Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Vèo!
Thân thể hắn lóe lên, đến bên cạnh hai người, cả hai giật nảy mình, Tượng Linh Lung suýt chút nữa thì thả ra công kích đế binh, Lục Ly cười lên tiếng:
- Là ta!
Tượng Linh Lung trợn to mắt, Kỳ Đinh Đông vỗ bộ ngực căng đầy, nói:
- Lục Ly ca ca, ngươi dọa chết ta rồi.
- Đi theo ta!
Lục Ly vươn tay nắm lấy tay Kỳ Đinh Đông, người sau trên mặt lập tức lộ ra nụ cười ngọt ngào. Lục Ly thấy Tượng Linh Lung nhìn sang, suy nghĩ một chút rồi vươn tay còn lại kéo Tượng Linh Lung đi.
- A...
Thân thể tượng Linh Lung cứng đờ, vốn định vùng khỏi tay của Lục Ly, nhưng ma xui quỷ khiến nàng cuối cùng không nhúc nhích, mặc cho Lục Ly dắt đi vào bên trong.
Tay của hai người một xinh xắn, một thon dài, nhất là tay của Tượng Linh Lung còn cho cảm giác có chút ấm áp, sờ khá dễ chịu. Lục Ly rất thoải mái, Kỳ Đinh Đông và Tượng Linh Lung tuy mặt tươi cười nhưng hơi ửng đỏ, có chút xấu hổ.
Lục Ly mang theo hai người đi ra ảo cảnh, hai người cảm giác sáng mắt lên, cả hai thấy được con mãnh thú bị nhốt kia.
Hơi thở của Kỳ Đinh Đông trở nên dồn dập, trong mắt nàng mang theo một chút sợ hãi nói:
- Đây là Ngân Mao Đồng Thú trong truyền thuyết, con này hẳn là chưa thành niên, bằng không thì chúng ta đều sẽ gặp nạn.
Tượng Linh Lung nhìn mấy lần, gật đầu nói:
- Không sai, con này đích thực là Ngân Mao Đồng Thú, xem hình thể thì đúng là chưa thành niên, sức chiến đấu của Ngân Mao Đồng Thú thành niên có thể sánh bằng Lĩnh Chủ, chúng ta mà gặp thì sẽ rất nguy hiểm.
Lục Ly ánh mắt lộ ra một chút hiếu kỳ, hỏi:
- Thú lông bạc gì gì này có thần thông lợi hại nào không?
- Có!
Tượng Linh Lung giải thích:
- Sóng công kích, bọn chúng phát ra tiếng kêu gào rất khủng bố, bây giờ còn là tiếng gào thét bình thường, một khi thả ra thiên phú thần thông thì tiếng kêu gào này sẽ rất khủng bố, người không có linh hồn cường đại sẽ trực tiếp tan vỡ.
Lục Ly cau mày hỏi:
- Đó là công kích linh hồn à?
- Đúng nhưng không chính xác!
Tượng Linh Lung lắc đầu nói:
- Bởi vì Yêu Hồn hoàn toàn không có cách chống lại loại công kích này, chỉ có thể dựa vào linh hồn cứng rắn chống đỡ. Người có linh hồn cường đại thì có thể đối kháng lại, Lục Ly, linh hồn ngươi hẳn là không mạnh lắm, đúng không? Hay đợi lát nữa để chúng ta đi công kích?
- Không cần phiền phức như vậy!
Lục Ly lắc đầu nói:
- Tiếp đó dùng Thất Thải Lưu Ly Tháp trấn áp là được, chỉ cần bị hút vào, dù nó là rồng cũng phải khoanh lại.
- Ừm, thế cũng được.
Tượng Linh Lung hơi gật đầu, Kỳ Đinh Đông thì có chút kiêu ngạo nói:
- Đúng đúng, thần binh của tộc vương cực kỳ mạnh, Lĩnh Chủ bình thường bị trấn áp ở bên trong cũng có thể dễ dàng bị đốt thành tro, Lục Ly ca ca nhanh bắt con Ngân Mao Đồng Thú này đi.
- Đi!
Lục Ly lấy ra Thất Thải Lưu Ly Tháp, hắn đầu tiên khiến cho tòa tháp này thu nhỏ lại, chui vào từ trong không gian lưới, sau khi đi vào mới biến thành kích cỡ bình thường.
- Grào grào!
