Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Mọi người bước vào trong cánh cửa bảy màu kia, bạch quang lóe lên, cả đám hiện ra trên một đảo nhỏ, bên này sớm đã tụ tập rất nhiều người, hơn nữa bên ngoài hòn đảo còn có không ít người vây xem.
Người Kỳ gia tới, tự nhiên dẫn lên vô số người chú ý, đợi khi đám người kia thấy được Lục Ly, ai nấy đều không khỏi quái dị.
- Lục Sát Thần?
Tượng Linh Lung là người đầu tiên hô lên, sau đó kinh ngạc đi tới, hỏi:
- Sao ngươi lại tới đây?
Lục Ly cười tủm tỉm nói:
- Tới kiến thức một phen, nhà quê nên chưa đi qua bảo địa thực sự bao giờ.
Tượng Linh Lung tròn mắt, bộ dạng ngây thơ khiến đám Kỳ Thiên Ngữ nhìn mà ngơ ngác. Rất nhiều người lập tức bùng lên ngọn lửa ghen ghét, băng sơn mỹ nhân nổi danh Hàn Triều Hải Vực, từ lúc nào lại làm ra dáng vẻ kia trước mặt nam nhân?
Tượng Linh Lung cũng chú ý tới ánh mắt những người xung quanh, vội vàng nghiêm mặt lại, về tới trong đội ngũ Tượng gia, đầu cúi thấp, cảm giác như thể có tật giật mình.
Người Công Dương gia cũng tới, còn có một thế lực khác tên là Thủy Hàn Cung, ba đại thế lực mỗi thế lực tới hai mươi người, hai mươi người còn lại thì đến từ một ít đại thế lực và con cháu lão ma, tổng cộng một trăm người.
Trong một trăm người này có hơn tám mươi nam tử, nữ tử chỉ mười lăm người, kỳ thực mười lăm người này thực lực đa phần không tính xuất chúng, hoàn toàn coi đây là một lần cơ hội giao tế, mục đích tự nhiên là muốn hấp dẫn một ít công tử ưu tú, tỉ như Kỳ Thiên Ngữ.
Đáng tiếc ánh mắt Kỳ Thiên Ngữ một mực đặt ở trên thân Tượng Linh Lung, có lẽ là bởi người càng không được đến lại càng có sức hấp dẫn. Tượng Linh Lung càng lãnh đạm với hắn, hắn lại càng muốn chinh phục. Đám tiểu thư cả ngày vờn quanh hắn, hắn lại chẳng hề hứng thú.
Đương nhiên, lúc này Tượng Linh Lung đã đạt đến Ngũ Kiếp đỉnh phong, là người có thực lực mạnh nhất trong toàn bộ đám tiểu thư. Nghe đồn còn là Thất Kiếp Thiên Sát chi thể, điều này càng khiến trên người nàng như được phủ thêm một tầng hào quang, hấp dẫn dị thường.
Ánh mắt đám công tử nhìn Lục Ly càng thêm phần bất thiện, trước đó trong Không Gian Thành bọn hắn còn có điều cố kỵ, lần này đi Đạo Thiên Giới, như vậy giết Lục Ly sẽ dễ như trở bàn tay. Kỳ gia có quản không? Kỳ Thiên Ngữ đều hận không thể xé xác Lục Ly nữa là...
Rất nhiều người cười thầm, trong mắt toàn là sát ý. Lục Ly có thể dễ dàng cảm nhận ra được, song hắn không quá để tâm, có Huyết Sát Hoàng ở đây, hắn việc gì phải sợ?
Trưởng lão Kỳ gia trấn thủ ở chỗ này bắt đầu dặn dò, vẫn là mấy câu cũ rích, ở bên trong không được chủ động gây sự, ai được đến bảo vật hay thần dược thì là cơ duyên của người đó, không được cướp đoạt, càng không thể tàn sát lẫn nhau, bằng không đi ra nhất định sẽ bị tộc quy xử trí.
Trước đây cũng đã từng xảy ra nhiều, đương nhiên phần nhiều là người Kỳ gia bắt nạt các gia tộc còn lại, cũng có khi người các gia tộc còn lại tàn sát lẫn nhau, nhưng chưa từng xuất hiện qua có ai bắt nạt người Kỳ gia.
