Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đạo Thiên lão tổ đã chết đi nhiều năm, song hậu viện lại không có cỏ dại lan tràn, thậm chí giống như được người tu chỉnh thường xuyên, rất là sạch sẽ. Lục Ly đứng dưới một chiếc bàn làm bằng gốc cây, bên cạnh gốc cây có hai chiếc ghế gỗ, trên gốc cây đặt một bộ bàn cờ đang hồi tàn cục.
Nơi đây chính là chỗ lưu lại bí thuật linh hồn mà Huyết Sát Hoàng nói tới, Huyết Sát Hoàng không nói rõ, cụ thể phải cần Lục Ly tự mình mò mẫm. Năm đó Huyết Sát Hoàng từng tham ngộ qua một đoạn thời gian, song cuối cùng không thu hoạch được gì, bởi thế hắn không thể chỉ dẫn cho Lục Ly quá nhiều, hết thảy đều cần Lục Ly tự tìm tìm hiểu.
Ánh mắt Lục Ly dừng lại trên bàn cờ, hơn một trăm quân cờ đen trắng, nhìn như tùy ý đặt ra, thậm chí có chút hỗn loạn, nhưng Lục Ly có thể dễ dàng cảm ứng được bên trong ẩn chứa một loại đạo vận thần bí mà cường đại.
Lục Ly không đi động quân cờ, đoán chừng hắn muốn động cũng không động được, hắn cứ thế lẳng lặng đứng đó, chăm chú quan sát quy luật sắp đặt của quân cờ. Đứng thế suốt ba ngày ba đêm, rốt cục không nhìn nữa, quay sang khoanh chân ngồi xếp bằng bắt đầu tiến hành lĩnh hội.
Trong đầu hắn hiện ra bàn cờ, thậm chí hiện ra toàn bộ cảnh vật bài trí xung quanh. Hắn thúc giục đại đạo chi ngấn, một mực cảm ứng hết thảy, đầu óc cấp tốc vận chuyển, thôi diễn quân cờ, nhìn xem có thể cảm ngộ ra được gì hay không.
Trong sơn cốc rất yên tĩnh, Tượng Linh Lung và Kỳ Đinh Đông đã hoàn toàn đắm chìm vào trong tham ngộ, ba người đều quên đi hết thảy, riêng mình lĩnh hội thứ mình muốn.
Trong lúc tu luyện, thời gian trôi đi rất nhanh, chớp mắt đã nửa tháng qua đi, hôm nay, bầu không khí an tĩnh cuối cùng cũng bị đánh vỡ. Một nhóm người đi tới Vấn Đạo Cốc, rất rõ ràng tranh đoạt thần dược phía bên kia đã hạ màn, có người tiến đến bên này tìm hiểu đạo ngấn.
Lục Ly lập tức hồi thần tỉnh lại, thần niệm quét qua, trong lòng thoáng yên tâm phần nào. Người tới tuy nhiều, tận ba mươi mấy người, nhưng Kỳ Thiên Ngữ Tượng Bạch Nha đều không ở trong đó, chỉ có người Công Dương gia Thủy Hàn Cung và một ít con cháu lão ma, Mạc Hiểu Thiên cũng có mặt.
Mạc Hiểu Thiên tức tốc bay đến chỗ Tượng Linh Lung, Tượng Linh Lung không để ý hắn, tiếp tục ngồi xếp bằng lĩnh hội, Mạc Hiểu Thiên cũng không bắt chuyện mà khoanh chân ngồi xuống ngay bên cạnh.
Có người đi vào nhà gỗ, người này hẳn là con cháu lão ma nào đó, hắn đi tới hậu viện, liếc nhìn Lục Ly một cái, sau đó hừ lạnh nói:
- Lăn ra ngoài, đây cũng là chỗ mà ngươi có thể tới?
Lục Ly mở mắt, ánh mắt bình tĩnh như mặt hồ, hắn nhìn tên thanh niên nét mặt lạnh lùng kia, khẽ nhíu mày. Rõ ràng đứa này đến đây là vì hắn, hơn nữa còn không phải bản ý, rất có thể là có người sai khiến, cố ý đến gây chuyện.
Cảnh này Lục Ly gặp nhiều, thế nên cũng không mấy để ý, người này chỉ là cường giả Ngũ Kiếp, với hắn mà nói thì trở tay cũng có thể bóp chết.
Hắn không muốn gây sự, vào đây là để tu luyện, cơ duyên như thế chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu, một khi làm lớn chuyện, hắn chẳng được lợi gì, vạn nhất dẫn lên xung đột với đám người Kỳ Thiên Ngữ, vậy lại càng rắc rối.