Ngân Mao Đồng Thú dường như nhận thấy được nguy hiểm, phát ra vài tiếng gào càng thảm thiết hơn, thanh âm kia cực kỳ đáng sợ, khiến cho Lục Ly cảm giác da đầu như sắp nổ tung, toàn thân có một loại cảm giác rợn cả tóc gáy, loại cảm giác này khó chịu đến cực điểm.
Kỳ Đinh Đông bịt kín lỗ tai, khuôn mặt trở nên khó chịu, Tượng Linh Lung khá hơn một chút, Lục Ly cũng cảm giác màng tai như sắp nứt ra, trong mắt hắn lóe lên hung quang, lập tức thúc giục Thất Thải Lưu Ly Tháp.
Oong!
Thất Thải Lưu Ly Tháp tỏa ra ánh sáng bảy màu, từng khí lưu trôi nổi vờn quanh Thất Thải Lưu Ly Tháp, một luồng đế uy mênh mông từ bên trong Thất Thải Lưu Ly Tháp truyền ra, trong nháy mắt cảm giác giống như một vị Đại Đế đích thân tới đây.
- Grao grao, grao grao!
Ngân Mao Đồng Thú càng thêm hoảng sợ, phát ra tiếng gào thét to rõ gấp mấy lần so với trước kia, lần này Lục Ly không chịu nổi nữa, màng tai trực tiếp nổ tung. Hắn thống khổ ôm đầu lăn lộn, Tượng Linh Lung vội kéo hắn đi, muốn ra khỏi Thần Văn Đạo Tràng này.
Huyết Linh Nhi rất thông minh, lập tức phối hợp phá vỡ ảo cảnh, Tượng Linh Lung rất nhanh mang theo Lục Ly rút lui mấy nghìn trượng, lui đến ven rừng, Kỳ Đinh Đông cũng chạy ra theo.
Thất Thải Lưu Ly Tháp ở đằng kia xoay tít, cửa lớn ở dưới đáy mở ra, một lực hút mạnh mẽ bao phủ lên người Ngân Mao Đồng Thú. Ngân Mao Đồng Thú lần nữa phát ra mấy tiếng rống đinh tai nhức óc, khiến cả Kỳ Đinh Đông cũng không chịu nổi, ngồi dưới đất ôm đầu liên tục rên nhỏ.
Cũng may Thất Thải Lưu Ly Tháp đã thu vào con Ngân Mao Đồng Thú kia, Lục Ly và Kỳ Đinh Đông lúc này mới dễ chịu một chút, Tượng Linh Lung cũng cực kỳ khó chịu, nếu như không phải vì chăm sóc Lục Ly thì sợ là nàng cũng đã ngã ngồi xuống đất.
Nhưng vì Lục Ly cực kỳ thống khổ nên Tượng Linh Lung xem như nửa ôm nửa kéo hắn, thân thể của hai người không tránh được tiếp xúc một chút. Cộng thêm Tượng Linh Lung có hơi đầu váng mắt hoa, cho nên không có để ý tới, hai người quấn lấy nhau trông khá ám muội.
Tượng Linh Lung ngay lập tức phản ứng lại, nàng phát hiện một nơi quan trọng trên cơ thể bị một tay bắt lấy, nàng thoáng chốc nổi giận không thôi, muốn một tay tát bay Lục Ly.
Nhưng nàng nhìn thoáng qua thấy Lục Ly vẻ mặt trắng bệch, trên trán mồ hôi lạnh chảy ròng, hoàn toàn không giống như dáng vẻ cố ý đùa giỡn lưu manh. Tay của nàng giơ lên cao giờ hạ xuống, suy nghĩ một chút rồi thân thể lóe lên, trốn ở một bên.
Ầm!
Lục Ly tiếp đó đập té xuống mặt đất, hắn hơi khó hiểu nhìn Tượng Linh Lung, không phải vừa rồi nàng đang dìu chính mình sao? Vì sao đột nhiên thả ra.
- A?
Lục Ly thấy Tượng Linh Lung đỏ bừng cả khuôn mặt, hắn suy nghĩ lại một chút, dường như vừa rồi tay bắt lấy chỗ rất mềm mại? Chẳng lẽ mình bắt lộn chỗ?
Hắn lần nữa giơ tay lên nhìn Tượng Linh Lung, thấy vẻ mặt của đối phương vừa thẹn vừa giận, hắn thoáng chốc lúng túng, tựa hồ lúc này không còn đau đầu nữa.
""Xúc cảm rất tốt, rất tuyệt!""