Kỳ gia thân là con cháu Luân Hồi Đại Đế, trừ phi ngươi không muốn tiếp tục lăn lộn ở Hàn Triều Hải Vực, bằng không ai dám động đến người Kỳ gia?
Đến sau trưởng lão kia còn dặn dò mấy điểm, nói có mấy nơi trong Đạo Thiên Giới không thể đi, bằng không sống chết tự chịu, mấy nơi kia đều được chứng thực, trừ phi đạt tới cấp Lĩnh Chủ, không thì đi vào tất chết.
Trưởng lão còn phát rất nhiều địa đồ, trên bản đồ đều có đánh dấu chỗ nào có thể đi, chỗ nào không thể đi. Lục Ly quét nhìn một lượt, phát hiện Đạo Thiên Giới không nhỏ, có ít nhất mười mấy nơi trong đó được đánh dấu kỹ càng, nơi nào có đạo ngấn, nơi nào có thần dược, tất cả đều được viết rõ ràng.
- A ..
Lục Ly phát hiện trưởng lão này không dặn dò không thể phá hư đồ vật bên trong, chẳng lẽ hắn không sợ người đi vào sẽ hủy đi đạo ngấn.
Đợi khi Lục Ly truyền âm cho Kỳ Đinh Đông đứng bên cạnh, kẻ sau mới giải đáp nghi hoặc cho hắn, nói:
- Thế giới này từng được Đạo Thiên Thánh Hoàng tế luyện qua, rất nhiều nơi bên trong đều có Thần Văn cường đại, đừng nói chúng ta, dù là cường giả cấp Lĩnh Chủ đi vào đều không thể phá hư. Rất nhiều nơi còn vô cùng hiểm, chính là bởi vì có Thần Văn cường đại, thực lực không đạt đủ yêu cầu mà tùy tiện xông loạn, có thể chết đi bất cứ lúc nào.
- Lục công tử!
Kỳ Đinh Đông nghĩ nghĩ rồi nói tiếp:
- Vào trong đó, ngươi cứ đi theo ta là được, mấy thứ thần dược gì kia tốt nhất đừng nghĩ, cứ để bọn hắn đi tranh. Chúng ta đi tìm hiểu đạo ngấn là được rồi, chỉ cần có thể cảm ngộ chút đạo ngấn, chúng ta có thể được lợi cả đời.
- Được...
Lục Ly vốn định sau khi tiến vào sẽ một mình tìm tòi, rốt cuộc Huyết Sát Hoàng đã từng vào qua, rất quen thuộc hoàn cảnh trong đó. Chẳng qua Kỳ Đinh Đông đã nói vậy, hắn không tiện cự tuyệt, trước đi theo Kỳ Đinh Đông dạo quanh một vòng rồi tính.
Lối vào Đạo Thiên Giới nằm trong một sơn động cực lớn, trong sơn động sáng lên quang mang bảy màu, đám người Lục Ly cùng lúc xông vào, lập tức cảm thấy trời đất quay cuồng, chóng hết cả mặt.
Không biết quay cuồng bao lâu, Lục Ly thấy được mình rơi xuống đất, bên người là một thân thể mềm mại, hắn cảm giác cánh tay đụng phải một đoàn thịt mềm, cánh tay tự động di dời, lại đụng một đoàn thịt mềm khác.
Rất nhanh hắn liền kịp hồi thần, cánh tay tức tốc rụt về, ánh mắt cũng khôi phục vẻ tỉnh táo. Quay đầu nhìn lại, chợt thấy đôi tròng mắt vừa thẹn vừa giận.
Tượng Linh Lung ở ngay bên cạnh hắn, chẳng qua sau khi thấy là Lục Ly, vẻ tức giận trong mắt Tượng Linh Lung không còn nồng đậm như trước, nàng biết Lục Ly không phải cố ý, đoán chừng chỉ là không cẩn thận đụng phải.
Hưu!
Nàng tung mình bay ngược ra sau, bởi vì trên đầu còn đang không ngừng có người rơi xuống, sợ lại có người ăn đậu hũ. Lục Ly lúng túng gãi đầu, cũng lui sang một bên, tới gần Tượng Linh Lung thấp giọng nói:
- Xin lỗi, không phải ta cố ý.
Tượng Linh Lung cúi đầu, mặt nóng lên, khẽ gật đầu nói:
- Ta biết, nếu không ngươi tưởng mình còn có thể an toàn đứng đấy?