Lục Ly còn không thức thời, sợ là Yên phu nhân sẽ hạ độc thủ.
Bên cạnh đứng một Quân Hầu cảnh, Lục Ly không chút sợ hãi.
Minh Vũ nói Thiên Ngục lão nhân từng có ước định với phụ thân hắn, không thể động thủ với Minh Vũ. Minh Vũ lại không e ngại Bạch Hỉ, như vậy ở Thiên Đảo Hồ thật đúng là không ai có thể thương tổn được Lục Ly rồi.
Cho nên Lục Ly trầm mặc một lúc, khóe miệng lộ ra nụ cười nói:
- Phu nhân, chúng ta đừng chơi cái trò này được không? Chân tướng của sự tình như thế nào, ngươi rõ ràng hơn ta. Còn không bằng ngươi trực tiếp nói, hoặc là cúi đầu, hoặc là chết? Như vậy càng giản đơn hơn.
- Hừ!
Yên phu nhân hừ lạnh nói:
- Vậy ngươi muốn cúi đầu, hay muốn chết?
Lục Ly nhún vai, nhìn Thiên Đà Tử khoát tay nói:
- Thiên Đà Tử, ra ngoài đi, không được để bất luận kẻ nào nhích tới gần.
Thiên Đà Tử lĩnh mệnh đi ra ngoài, Lục Ly lại nhìn trưởng lão Bất Diệt cảnh ở phía sau Yên phu nhân nói:
- Ngươi cũng ra đi.
- Ân?
Yên phu nhân và trưởng lão Bạch gia đều hơi kinh ngạc, Lục Ly lại ra lệnh cho trưởng lão Bạch gia? Hắn điên rồi sao? Hắn cho rằng mình là ai?
Đột nhiên Minh Vũ mở miệng:
- Bạch Yên, để ngươi của người ra ngoài đi.
Yên phu nhân và trưởng lão Bạch gia nhìn về phía Minh Vũ, trong mắt sắc bén lấp lánh, mơ hồ có sát khí lộ ra. Ở Thiên Đảo Hồ, người dám gọi thẳng tên của Yên phu nhân thật đúng là không nhiều, người này thần thần bí bí, rốt cuộc là ai?
Ánh mắt của Yên phu nhân chớp tắt, nhìn chằm chằm Minh Vũ một hồi, đột nhiên khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười, vung tay lên nói:
- Bạch Lăng, ngươi ra ngoài đi.
- Phu nhân...
Trưởng lão Bạch gia có chút lo lắng, Minh Vũ đeo mặt nạ Quỷ Sát, dò xét không ra cảnh giới, nhưng đối phương có một loại khí chất kỳ lạ, để người ta không dám khinh thường. Vừa nhìn liền biết không phải phàm phu, trưởng lão Bạch gia làm sao có thể yên tâm?
- Đi ra ngoài đi, không có chuyện gì!
Yên phu nhân khoát tay áo, trưởng lão Bạch gia bất đắc dĩ đi ra ngoài. Ở Bạch gia, Yên phu nhân là nhân vật thứ tư, bọn họ cũng phải bị Yên phu nhân quản thúc.
Đợi trưởng lão Bạch gia đi ra, lúc này Lục Ly mới thong thả đi đến bên cạnh Yên phu nhân ngồi xuống, nói:
- Phu nhân, ta không phải không muốn cúi đầu với ngươi, mà là ta không thể gia nhập bất kỳ gia tộc nào. Lấy phu nhân thông minh, hẳn có thể suy nghĩ cẩn thận.
Yên phu nhân nhìn về phía Minh Vũ nói:
- Mặt ngươi cụ có thể tháo xuống sao?
Minh Vũ tháo mặt nạ xuống, lộ ra khuôn mặt lãnh khốc, sau đó lại mang mặt nạ lên. Mặc dù Yên phu nhân đã đoán được thân phận của Minh Vũ, nhưng sau khi chứng thực vẫn liên tục cười khổ.
Nàng khẽ lắc đầu, ngẩng đầu nhìn Lục Ly nói:
- Tốt, hai người các ngươi lại liên hợp diễn trò gạt ta. Lục Ly, Lục đại công tử, Lục đại thiếu gia, đùa bỡn người rất vui vẻ sao?
