Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 3497 - Chương 3484: Gây Chuyện

Bất Diệt Long Đế Chương 3484: Gây chuyện

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Kỳ Đinh Đông lè lưỡi, cười hì hì nói:

- Lần trước Linh Lung tắm rửa ở đây, thiếu chút nữa thì xảy ra chuyện.

- Lắm mồm!

Tượng Linh Lung lập tức vừa thẹn vừa giận, bay tới định đuổi đánh Kỳ Đinh Đông, kẻ sau tức thì đề thăng tốc độ, lưu lại chuỗi tiếng cười như chuông bạc, hai người như hai con bướm bay tới bay lui, dáng hình yểu điệu vẽ lên từng đạo đường cong tuyệt mỹ giữa trời, tựa như hai tiên nữ đang vui đùa.

- Hồ này quả thực có vấn đề!

Huyết Sát Hoàng truyền âm nói:

- Năm đó ta muốn phá giải hồ này, cuối cùng vẫn không thể phá giải được. Một khi Thần Văn nơi đây bị xúc động, Chuẩn Đế đều bị vây khốn, không cách nào thoát thân.

Sau khi đến Vấn Đạo Cốc, sự thần bí và kỳ dị của Đạo Thiên Giới lần đầu tiên hiển lộ ra trước mặt Lục Ly.

Vấn Đạo Cốc không lớn, phong cảnh trong đó không khác gì với những sơn cốc bình thường, cây xanh, sông nhỏ, đầm nước, nhà gỗ, hoàn toàn là một sơn cốc hết sức bình thường, cũng không có cảnh quan nào đặc biệt kỳ quái. Nhưng vừa tiến vào, Lục Ly lập tức cảm giác được mỗi cành cây ngọn cỏ, mỗi hoa mỗi lá, thậm chí mỗi ụ đá gò đất nơi đây đều rất không tầm thường.

Tựa hồ...

Trọn cả sơn cốc được bao phủ bởi một loại đạo vận kỳ dị, biến nơi đây như một Phật điện, khắp nơi đều có thể cảm nhận được thiền vị.

- Lục Ly, ngươi cứ tùy tiện đi dạo trong đó, đừng lo lắng phá hư cảnh vật, hết thảy ở đây đều không cách nào phá hư, tất cả đều được Thần Văn cường đại bảo hộ.

Tượng Linh Lung dặn dò một tiếng, sau đó một mình đi đến bên đầm nước. Thời gian vào đây chỉ có ba năm, mỗi giây mỗi phút đều vô cùng trân quý, không thể lãng phí. Kỳ Đinh Đông và Lục Ly khẽ gật đầu, cùng bước đến dưới vách đá, Lục Ly quét mắt nhìn một lượt, thấy được trên vách đá xa xa tựa hồ có bích hoạ.

- Huyết Linh Nhi!

Lục Ly phóng ra Huyết Linh Nhi, để nàng chui vào lòng đất, đồng thời truyền âm nói:

- Nơi này có rất nhiều Thần Văn cường đại do một vị siêu cấp cường giả bố trí ra, ngươi có thể tử tế thăm dò quan sát, nhưng không thể cải động Thần Văn nơi này, cũng không thể phát động, bằng không sẽ dẫn lên tai họa ngất trời.

Đạo Thiên lão tổ chính là Thánh Hoàng, Thần Văn do hắn bố trí tất cường đại đến mức khó mà tưởng tượng, lấy hiểu biết của Huyết Linh Nhi đối với Thần Văn thì còn chưa tính là gì.

- Chủ nhân, ta tự biết nặng nhẹ, sẽ không làm loạn đâu.

Huyết Linh Nhi truyền âm tới, trong lời khó giấu được vui sướng và hưng phấn, đối với nó mà nói, chỉ cần có Thần Văn cường đại để lĩnh hội, vậy chính là chuyện vui vẻ nhất trong đời.

Lục Ly không quản Huyết Linh Nhi, một mình đi dạo trong cốc. Vừa đi vừa phóng thích đại đạo chi ngấn, cảm ứng hết thảy xung quanh. Sau khi phóng thích đại đạo chi ngấn, cảm giác của Lục Ly càng thêm rõ ràng, quả nhiên khắp nơi quanh đây đều tràn ngập khí tức của “Đạo”, một cành cây ngọn cỏ tựa hồ đều đang thuyết minh thiên địa chí lý, nước suối róc rách như ẩn chứa áo nghĩa siêu cấp cường đại, gió quét bên tai tựa hồ mang theo đạo vận nào đó...

