Lục Ly trầm mặc, chuyện lần này là Yên phu nhân bố trí, Huyết Sát Đảo chết nhiều người như vậy, Yên phu nhân phải chịu hoàn toàn trách nhiệm.
Nhưng thật muốn để hắn nói điều kiện, hắn lại không biết nói như thế nào.
Trước khi Minh Vũ xuất hiện, hắn còn sợ Yên phu nhân trả thù Huyết Sát Đảo. Tình huống hiện tại là hắn căn bản không nghĩ tới, trong khoảng thời gian ngắn không biết làm sao bây giờ.
Người chết thì đã chết, có thể giết Yên phu nhân được sao? Yên phu nhân là tiểu cô của Bạch Thu Tuyết. Lúc trước Bạch Thu Tuyết nói, lúc này còn quanh quẩn ở bên tai Lục Ly, Bạch Thu Tuyết là thật xem hắn như bằng hữu.
Đối với Yên phu nhân, Lục Ly không có hảo cảm gì, đó là một nữ tử xứng với cái tên độc quả phụ, chỉ nhìn lợi ích, một giây trước có thể cùng ngươi chuyện trò vui vẻ, một giây sau có thể lập tức trở mặt giết người.
Trầm mặc một lúc, hắn khoát tay nói:
- Phu nhân, ngươi về trước đi, điều kiện sau này lại nói. Đúng rồi... ta muốn Lạc Thần Đảo, để ban cho Liễu gia. Ta sẽ không thường ở Thiên Đảo Hồ, thời gian sau ta phải về Trung Châu, địa phương nhỏ này của các ngươi ta còn chướng mắt.
- Không thành vấn đề!
Yên phu nhân sảng khoái đáp ứng, Hứa Trần, Hứa Thiên Vấn, Hứa Tứ Hà đều chết, Hứa gia đã không có năng lực giữ được Lạc Thần Đảo, Lục Ly yêu cầu, nói rõ chuyện này có thể trôi qua.
Liễu gia luôn đi theo Lục Ly, Lục Ly nghĩ tới ba tháng sau đám người Dạ Tra xuất quan, Minh Vũ sẽ mang hắn đi Trung Châu, nên muốn giúp Liễu gia một tay.
Chiếm Lạc Thần Đảo, Liễu gia có thể nhanh chóng phát triển. Có Bạch gia đứng ở phía sau, ở Thiên Đảo Hồ không ai dám động Liễu gia rồi, coi như trả lại nhân tình cho Liễu gia.
Yên phu nhân đứng dậy đi ra ngoài, Lục Ly không có đưa tiễn. Sau khi Yên phu nhân đi ra, không nói một lời mang theo trưởng lão Bạch gia, ngồi thượng cổ chiến xa bay đi.
Tới bên ngoài Huyết Sát Đảo, Yên phu nhân ngừng lại, ánh mắt nhìn về phía các võ giả Hứa gia nói:
- Các ngươi nghe cho rõ, sau này Lạc Thần Đảo sẽ do Lục Ly quản lý. Các ngươi nguyện ý lưu lại, thì nghe theo Lục Ly điều khiển. Không nguyện ý lưu lại, có thể rời đi, ân... có thể đi Hắc Nha Đảo, ta sẽ để Đinh gia an trí cho các ngươi một hòn đảo cấp ba.
- Hưu!
Nói xong, Yên phu nhân trực tiếp bay đi, một câu giải thích cũng không có. Rất nhiều trưởng lão của Hứa gia tức giận bất bình, thầm mắng không ngớt.
Độc quả phụ chính là độc quả phụ, trở mặt quá nhanh. Lần này Hứa gia là thay nàng bán mạng, kết quả lại rơi vào kết cục như vậy.
Đương nhiên, rất nhiều người cũng sợ hãi, Lục Ly lại có thể giải quyết Yên phu nhân? Thành công thượng vị? Nếu như Lục Ly trả thù mà nói... Thiên Đảo Hồ còn có chỗ bọn họ dung thân?
Người thắng làm vua, người thua làm giặc a!
Đây là đạo lý sinh tồn ở Bắc Mạc, thậm chí cả thế giới. Oán hận vô dụng, oán trời trách đất cũng vô dụng, nên đối mặt với hiện thực. Người Hứa gia lập tức rút lui, trở lại Lạc Thần Đảo thương nghị và an trí hậu sự.
Đại quân Hứa gia còn chưa trở lại, trong thành đã sớm loạn thành một đoàn.
