Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Thân thể của Lục Ly lóe lên rồi cũng tiến vào trong, sau đó khống chế đế binh chậm rãi bay lên trên khu rừng.
Ngay lập tức cảm giác như chọc vào tổ ong vò vẽ, phía dưới rừng rậm đột nhiên nổ tung, lá cây ở đây như cây kim, lúc này rất nhiều lá cây đều biến thành những cây kim bay, như mưa to phóng về phía Thất Thải Lưu Ly Tháp.
Ầm ầm ầm!
Từng âm thanh nặng nề vang lên, lá cây như mưa rơi liên tục bắn vào trên Thất Thải Lưu Ly Tháp, trên tháp sáng lên ánh sáng bảy màu, lấp lánh không ngừng.
""Quả nhiên rất cường đại!""
Lục Ly cảm ứng giây lát, trong lòng hơi kinh hãi, Thất Thải Lưu Ly Tháp có năng lượng, lúc này Lục Ly có thể cảm giác năng lượng trôi đi như nước. May mắn thay, trái ngược với cường độ của Thất Thải Lưu Ly Tháp, cường độ công kích này vẫn có thể chịu được, nếu là Thiên Ly Châu thì e rằng đã nổ tung từ đợt công kích thứ nhất.
- Ôi!
Lục Ly đã mở ra thần văn của Thất Thải Lưu Ly Tháp nên có thể dùng thần niệm dò xét, thần niệm của Kỳ Đinh Đông và Tượng Linh Lung cũng có thể dò ra bên ngoài. Kỳ Đinh Đông thấy bên ngoài đầy trời lá cây như vạn mũi tên cùng bay tới thì cảm giác rất chấn động.
""Thần văn ở đây quả nhiên cường đại!""
Tượng Linh Lung nhìn thấy mà ghê người, Lục Ly vừa khống chế Thất Thải Lưu Ly Tháp tiến lên, vừa giải thích:
- Những cây kim này không chỉ công kích vật lý, mà còn công kích cả linh hồn. Trong những cây kim này mang theo năng lượng đặc biệt kỳ dị nào đó, một khi đâm vào thân thể, chắc chắn sẽ có năng lượng linh hồn phối hợp công kích.
- Khủng bố!
Tượng Linh Lung và Kỳ Đinh Đông cảm khái, nếu như không rõ tình huống gì mà tùy tiện đi vào rừng, sợ là ba người cuối cùng sẽ bị đâm thành con nhím, dù có thể thành công chạy đi, ước chừng cũng sẽ biến thành kẻ điên giống như lão tổ tông kia của Kỳ gia...
Vù!
Thất Thải Lưu Ly Tháp vẫn rất cường đại, thoải mái mang theo ba người Lục Ly lướt qua rừng rậm, rơi vào bên trong một sơn cốc. Sơn cốc này rất lớn, nhìn thoáng qua bên trong không thấy bờ, từ xa có thể thấy một cái đầm nước, giống như một hồ nước nhỏ.
Lục Ly cẩn thận khống chế Thất Thải Lưu Ly Tháp bay xuống dưới, thả Tượng Linh Lung và Kỳ Đinh Đông ra ngoài, Huyết Linh Nhi tra xét đến trong hồ có một con mãnh thú cường đại, cho nên Lục Ly muốn trước tiên dò kỹ rồi mới hành động. Lục Ly khiến cho hai người đừng lộ ra thần niệm, hắn truyền âm nói với Huyết Linh Nhi:
""Huyết Linh Nhi, trước bố trí vài cái Thần Văn Đạo Tràng, khốn trận sát trận huyễn trận đều bố trí hết, đợi lát nữa dẫn con mãnh thú kia qua đây thì sẽ thoải mái đánh giết hơn.""
Huyết Linh Nhi hành động, rất nhanh bố trí dưới lòng đất, Lục Ly không vội đi tra xét, sợ kinh động con hung thú này. Kỳ Đinh Đông và Tượng Linh Lung không dám thở mạnh, hai người đứng ở hai bên Lục Ly.
