Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Bởi thế chỉ cần Kỳ Thiên Ngữ không chết, bọn hắn không cần phải để ý cái khác, rốt cuộc sau khi đi ra Kỳ Đinh Đông tất sẽ cáo trạng đầu đuôi sự thể. Bọn hắn quyết định sẽ nói giúp một phen, triệt để đẩy Kỳ Thiên Ngữ tới bên bờ vực, như thế bọn hắn mới có cơ hội.
Thực ra một đại gia tộc một đại thế lực cũng giống như một vương quốc, cũng có hoàng thất, có thái tử và thế tử. Thái tử chỉ có một, đám thế tử thì ngoài mặt tôn kính hắn, ủng hộ hắn, nhưng thâm tâm rất nhiều người lại đều muốn vượt qua, để bản thân ngồi lên vị trí thái tử.
Đệ nhất công tử Kỳ gia, cũng tức là đệ nhất công tử Hàn Triều Hải Vực, đây là địa vị cao quý cỡ nào? Có thể được đến bao nhiêu tài nguyên? Ngươi nhìn tháp lưu ly bảy màu xem, đấy chính là tài nguyên mà chỉ đệ nhất công tử mới có.
Về chuyện bảo tháp, lúc này chúng nhân đều đã tỉnh táo lại, không còn quá để ý nữa. Bởi vì Lục Ly kiểu gì cũng phải đi, bên ngoài lại có trưởng lão Kỳ gia trấn thủ, Lục Ly còn có thể chạy đi đâu được?
Bởi thế Lục Ly đừng hòng mang đi Đế Binh này. Đã không mang đi được, sau cùng vẫn về tay Kỳ gia, vậy bọn hắn còn quấn quít chuyện này làm gì?
Thậm chí một số người còn hi vọng Lục Ly mang đi Đế Binh, như thế tình mới càng náo lớn, muốn giấu cũng không giấu được. Đến lúc đó náo cho khắp cả Hàn Triều Hải Vực đều biết, đả kích với Kỳ Thiên Ngữ sẽ càng lớn, cơ hội với bọn hắn cũng sẽ càng lớn.
Lũ lượt có người rời đi, chuyện ở đây đã xử lý xong, bọn hắn có ở lại cũng không nhiều ý nghĩa. Lục Ly và người Tượng gia lại không đi, người Tượng gia muốn đợi thương thế Tượng Linh Lung hoàn toàn khôi phục, Lục Ly thì muốn tham ngộ mười một ký tự thần bí kia một phen.
Chớp mắt đã bốn ngày đi qua, Kỳ Đinh Đông tỉnh lại, vừa tỉnh dậy, câu đầu tiên nàng nói lại là:
- Lục Sát Thần đâu? Hắn đồng ý cưới ta không?
Lục Ly khoanh chân ngồi xếp bằng ngay gần đó, nghe được câu này, cả người lập tức run lên!
Tượng Linh Lung và Kỳ Đinh Đông trú trong trướng bồng, Tượng Linh Lung ngồi xếp bằng bên trong. Đám Lục Ly thì ngồi gần đó, cách trướng bồng một đoạn cự ly, chẳng qua hắn một mực thúc giục đại đạo chi ngấn, bởi vậy có thể nhẹ nhàng nghe được lời Kỳ Đinh Đông.
Tượng Linh Lung mở mắt, nghẹn lời không biết phải nói gì, đưa tay vuốt vuốt tóc Kỳ Đinh Đông một lúc mới nhẹ nhàng bảo:
- Cô nương ngươi có biết xấu hổ là gì không? Đang bị thương đừng có nghĩ lung tung, trước hưu dưỡng cái đã.
Sắc mặt Kỳ Đinh Đông rất khó coi, trắng bệch như tuyết, phờ phạc gầy gò, nhìn thấy mà thương. Nàng hư nhược mở mắt ra, nhìn Tượng Linh Lung một lúc lâu, sau đó nhắm mắt lại, tựa hồ đang hồi tưởng chuyện lúc trước.
Lát sau, nàng lại mở mắt hỏi:
- Linh Lung, là Lục Sát Thần cứu chúng ta?
- Đúng rồi!
Tượng Linh Lung ngước mắt nhìn ra bên ngoài trướng bống, nghĩ nghĩ bèn mở ra Thần Văn cấm chế, tránh miễn thanh âm truyền ra ngoài, sau đó nói tiếp:
- Lục Sát Thần luyện hóa ngược tháp lưu ly bảy màu, sau đó phá giải Thần Văn, giải cứu chúng ta.