Thám báo sớm đã truyền chiến báo về, Hứa Phương Phi thất thần, đặt mông ngồi dưới đất hồi lâu không kịp phản ứng. Các đệ tử Hứa gia thì tái mặt, những tiểu thiếp của Hứa Trần thì hoảng sợ khóc lóc, cả Lạc Thần Thành đại loạn.
Không chỉ Lạc Thần Thành, lúc này toàn bộ Thiên Đảo Hồ đều sôi trào. Bên ngoài sôi trào không phải vì chuyện Hứa gia, mà là vì sự tình Vũ Phi Nông chém giết Bạch Duệ.
Thiên Đảo Hồ và ba thế lực lớn có hiệp nghị, không được tái khởi phân tranh, cường giả của ba đại thế lực không được tiến vào Thiên Đảo Hồ.
Hiện tại Vũ gia không chỉ phái người tiến vào, còn giết trưởng lão Bạch gia. Này là muốn làm gì? Thiên Ngục lão nhân nổi giận, đừng nói Vũ gia, phỏng chừng Thiên Vũ Quốc cũng sẽ đổ máu ngàn dặm.
Quả nhiên!
Chỉ một canh giờ sau, Thiên Ngục lão nhân tự mình lên tiếng, thông báo toàn bộ Bắc Mạc... Vũ gia xé bỏ hiệp nghị, ít ngày nữa Thiên Đảo Hồ sẽ viễn chinh Vũ Đế Thành, chém giết toàn bộ Vũ gia, ai dám ngăn trở, đó chính là đối địch với Thiên Đảo Hồ.
Thiên Ngục lão nhân tuyên chiến, toàn bộ Thiên Đảo Hồ sôi trào. Tất cả tộc trưởng của gia tộc tứ phẩm đều truyền tống tới Thiên Ngục Thành, xin được xuất chinh.
Đi theo Thiên Ngục lão nhân xuất chinh, đây chính là vinh hạnh đặc biệt nha. Thân là một phần tử của Thiên Đảo Hồ, loại đại chiến này há có thể bỏ qua? Hơn nữa chiến dịch lần này kỳ thực không có bất kỳ nguy hiểm nào, chỉ là đi cướp đoạt tài phú Vũ gia tích góp nhiều năm mà thôi, Thiên Đảo Hồ nắm lấy đại nghĩa, tam đại Vương tộc làm sao dám ra mặt?
Chiến lực của Thiên Ngục lão nhân ở trên Bắc Mạc Chiến Thần Bảng xếp hạng trước ba, từng một người lực áp tộc trưởng của tam đại Vương tộc, uy chấn Bắc Mạc. Tam đại Vương tộc đã bị đánh phục, lần này Thiên Ngục lão nhân nổi giận thân chinh, ai dám đi tìm cái chết?
Tin tức truyền đến, toàn bộ Bắc Mạc xôn xao. Không ngoài ý liệu, tam đại Vương tộc không có phát ra bất kỳ thanh âm gì, ngầm đồng ý Thiên Đảo Hồ xuất chinh, vận mệnh của Vũ gia đã được quyết định.
Công việc của đám người Bạch Hỉ lu bù lên, bắt đầu chuẩn bị trước khi chiến đấu. Vô số thám báo xuất động, loại chiến dịch quy mô lớn này, không thể tùy tùy tiện tiện khai chiến được, cần bố cục rất nhiều.
Thiên Ngục lão nhân nói muốn diệt Vũ gia, vậy thì một cái cũng không thể chạy!
Cho nên Bạch Hỉ phái ra rất nhiều thám báo đi Thiên Vũ Quốc, chặt chẽ giám thị nhất cử nhất động của Vũ gia. Đồng thời cũng muốn giám thị tam đại Vương tộc có động tác hay không, cẩn thận chạy được vạn năm thuyền nha.
Lần này nhân tuyển xuất chinh, cũng cần thương nghị và bố trí, không thể điều hết cường giả. Vạn nhất có đại quân tấn công Thiên Đảo Hồ, phá Bạch Đế Sơn thì sao?
Còn có điều phối vật tư, nhiều cường giả xuất chinh như vậy, vốn không có khả năng để cho bọn họ ăn gió nằm sương nha? Cần phải có an bài hoàn chỉnh thích đáng.
Bạch Hỉ thương nghị mấy ngày, rất nhanh quyết định chủ ý, một tháng sau xuất chinh, san bằng Vũ Đế Thành.