- Thật thần kỳ!

Lục Ly cảm khái không thôi, cứ thế yên ắng dạo quanh, ở chỗ này hắn cảm giác như mình đang ngao du trong hải dương thần bí mà thoải mái, bất tri bất giác có thể khiến người trầm mê, khiến người say đắm.

- Giờ ngươi đã hiểu phần nào sự cường đại của Thánh Hoàng rồi chứ?

Lúc này Huyết Sát Hoàng đột nhiên truyền âm nói:

- Nơi đây chỉ là chỗ Thánh Hoàng từng bế quan cư trú qua mà thôi, bởi vì hắn thường niên bế quan tu luyện ở đây, khiến cho thiên địa và cảnh vật tự nhiên cũng theo đó biến đổi, khắp nơi đều lưu lại cảm ngộ về áo nghĩa đại đạo. Hết thảy ở đây không phải do hắn tận lực lưu lại, nếu hắn thật tận lực lưu lại đạo vận, đoán chừng ngươi đã không cách nào lĩnh hội, một khi lĩnh hội hội sẽ khiến linh hồn chịu không được mà sụp đổ.

- Quả thực cường đại đến mức không thể tưởng tượng.

Lục Ly khẽ gật đầu, một mình khoanh chân ngồi xếp bằng tu luyện, cảnh vật xung quanh lại bởi thế mà yên ắng cải biến, lưu lại đạo ngấn huyền diệu mà cường đại, khiến vô số người tiến vào được ích không cạn, sự cường đại của Thánh Hoàng đúng thật đã vượt ngoài tầm nhận thức của Lục Ly.

Huyết Sát Hoàng không truyền âm nữa, Lục Ly một mình chậm rãi đi dạo trong sơn cốc, hắn đi tới phía trước nhà gỗ, khoảnh khắc tiến vào, tinh thần hắn đột nhiên hoảng hốt, tựa hồ thấy được một thân ảnh mơ hồ đang ngồi xếp bằng tu luyện bên trong.

Cứ thế đứng ngây người chừng nửa nén hương, hắn băng qua nhà gỗ đi đến hậu viện, tinh thần lần nữa hoảng hốt, tựa hồ thấy được một thân ảnh mơ hồ đang ngồi uống trà ở hậu viện.

Chờ hắn đi ra hậu viện, đến bên suối nhỏ, hắn lại thấy được một thân ảnh mơ hồ đang câu cá ven suối. Hắn đi tới bên vách đá, nhìn thấy trên vách đá có một ít vết cắt, nhìn có vẻ lộn xộn vô trật tự, không tuân theo kết cấu nào, nhưng mỗi nét đều khiến linh hồn người xem rung động, miên man bất định.

Kỳ Đinh Đông chính đang đứng ở chỗ này, nàng đã hoàn toàn im ắng chìm vào trong đó, Lục Ly đi đến bên cạnh mà nàng vẫn không phát giác. Lục Ly cũng đứng nhìn một lúc, song không làm phiền nàng mà tiếp tục dạo trong sơn cốc. Hắn đi đến trong đình, đình này có vẻ đã rất cổ xưa, mặt trên có vết tích phong hóa, trên bàn đá còn đặt một chén trà, Lục Ly nghĩ nghĩ sau đó nâng chén trà lên, lại phát hiện chén trà không cách nào di động.

Lục Ly đi tới bên đầm nước, Tượng Linh Lung một mình ngồi xếp bằng bên đầm, Lục Ly có thể thấy được trong đầm nước thỉnh thoảng nổi lên từng đạo gợn sóng, lá sen trên mặt đầm khẽ dập dờn, khắp nơi đều cảm ứng được đạo vận rõ ràng.

Tượng Linh Lung cũng bế quan, Lục Ly nhìn ngắm một lúc rồi đi ra, sau cùng hắn chọn đi đến hậu viện sau nhà gỗ, bởi vì Huyết Sát Hoàng nói đạo ngấn về linh hồn bí thuật nằm ngay trong hậu viện này.

Hậu viện có một cây đại thụ cực lớn nhưng không biết tên, cây này không biết đã bao nhiêu năm, rễ sâu lá tốt, thân cây đoán chừng phải mấy chục người ôm mới hết. Tán lá che rợp bầu trời, khiến bầu không khí trong hậu viện u tĩnh lạ thường.

Bình Luận (0)
Comment