Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Thực ra Lục Ly vẫn chưa hoàn toàn lĩnh hội pháp tắc lạc ấn kia, chẳng qua sau khi hắn ghi khắc toàn bộ mười một chữ kia vào trong thân thể, giữa hắn và pháp tắc lạc ấn hình thành cộng hưởng, từ đó có được liên hệ tinh thần. Pháp tắc lạc ấn này như là Khí Hồn của Đế Binh, là hạch tâm của toàn bộ Đế Binh.
Chuyện tiếp sau liền đơn giản, Lục Ly có liên hệ tinh thần với Đế Binh, tự nhiên có thể khống chế Đế Binh, đi ra chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay. Sự tình sau đó tất cả mọi người đều biết, điều khiến Lục Ly kinh dị chính là câu nói sau khi vừa ra ngoài của Kỳ Đinh Đông, hắn nhớ Kỳ Đinh Đông đâu có ý gì với mình, thậm chí chuyện giữa hai người còn thanh bạch hơn cả chuyện giữa hắn với Tượng Linh Lung.
Lại không ngờ vừa đi ra Kỳ Đinh Đông đã nói như thế, hắn không khỏi hoài nghi, liệu có phải nàng đang nói mê?
Tượng Linh Lung lại không ngất đi mà chỉ bị thương, hưu dưỡng nửa canh giờ liền hồi thần lại, giải thích một phen chuyện đã xảy ra. Hai người vốn tới đây để tham ngộ đạo ngấn, nhưng mà Kỳ Đinh Đông lĩnh hội sai rồi.
Lúc tham ngộ, Kỳ Đinh Đông phát hiện có một đạo ngấn lĩnh hội rất thuận lợi, đáng tiếc đó lại là cạm bẫy. Đấy không phải đạo ngấn, mà là cơ quan phát động Thần Văn ở đây, bất kỳ người nào nếu đi lĩnh hội đều sẽ bị cuốn vào, cuối cùng xúc động cơ quan, dẫn phát Thần Văn.
Tình huống này ngay chính Tượng Linh Lung đều không liệu đến, đợi khi nàng kịp có phản ứng, Thần Văn đạo trường đã bóc mở, các nàng không thể trốn đi đâu được, đành phải phát tín hiệu cầu viện.
- Lục công tử!
Sắc mặt Tượng Linh Lung khôi phục phần nào vẻ hồng thuận, song vẫn tương đối trắng bệch, nàng đứng dậy đi tới, cúi người hành lễ nói:
- Ngươi lại cứu ta lần nữa, Linh Lung thiếu nợ ngươi nhiều lắm.
Ánh mắt Tượng Linh Lung nhìn Lục Ly không giấu được vẻ phức tạp, có cảm kích, có khâm phục, có hiếu kì, xen lẫn với đó còn mang theo một tia cảm tình nhàn nhạt.
Nàng không phải người cảm tính, chỉ là Lục Ly mấy lần cứu nàng, chuyện lúc dưới huyết đầm nàng không quá rõ ràng, đến sau được mang đi ra chỉ bất giác có chút cảm xúc. Lần này lại mang đến cảm xúc tương đối sâu, nhất là câu sau cùng của Kỳ Đinh Đông, không khỏi kích lên chỗ mềm mại trong tâm hồn nữ nhân.
Nàng đã tuyệt vọng, thậm chí sẵn sàng chuẩn bị đối diện với tử vong, đó là khoảnh khắc nội tâm nàng yếu ớt nhất. Chính khi ấy, Lục Ly từ trời giáng xuống, cứu nàng ra từ trong nước sôi lửa bỏng, đổi thành bất kỳ nữ tử nào cũng sẽ lòng mang cảm kích, từ đó nảy sinh cảm tình.
Lục Ly nhìn Tượng Linh Lung một lúc, cười cười nói:
- Linh Lung, giữa chúng ta còn nói chuyện ân nghĩa làm gì? Ừm... Không phải chúng ta là bằng hữu ư? Bằng hữu với nhau trợ giúp là điều nên làm mà?
Lục Ly nói đến một nửa mới phát hiện xung quanh có rất nhiều người, bởi thế bèn vội bổ sung thêm.