Sau đó Yên phu nhân lại nhìn Minh Vũ nói:
- Minh Vũ, người ở dưới Luyện Ngục Bích chém giết Vũ Phi Giáp là ngươi đi? Đi Thiên Vũ Quốc bảo hộ Lục Ly cũng là ngươi phải không? Minh Vũ xuất hiện ở phòng đấu giá là thế thân của ngươi? Hai chủ tớ các ngươi rất lợi hại, toàn bộ Bạch gia chúng ta đều bị đùa bỡn xoay quanh, này rất vui vẻ sao?
Minh Vũ không nói chuyện, coi như chấp nhận. Hắn đứng ở phía sau Lục Ly, nói rõ tự cho mình là hạ nhân, chủ tử ở đây, nào có chỗ cho người hầu nói chuyện?
- Không vui vẻ chút nào!
Lục Ly khoát tay nói:
- Bất quá phu nhân, ngươi phải biết rõ ràng một sự thật, cho tới bây giờ là ngươi chơi ta, không phải ta chơi ngươi. Lần này còn làm võ giả Huyết Sát Đảo chết tám phần, có thể tính sổ sách lên người ngươi không?
- Lục thiếu gia!
Yên phu nhân nghiêm mặt nói:
- Nơi này là Bắc Mạc, là Thiên Đảo Hồ, không phải Trung Châu của các ngươi. Lục đại thiếu gia ngươi muốn đùa bỡn uy phong, tốt nhất trở về Lục gia của các ngươi. Nếu như ngươi sớm nói rõ ràng thân phận của ngươi, ta làm sao không có chuyện gì tìm ngươi phiền toái? Ngươi cho rằng dựa vào Minh Vũ mới đột phá Quân Hầu cảnh, thì có thể trấn áp được Bạch gia chúng ta?
- Dựa vào ta tự nhiên không đủ!
Minh Vũ lạnh như băng mở miệng nói:
- Bất quá ta đã thông qua thủ đoạn đặc thù đưa tin về Lục gia, phỏng chừng không được bao lâu, cường giả Lục gia sẽ tới đón thiếu chủ hồi tộc. Thậm chí chủ nhân nhà ta cũng có thể đích thân tới, hai mươi năm trước chủ nhân nhà ta có thể quét ngang Nhân Hoàng cảnh. Ngươi cảm thấy Bạch gia của ngươi, có thể tiếp được lửa giận của chủ nhân nhà ta sao?
Yên phu nhân giận tím mặt, căm tức nhìn Minh Vũ nói:
- Ngươi uy hiếp ta?
Minh Vũ lạnh như băng nhìn Yên phu nhân:
- Nếu ngươi cho rằng là uy hiếp, vậy thì coi như uy hiếp đi. Bạch Yên, thu hồi kiêu ngạo của ngươi! Ngươi là người thông minh, nên biết phải làm như thế nào.
Bạch Yên trầm mặc, vừa rồi nói chuyện thật ra là đang đánh cờ, rất rõ ràng, nàng thua rồi.
Đương nhiên, ở thời điểm Lục Ly lộ ra thân phận, Yên phu nhân biết mình đã thua. Vừa rồi nàng dùng ngôn ngữ phản kích chỉ là muốn tận lực vãn hồi, đây chỉ là kỹ xảo đàm phán mà thôi.
Lục Ly là con trai của Lục Nhân Hoàng, là con cháu trực hệ của Trung Châu Lục gia!
Chỉ bằng điểm này, Bạch gia không đắc tội Lục Ly nổi. Nếu Minh Vũ nói là thật, Lục gia thật phái cường giả tới đón tiếp Lục Ly, đến lúc đó Lục Ly nói một câu, Bạch gia sẽ tan thành mây khói.
- Được rồi!
Yên phu nhân nhìn Lục Ly, miễn cưỡng cười nói:
- Lục đại thiếu, lần này tính Bạch Yên không đúng, ngươi nói điều kiện đi. Chúng ta xem như hiểu lầm, sau này vẫn là bằng hữu, chỉ cần không quá phận, ta đều có thể thay Bạch gia đáp ứng.
Yên phu nhân giơ cờ hàng rồi, đầu hàng vô điều kiện.
Lần này song phương đàm phán vốn không bình đẳng, Lục gia là gia tộc huyết mạch mạnh nhất Trung Châu, là quái vật khổng lồ, nhưng Bạch gia chỉ là gia tộc ngũ phẩm. Lục gia tùy tiện tới một trưởng lão cũng có thể san bằng toàn bộ Bắc Mạc, Yên phu nhân lấy cái gì đi đàm phán với Lục Ly?