- Vậy là được rồi!
Ánh mắt Kỳ Đinh Đông kiên định dị thường, thanh âm có chút kích động nói:
- Linh Lung, ngươi biết khi còn bé ta gặp Tộc Vương, hắn nói ta là có người đại phúc khí, nhớ không?
- Chuyện này ngươi kể bao lần.
Tượng Linh Lung lần nữa nghẹn lời.
- Nhưng Tộc Vương còn nói một câu mà ta chưa kể với ngươi!
Khóe miệng Kỳ Đinh Đông thoáng cong lên, lộ ra ý cười tuyệt mỹ nói:
- Năm đó ta rất bé, từ nhỏ đã nghe cố sự Tộc Vương, bởi thế ta đặc biệt sùng bái Tộc Vương. Ta hỏi Tộc Vương, đợi sau này trưởng thành, ta có thể gả cho hắn không? Ngươi đoán hắn trả lời thế nào?
Tượng Linh Lung nghe mà không khỏi hứng thú, rốt cuộc Luân Hồi Đại Đế chính là nhân vật truyền kỳ ở Tam trọng thiên, bèn hỏi:
- Hả? Đại Đế trả lời thế nào?
- Hì hì!
Kỳ Đinh Đông cười cười nói:
- Tộc Vương thoáng ngừng một lúc, sau đó nhắm mắt nhẩm tính rồi nói, ta là người có đại phúc khí, đợi sau này lớn lên ta sẽ gặp phải một trường nguy cơ trí mạng, khi ấy sẽ có một kỳ nhân từ trời giáng xuống, giải cứu ta. Người kia chính là chân mệnh thiên tử của ta, sau này người đó cũng sẽ thẳng tới mây xanh, lên thẳng chín tầng trời.
- Ách?
Tượng Linh Lung hơi ngớ, cảm giác như đang nghe thiên thư, nhíu mày hỏi:
- Đại Đế biết bói toán thiên cơ?
- Tất nhiên!
Kỳ Đinh Đông rất khẳng định đáp:
- Tạo nghệ ở phương diện này của Tộc Vương rất mạnh, năm đó chính nhờ năng lực cường đại này của hắn mà Hàn Triều Hải Vực mới có thể xu cát tị hung, chọn được chiến cơ thích hợp, thắng trận chiến kinh thế kia.
- Linh Lung! Lục Sát Thần chính là chân mệnh thiên tử của ta!
Kỳ Đinh Đông hưng phấn nói tiếp:
- Ngươi nghĩ lại mà xem, cảnh giới Lục Sát Thần chỉ là Tứ Kiếp sơ kỳ, lại có được chiến lực cường hoành như thế, trước là mang chúng ta ra khỏi tiểu thế giới kia, giờ lại có thể luyện hóa ngược tháp lưu ly bảy màu, hắn không là kỳ nhân thì còn là ai? Lần này nếu không nhờ Lục Sát Thần, chúng ta chắc đã hữu tử vô sinh. Hắn đi ra từ trong tháp lưu ly bảy màu, tính là trên trời giáng xuống? Hắn trẻ tuổi, lại cường đại như vậy, nhất định có thể lên thẳng chín tầng trời. Chẳng phải hết thảy đều phù hợp...
- Cũng đúng...
Tượng Linh Lung khẽ gật đầu, nàng còn biết một bí mật, Lục Ly là Thất Kiếp Thiên Sát chi thể, nếu có thể vượt qua bốn lần đại kiếp nạn sau đó, thẳng tới mây xanh, lên tận chín tầng trời không phải là điều không thể.
Nàng vốn tưởng rằng Kỳ Đinh Đông quá ngây thơ lãng mạn, lại không ngờ hết thảy đều không phải bởi Kỳ Đinh Đông, mà là bởi một câu nói của Luân Hồi Đại Đế.
Hơn nữa Luân Hồi Đại Đế còn hiểu thuật bói toán thiên cơ, như thế tính ra chuyện này có vẻ rất kỳ diệu.
- Đây đúng là kỳ nhân...
Tượng Linh Lung nhịn không được cảm khái, lúc trước Lục Ly có thể mang các nàng đi ra tiểu thế giới kỳ dị kia đã rất thần kỳ, không ngờ bây giờ ngay cả Đế Binh đều bị hắn luyện hóa ngược, quả là thần kỳ không cách nào diễn tả.