Định ra nhạc dạo rồi, Thiên Đảo Hồ người người phấn chấn, dù sao lần này là làm vẻ vang cho Thiên Đảo Hồ nha. Người người cảm giác vinh dự, còn có thể nổi danh Bắc Mạc, sau lần này, tam đại vương quốc ai còn dám tới Thiên Đảo Hồ càn rỡ?
Người đi vào Thiên Đảo Hồ, rất nhiều đều là bị đại gia tộc ở bên ngoài làm cho cùng đường. Cho nên không có bất kỳ thiện cảm gì với tam đại vương quốc, ngược lại có lòng trung thành với Thiên Đảo Hồ. Có thể phản công các gia tộc ở bên ngoài, đám võ giả tự nhiên xoa tay tích cực chuẩn bị.
...
Người ở Huyết Sát Đảo cũng rất hưng phấn, đệ tử Liễu gia kích động đến phát khóc.
Vũ gia là sinh tử đại địch của Liễu gia, bây giờ sắp bị diệt tộc rồi, bọn họ làm sao có thể mất hứng? Quan trọng hơn là Liễu gia sắp theo Lục Ly vào chiếm Lạc Thần Đảo.
Đây chính là hòn đảo cấp bốn, mặc dù thực lực của Liễu gia rất yếu, không đạt tới tình trạng tứ phẩm. Nhưng chỉ cần khống chế Lạc Thần Đảo, không được bao lâu Liễu gia sẽ quật khởi.
Gia tộc tứ phẩm!
Trong lịch sử Liễu gia, thời kỳ cường đại nhất chính là đời của Liễu Như Phong, gia tộc tam phẩm. Nhưng bây giờ có khả năng trở thành gia tộc tứ phẩm, này đủ để cho rất nhiều đệ tử Liễu gia hưng phấn.
Lục Ly không có lập tức mang theo người Huyết Sát Đảo vào trú Lạc Thần Đảo, mà lo an táng những tu sĩ tử trận.
Những người này chết, Lục Ly cảm giác mình có trách nhiệm rất lớn. Hắn tỉnh lại quá muộn, nếu không những người này sẽ không chết.
Hắn lệnh Liễu Di lấy ra rất nhiều huyền tinh cứu trợ, thích đáng an trí người nhà tử sĩ, người bị thương cũng được ban cho rất nhiều huyền tinh.
Đêm đã khuya, nhưng Lục Ly không chút uể oải và buồn ngủ, suy yếu kỳ của thần kỹ Nhiên Huyết lại còn không tới, điều này làm cho hắn rất kinh ngạc.
Xem ra sau khi hắn đột phá Hồn Đàm cảnh, thần kỹ Nhiên Huyết có thể kéo dài thời gian rất lâu, phỏng chừng ít nhất có thể kiên trì hơn một ngày.
Hắn không có đi Địa Long Đảo, mà tính qua đêm ở trên Long Tượng Sơn. Thiên Đà Tử đang chữa thương, mất một cánh tay, Thiên Đà Tử muốn hoàn toàn phục hồi như cũ, ít nhất cũng phải mười ngày nửa tháng.
Minh Vũ ngồi xếp bằng ở trong đình tu luyện, Lục Ly thì đứng ngẩn người, tiêu hóa chuyện đã xảy ra mấy ngày qua, hồi tưởng lại dị biến lúc hắn đột phá Hồn Đàm cảnh.
Răng thú mất tích, trong Hồn Đàm nhiều một ấn ký thần bí, này là chuyện tốt hay chuyện xấu?
Trước mắt mà nói thân thể của hắn không có bất cứ vấn đề gì, cực kỳ tốt. Huyền lực trong Thần Hải không ngừng trở nên ngưng luyện, Hồn Đàm ổn định, đều không có vấn đề gì cả.
Minh Vũ xuất hiện, để an toàn của hắn được bảo đảm, tất cả đều không còn là vấn đề. Chỉ chờ ba tháng sau Minh Vũ xử lý xong sự tình, thì có thể đi Trung Châu trở về Lục gia, đi Thanh Châu tìm kiếm Lục Linh rồi.
Thiên Ngục lão nhân viễn chinh Vũ Đế Thành, Lục Ly đã không thèm để ý. Nghĩ đến Vũ gia sắp diệt vong, cừu hận của Lục Ly cũng phai nhạt.
Hắn đứng ở trên đỉnh núi nửa canh giờ, nghĩ thông suốt rất nhiều sự tình.
