là Luân Hồi Đại Đế đứng ra hòa giải.
Vị Đại Đế này càng đánh càng dũng, thực lực cũng càng lúc càng mạnh. Vốn thực lực Hàn Triều Hải Vực không tính quá mạnh, một mực bị Phi Hỏa Đại Lục áp chế, nhưng dưới sự dẫn đầu của Luân Hồi Đại Đế, thắng qua mấy trường chiến dịch, dần dần biến thành ngang tay.
Luân Hồi Đại Đế cũng từ từ lộ ra tài năng trong chiến tranh, dần biến thành một trong ba vị Đại Đế mạnh nhất Tam trọng thiên. Hiện tại dù có cho Phi Hỏa Đại Lục một trăm lá gan cũng không dám đến giễu võ giương oai tại Hàn Triều Hải Vực.
Tất cả mọi người ở Hàn Triều Hải Vực đều ghi khắc trong lòng, mặc dù Hàn Triều Hải Vực không chỉ có một vị cấp Đế, nhưng ở trong lòng bọn họ, vĩnh viễn chỉ có một vị Vương, đó chính là Luân Hồi Đại Đế.
Dẫn đội lần này là một vị trưởng lão Kỳ gia, Ngũ Kiếp đỉnh phong. Chẳng qua địa điểm tới lần này có cường giả Kỳ gia thủ hộ, có hay không có vị trưởng lão này dẫn đội đều như nhau.
Trưởng lão kia rõ ràng biết đến sự tồn tại của Lục Ly, hắn đứng ở trước mặt đội ngũ, mắt lạnh quét nhìn một lượt rồi nói:
- Tuy có đôi lời vốn không cần nói nhiều, nhưng ta vẫn muốn cường điệu một phen. Lần này hai mươi người các ngươi đi vào phải tương hỗ hợp tác, đoàn kết hữu ái, nếu không phải nguyên nhân đặc thù, tuyệt không được phát sinh xung đột với những người còn lại, càng không thể tự giết lẫn nhau, bằng không tộc quy tuyệt không dung tha.
Trưởng lão thoáng ngừng một lát, sau đó đảo mắt nhìn về phía Lục Ly nói:
- Lục Sát Thần là khách quý của chúng ta, cũng là ân nhân của chúng ta, lần này hắn đi vào mọi người phải quan tâm giúp đỡ hắn nhiều hơn, biết không?
Bọn Kỳ Thiên Ngữ tuy trong lòng khó chịu, nhưng vẫn trầm giọng nói:
- Biết!
- Xuất phát!
Trưởng lão vung tay lên, chúng nhân cùng theo trưởng lão tiến vào trong thành bảo, nơi đó có Không Gian Chi Môn. Đây cũng là lần đầu tiên Lục Ly thấy được Không Gian Chi Môn, đó là một cánh cửa bảy màu lộng lẫy, bên trong toàn một mảnh hư vô, thoạt nhìn như thể thông đến một thế giới thần kỳ.