Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Tượng Linh Lung thì thào, im ắng lắc lắc đầu, nàng là người rất lý tính, trước nay chưa từng tin tưởng mấy thứ kia. Nàng cũng một mực rất độc lập, rất nỗ lực, nàng không muốn dựa vào bất kỳ nam nhân nào, chỉ muốn dựa chính mình.
Chỉ là lúc này, căn tính yếu nhược trời sinh của nữ nhân phát tác, trong lòng nàng thật ra cũng khát vọng có một nam tử khôi ngô cường đại từ trời giáng xuống cứu mình đi ra. Kỳ thực trong lòng mỗi nữ nhân đều có anh hùng tình kết, đó là di chứng của việc từ nhỏ nghe nhiều cố sự mỹ nữ anh hùng.
Rầm rầm rầm!
Trên đầu, tháp lưu ly bảy màu vẫn một mực oanh kích, thần uy Đế Binh vô cùng khủng bố, phóng ra quang mang vạn trượng lóa mắt mê ly, chiếu rọi xuống, khiến cảnh tượng phía dưới trở nên huyễn lệ dị thường, đồng thời cũng khiến tinh thần nàng thêm phần hoảng hốt.
- A...
Lát sau, nàng ồ lên kinh ngạc, vẻ hoảng hốt trong mắt càng đậm. Bởi vì nàng thấy được tòa tháp lưu ly bảy màu kia hình như đang xoay tròn, cũng không còn oanh kích đống xiềng xích màu đen, mà như là đang khiêu vũ.
Nếu Kỳ Thiên Ngữ không điên mất, sao lại khống chế tháp lưu ly bảy màu khiêu vũ giữa trời? Giờ là lúc nào rồi, sao hắn còn có thể làm như vậy?
Bởi thế tinh thần Tượng Linh Lung càng thêm hoảng hốt, hoài nghi mình xuất hiện ảo giác, chẳng lẽ sắp phải chết thật rồi?
- Linh Lung!
Lúc này Kỳ Đinh Đông đột nhiên lên tiếng, nàng cũng ngơ ngác nhìn lên đỉnh đầu nói:
- Sao tòa tháp kia lại khiêu vũ trên đó? Có phải Kỳ Thiên Ngữ điên rồi không? Hay là ta xuất hiện ảo giác?
- Ách?
Tượng Linh Lung hơi ngớ, ánh mắt bất thần tỉnh táo lại, thứ nàng nhìn thấy không phải ảo giác, Kỳ Đinh Đông cũng nhìn thấy, chứng tỏ tháp lưu ly bảy màu kia quả thực đang khiêu vũ trên đó.
Nàng nhìn lại mấy lượt, đột nhiên đảo mắt về phía Kỳ Thiên Ngữ, phát hiện nét mặt đối phương cũng như gặp phải quỷ.
Lúc này trong lòng Kỳ Thiên Ngữ còn chấn động hơn cả hai người Tượng Linh Lung, bởi vì hắn đột nhiên phát hiện linh hệ tinh thần giữa mình và tháp lưu ly bảy màu đang không ngừng giảm yếu, giờ hắn đã không còn khống chế được nữa.
- Chuyện gì vậy?
Hai mắt hắn trợn trừng, đây là Đế Binh được hắn luyện hóa, làm sao có thể mất đi khống chế? Rốt cuộc đã xảy ra vấn đề gì? Chẳng lẽ Đế Binh gặp chuyện? Hay là quanh đây tiềm phục một tên cấp Đế, chính đang cường hành luyện hóa Đế Binh của hắn?
Kỳ Thiên Ngữ nghĩ không thông, chỉ có thể thông qua liên hệ tinh thần, cực lực khống chế tháp lưu ly bảy màu, ý đồ điều khiển tòa tháp này bay trở về.
Đùa gì vậy? Đây chính là Đế Binh, là binh khí Tộc Vương bọn hắn từng sử dụng qua năm xưa, nếu mất đi, đoán chừng hắn sẽ bị phụ thân và gia gia quất chết mất...
- Cái này!
Đám người còn lại cũng chú ý đến cảnh này, bởi vì tháp lưu ly bảy màu không ngừng bay tới bay lui, kéo ra đủ loại đường cong, muốn không dẫn người chú ý cũng khó. Chúng nhân đều nhìn về phía Kỳ Thiên Ngữ, thấy vẻ mặt thất thần của Kỳ Thiên Ngữ, ai nấy không khỏi kinh nghi, không biết đã xảy ra chuyện gì.