Sự tình Vũ gia hắn không muốn quản, sự tình ở Thiên Đảo Hồ cũng không muốn quản, chỉ cần giúp Liễu gia chiếm Lạc Thần Đảo, hơn nữa ổn định lại. Ba tháng sau hắn sẽ rời Thiên Đảo Hồ, tới Trung Châu tìm kiếm Lục gia.
Đứng một hồi Lục Ly vẫn không có cảm giác buồn ngủ, nên trở lại trong phòng tu luyện, ước chừng tu luyện tới trời sắp sáng mới ngủ thật say.
Ngày thứ hai, Lục Ly mang theo Minh Vũ, Liễu Di, Cửu trưởng lão và mười mấy Thần Hải cảnh ngồi chiến xa đi về phía Lạc Thần Đảo. Để Thiên Đà Tử trấn giữ Huyết Sát Đảo, Lục Ly chuẩn bị tiếp thu Lạc Thần Đảo.
Thời gian trôi qua một ngày, chắc hẳn người Hứa gia nên đi đều đã đi? Lưu lại hoặc là muốn cùng Lạc Thần Thành sinh tử tồn vong, hoặc là muốn quy hàng.
Lục Ly vừa bước lên Huyết Sát Đảo, trong Lạc Thần Thành đã thu đến tin tức, mười mấy gia tộc lớn trong thành nhất thời căng thẳng. Rất nhiều tộc trưởng tự mình mang theo trưởng lão trong tộc ra ngoài cửa thành, chờ đợi Lục Ly đến.
Đợi đám người Lục Ly đến ngoài thành, cửa thành đã tụ tập mấy trăm người, đều là thành viên của các gia tộc lớn.
- Cung nghênh Lục đảo chủ!
Lục Ly vừa tới, mấy trăm người kia đều quỳ xuống một gối, cung kính hành lễ. Lục Ly gật đầu, xem ra những gia tộc này đều muốn quy hàng, rất thức thời.
- Vào thành!
Lục Ly vung tay, dẫn đầu đi vào trong thành, mọi người lập tức đứng dậy đi theo, đoàn người mênh mông cuồn cuộn đi tới quảng trường.
Bốn phía quảng trường đã sớm vây đầy người, đều căng thẳng thấp thỏm chờ đợi Lục Ly đến. Mặc dù trên quảng trường tụ tập mấy vạn người, còn có rất nhiều võ giả mặc chiến giáp của Hứa gia, nhưng đều yên lặng như tờ, châm rơi có thể nghe.
Đại môn của Hứa gia đóng chặt, ngoài cửa lớn còn treo lụa trắng vải đen. Đêm qua rất nhiều người Hứa gia ra ra vào vào, không biết lúc này bên trong còn lưu lại bao nhiêu người.
Lục Ly dẫn người đi vào quảng trường, từng mảnh người quỳ xuống. Lục Ly nhìn về phía đại viện Hứa gia, lúc này đại môn từ từ mở ra. Trên tay Hứa Phương Phi quấn vải đen, mặc đồ tang mang theo một nhóm người đi ra.
Ánh mắt của Hứa Phương Phi tràn đầy cừu hận, khuôn mặt như sương, nàng gằn từng chữ nói:
- Lục Ly, ngươi muốn nhập chủ Lạc Thần Thành, trước bước qua thi thể của chúng ta.
Nam muốn uy phong, mặc chiến giáp, nữ muốn xinh đẹp, mặc áo tang!
Dáng điệu của Hứa Phương Phi không tệ, còn trên cả Liễu Di, lúc này mặc áo tang, eo thon nhỏ bị đai đen quấn chặt, mặt đẹp như sương, nhan sắc có vài phần lãnh diễm.
Hứa gia không cam lòng rời khỏi Lạc Thần Thành, đây là trong dự liệu của Lục Ly, nhưng không nghĩ rằng ra mặt lại là Hứa Phương Phi.
Trước kia Lục Ly không có thiện cảm với Hứa Phương Phi, giờ khắc này lại có chút bội phục dũng khí của nàng. Dám mang theo người Hứa gia đứng ra, nàng là muốn chết theo Hứa Trần và Hứa Diệu Dương.
Mấy vạn ánh mắt đều nhìn về phía Lục Ly, thiếu niên chỉ có mười sáu tuổi kia, lại sắp trở thành bá chủ lớn nhất phía tây bắc Thiên Đảo Hồ. Trở thành chủ nhân của Lạc Thần Đảo, nắm giữ sinh tử một thành.