Bởi thế hắn trầm tư một lát, thần niệm quét đi ra, khóa chặt Kỳ Đinh Đông truyền âm nói:
- Đinh Đông tiểu thư, làm phiền ngươi một chút, có người gây chuyện.
Kỳ Đinh Đông đã sớm tỉnh lại, thấy Lục Ly truyền âm, thần niệm nàng lập tức vươn đến, trong mắt thoáng hiện ý giận. Vào được đây là cơ hội hiếm có, Kỳ gia đã nhường ra nhiều danh ngạch như vậy, đám người này đi vào không biết trân quý cơ hội, lại cứ không hơi đâu gây sự.
Nàng tung mình vọt tới bên này, mắt lạnh nhìn tên thanh niên trước mặt Lục Ly, quát nói:
- Triệu Trùng, nếu ngươi không muốn lĩnh hội thì cút ra, đừng làm phiền người khác tu luyện.
- Hắc hắc!
Triệu Trùng chắp tay cười nói:
- Đinh Đông tiểu thư nói nói gì vậy? Chúng ta vào đây tự nhiên là muốn tu luyện, chẳng qua tiểu tử này quá chướng mắt, ta muốn cho hắn đi nơi khác. Hắn cũng đã tham ngộ ở đây được một đoạn thời gian rồi. Nơi này lại không phải nhà hắn, không lý nào để một mình hắn chiếm dụng được?
Lục Ly lúng túng vuốt vuốt cánh mũi, lại vẫn không lên tiếng, Kỳ Đinh Đông bị chọc tức đến bốc khói, cả giận nói:
- Nơi này nhỏ lắm à? Lục Sát Thần tu luyện ở đây thì làm sao? Ảnh hưởng đến ngươi? Chỗ này đủ cho mười mấy người cùng ngồi xếp bằng lĩnh hội, ngươi đừng có ngang ngược.
Kỳ Đinh Đông đã rất tức giận, Triệu Trùng lại có vẻ không hề sợ sệt nàng, ở Kỳ gia, Kỳ Đinh Đông không phải đệ nhất tiểu thư, thực lực địa vị đều không phải đỉnh cấp. Chẳng qua nói thế nào cũng là tiểu thư Kỳ gia, Triệu Trùng không chút kiêng dè như thế, chứng tỏ chỉ có hai loại khả năng, hoặc là người nhà Triệu Trùng rất mạnh, không sợ Kỳ gia, chí ít không sợ đắc tội Nhị trưởng lão. Hoặc là sau lưng Triệu Trùng có người, người này còn là cao tầng Kỳ gia.
Kỳ Đinh Đông rất quen thuộc lão tổ của Triệu Trùng, lấy năng lực Triệu gia thì còn không dám đắc tội nàng, bởi thế khả năng duy nhất chỉ có thể là Kỳ Thiên Ngữ sai khiến Triệu Trùng.
Kỳ Thiên Ngữ kỳ tài ngút trời, từ nhỏ đã là thiên tài cấp yêu nghiệt, được gia tộc vô cùng sủng ái. Cộng thêm Kỳ gia là vua không ngai ở Hàn Triều Hải Vực, nếu Hàn Triều Hải Vực là một vương quốc, vậy thì Kỳ Thiên Ngữ chính là thái tử.
Từ nhỏ Kỳ Thiên Ngữ đã luôn thuận lợi, không ai dám trêu chọc hắn, không ai có thể khiến hắn không vui, bây giờ Lục Ly chính là kẻ duy nhất khiến hắn khó chịu, thậm chí khiến hắn sinh ra sát ý mãnh liệt.
Lúc ở Không Gian Thành, Kỳ Thiên Ngữ không dám làm loạn, nhưng tới Đạo Thiên Giới, nơi đây không có trưởng bối, không còn người có thể áp chế Kỳ Thiên Ngữ. Ngoài ra còn một điểm nữa, giết Lục Ly sẽ không tạo ra bất kỳ ảnh hưởng nào, bởi vì sau lưng Lục Ly không có đại thế lực.
Kỳ Đinh Đông cũng hiểu điểm này, tròng mắt nàng khẽ đảo, truyền âm cho Triệu Trùng nói:
- Triệu Trùng, ngươi đừng để bị người lợi dụng, làm thế chẳng có chỗ tốt gì với ngươi, gia gia ta nói rồi, Lục Sát Thần không thể chết, ngươi hiểu không?