Ước chừng qua nửa canh giờ, Huyết Linh Nhi đã bố trí xong, Lục Ly nhắm hai mắt lại thúc giục Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng tình huống bên trong hồ kia.
""Quả nhiên có một con mãnh thú!""
Lục Ly mơ hồ cảm ứng được, phát hiện trong hồ có một hơi thở rất mạnh mẽ, khí huyết thịnh vượng, như một vầng huyết nguyệt. Nhưng hình thể của con mãnh thú kia không quá lớn, còn là hình người, không khác thân hình của con người là bao, lưng có hai cái cánh, đầu như một con hồ ly, thân thể có lông trắng, trong ánh mắt có ngân quang lóng lánh.
- Đến!
Lục Ly đột nhiên mở mắt, trầm giọng quát:
- Linh Lung, Đinh Đông, các ngươi lui ra phía sau nghìn trượng, tìm cơ hội phụ trợ công kích, chúng ta trước tiên diệt con hung thú này, sau đó đi hái thần dược.
- Grào!
Một tiếng rít gào vang lên, một bóng trắng lao ra từ trong hồ, bay thẳng tới chỗ Lục Ly, tốc độ quá nhanh, nháy mắt đã đến trước mặt Lục Ly, hai cái móng sắc nhọn mang theo khí lạnh âm u đâm thẳng vào mặt Lục Ly.
- Ha ha!
Lục Ly cười cười, thân thể hoàn toàn bất động, hắn phất tay nói:
- Đến thì dễ dàng, nhưng muốn đi thì khó, mở trận!
Lục Ly vung tay lên cảm giác thay đổi bất ngờ, thiên địa biến sắc, từng tia sáng tỏa sáng từ dưới đất, sương trắng lượn lờ, như vô số tấm lưới bao phủ cả vùng không gian vào, Lục Ly và con mãnh thú kia đều biến mất ở trong sương mù trắng.
Oong!
Vài Thần Văn Đạo Tràng sáng lên, vô số thần văn hình lưới tỏa sáng, cắt ra không gian chỗ Lục Ly và mãnh thú, con mãnh thú kia bị rất nhiều đường lưới bao phủ.
- Grào grào!
Mãnh thú kia gầm thét, tốc độ của nó quá nhanh, lập tức đụng vào đường lưới, mãnh thú phát ra một tiếng gào thảm thiết, nhanh chóng lùi lại. Nhưng phía sau lại là đường lưới, mãnh thú đụng vào, lông trắng dấy lên ngọn lửa, mãnh thú thống khổ rú to.
""Tốt lắm, Huyết Linh Nhi, thần văn có tiến bộ.""
Lục Ly liếc nhìn vài lần rồi truyền âm nói với Huyết Linh Nhi, khốn trận này rõ ràng dễ dàng vây khốn mãnh thú này, khiến việc đánh giết này thoải mái hơn rất nhiều.
- Grào!
Mãnh thú thả ra khí huyết cường đại như huyết nguyệt, không ngừng gào thét, phóng đi mấy phương hướng khác. Mỗi lần đụng vào lưới đều sẽ bị thương, phát sinh từng đợt âm thanh như quỷ gào, khiến người ta đau cả màng nhĩ.
Nhưng Lục Ly biết muốn dựa vào thần văn giết chết mãnh thú này là việc không thể, hắn không gấp gáp mà là quan sát kỹ, muốn nhìn xem mãnh thú này còn có thần thông gì không. Mãnh thú này mang đến cho hắn một loại cảm giác rất đáng sợ, chắc chắc có thiên phú thần thông cường đại.
Vèo!
Tượng Linh Lung và Kỳ Đinh Đông tiến vào, nhưng nơi này có ảo cảnh, hai người đi lòng vòng ở bên trong, hơi lạc phương hướng, Lục Ly cười tủm tỉm nhìn hai người đang vòng tới vòng ở xung quanh mình.