Ông!
Rất nhanh, tất cả mọi người liền biết đã xảy ra chuyện gì. Bởi vì tháp lưu ly bảy màu đột nhiên ngừng lại giữa trời, sau đó lóe lên quang mang, một người xuất hiện bên ngoài tháp, tháp này cũng theo đó khoái tốc thu nhỏ, bay vào trong lòng bàn tay hắn.
Người kia quét mắt nhìn bốn phía một lượt, sau cùng dừng ở trên mặt tràn đầy chấn kinh của Kỳ Thiên Ngữ, cười tủm tỉm nói:
- Thiên Ngữ công tử, ngại quá, hình như ta rất có duyên với tháp lưu ly bảy màu này của ngươi, sau này nó sẽ thuộc về ta!
- Lục Sát Thần, làm sao có thể?
Kỳ Thiên Ngữ kinh hô, không chỉ là hắn, toàn trường đều thất kinh, tưởng là nhìn thấy ảo giác.
Thậm chí rất nhiều người đã quên mất sự tồn tại của người này. Bị Đế binh trấn áp, không chết thì cũng thôi, đằng này còn có thể luyện hóa ngược Đế Binh, đây là chuyện hoang đường gì vậy?
Thần Binh một khi được luyện hóa, trước khi xóa đi tinh thần ấn ký, muốn luyện hóa ngược là điều rất khó. Càng đừng nói Đế Binh này là tháp lưu ly bảy màu, là một trong những bảo vật đỉnh cấp nhất, vô cùng có linh tính, muốn cường hành luyện hóa gần như là điều không thể.
Ngoài ra rất nhiều người cũng không khỏi rất bội phục đảm lượng của Lục Ly, Đế Binh mà cũng dám đoạt? Nguyên chủ nhân Đế Binh lại vẫn còn sống, thậm chí còn là một trong những cấp Đế mạnh nhất tại Tam trọng thiên, một khi chọc giận Luân Hồi Đại Đế, Lục Ly dù có chạy đến chơi trời góc bể cũng khó tránh khỏi con đường chết.
- Sao hắn làm được?
Chứng kiến cảnh này, chúng nhân vô cùng ngạc nhiên, đa phần người ở đây đều biết về tháp lưu ly bảy màu, Đế Binh này rất bá đạo, tuy Kỳ Thiên Ngữ không thể toàn lực thúc giục, không thể hoàn toàn phóng thích Đế uy, nhưng cũng vẫn rất khủng bố. Lĩnh Chủ bình thường bị trấn áp đều khó thoát khỏi kết cục bị luyện chết.
Lục Ly bị trấn áp hơn hai năm, không chỉ không bị luyện chết, ngược lại luyện hóa luôn Đế Binh. Chuyện này đừng nói chúng nhân tại trường, e là truyền đi ra đều không mấy ai dám tin.
- Lục Sát Thần, ngươi dám?
Kỳ Thiên Ngữ phẫn nộ gầm lên, tung mình tóe bắn về phía Lục Ly, Đế Binh bị đoạt, hắn vô cùng mất mặt, danh tiếng gia tộc ở Hàn Triều Hải Vực cũng sẽ bị ảnh hưởng. Về sau đây chính là sỉ nhục cả đời của hắn, sẽ là tâm ma của hắn, khiến hắn khó mà tiến bộ thêm được.
Bởi thế hắn gần như không chút cân nhắc, gầm gào lao lên, lúc này hắn thậm chí đã không quản Kỳ Đinh Đông, trong đầu chỉ có một ý niệm, đó chính là đoạt lại Đế Binh, giết chết Lục Ly.
Hắc hắc!
Lục Ly cười cười, thần lực quán chú, tháp lưu ly bảy màu trong tay bất thần sáng lên quang mang vạn trượng, sau đó bay ra, đón gió biến lớn, trấn áp về phía Kỳ Thiên Ngữ.
- Ta chịu tội trong này mấy năm, ngươi cũng vào đây chịu tội mấy năm đi.
Lục Ly cười nói, bên kia phần đáy tháp lưu ly bảy mày hiện ra một cánh cửa, tiếp đó hấp lực cường đại truyền ra, cả người Kỳ Thiên Ngữ bị hút vào. Tháp lưu ly bảy màu xoay tròn vài vòng, sau đó khoái tốc thu nhỏ, bay về lại trong tay Lục Ly.
- Ách...