Tượng Linh Lung tránh mắt đi, không dám tiếp tục đối mặt với Lục Ly, nàng cúi đầu trầm ngâm hồi lâu, sau đó bất ngờ truyền âm nói:
- Lục công tử, tốt nhất ngươi vẫn nên thả Kỳ Thiên Ngữ ra đi, ngoài ra cũng đừng chiếm dụng Đế Binh này, bằng không người Kỳ gia sẽ tới làm phiền, đợi khi rời khỏi đây sẽ lập tức bị bắt lại. Hơn nữa, Đế Binh này vốn là của Luân Hồi Đại Đế, nếu để Luân Hồi Đại Đế cảm ứng được, hậu quả khó mà tưởng tượng.
Lục Ly cười cười truyền âm nói:
- Việc này ta tự có chủ trương, ngươi đừng quan tâm, yên tâm đi, không sao đâu.
Lục Ly khống chế Đế Binh, lại không phóng thích loại năng lượng màu xám kia, đồng thời hắn cũng đang một mực yên ắng quan sát Kỳ Thiên Ngữ, thấy được đối phương không sao. Chiến giáp trên người Kỳ Thiên Ngữ quá mạnh, chỉ bị hỏa diễm thiêu đốt, chịu chút tội chứ chưa đến nỗi chết đi.
Lục Ly tính thế này, dù sao cũng còn nửa năm, trong thời gian đó hắn sẽ trấn áp Kỳ Thiên Ngữ. Đợi khi ra ngoài liền phóng thích Kỳ Thiên Ngữ, việc này vốn không phải lỗi của hắn, hắn còn lần nữa cứu mạng Kỳ Đinh Đông, nếu Kỳ gia bởi vì chuyện này mà tìm hắn gây sự, hắn cũng nhận.
Chẳng qua Kỳ gia có thể trở thành đệ nhất gia tộc Hàn Triều Hải Vực, chắc không đến mức không nói lý lẽ, không phân biệt phải trái đúng sai như vậy. Bọn hắn cũng cần mặt mũi, còn về Đế Binh, hắn sẽ không dễ dàng giao ra, nếu Kỳ gia cường hành yêu cầu, vậy liền trả cho bọn hắn thôi, rốt cuộc hắn còn cần Kỳ gia đưa về lại Tử Dương Đại Lục.
Sa sa sa!
Đúng lúc này, một tên công tử Kỳ gia đi tới, chắp tay nói:
- Lục Sát Thần, thực ra tiền căn hậu quả của việc lần này chúng ta đều rõ, chúng ta chỉ hi vọng ngươi đừng chém giết Thiên Ngữ ca, việc này chúng ta cũng sẽ công bằng báo lại cho gia tộc.
Lục Ly thoáng kinh ngạc, thái độ công tử Kỳ gia này chuyển biến rất lớn, không ngờ còn muốn giúp hắn báo cáo công bằng, hắn gật đầu nói:
- Yên tâm đi, ta tự có chừng mực, sau khi rời khỏi đây liền sẽ thả hắn.
- Vậy đa tạ Lục Sát Thần!
Công tử Kỳ gia kia chắp tay lui về, sau đó dẫn theo người Kỳ gia rời đi. Kỳ Đinh Đông lại không được mang đi, Tượng Linh Lung đang chiếu cố nàng, người Kỳ gia không việc gì phải lo.
Thực ra thái độ người Kỳ gia chuyển biến nhanh như vậy không phải là vì bọn hắn sợ, mà là bọn hắn nghĩ thông một chuyện, Kỳ Thiên Ngữ xong rồi.
Sau khi trải qua chuyện lần này, sẽ rất lâu nữa Kỳ Thiên Ngữ mới có thể ngóc đầu lên được, thậm chí nhiều khả năng cúi mặt cả đời, cuối cùng bị gia tộc triệt để vứt bỏ. Lấy hiểu biết của bọn hắn đối với tâm tính Kỳ Thiên Ngữ, khả năng này rất cao. Đương nhiên cũng có khả năng Kỳ Thiên Ngữ sa sút mấy năm, sau đó lần nữa nỗ lực vùng dậy, Niết Bàn trùng sinh.
Nếu Kỳ Thiên Ngữ phế, người được lợi cuối cùng sẽ là ai?
Khẳng định là bọn hắn!
Đệ nhất công tử Kỳ gia phế, nếu gia tộc xác định không cứu nổi, nhất định sẽ chuyển sang bồi dưỡng người mới, như vậy bọn hắn đều có cơ hội. Được lượng lớn tài nguyên gia tộc đắp lên, bọn hắn tin tưởng bản thân chưa hẳn không đạt tới cảnh giới Kỳ Thiên Ngữ bây giờ.