Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Kỳ Đông Lưu ra hiệu, hai Ngũ Kiếp đỉnh phong của Thường Thắng Quân như kiếm bén lao tới, một trái một phải công kích Ma Tướng. Lỡ như bị Ma Tướng xông lên truy sát thì ước chừng Lục Ly sẽ bỏ mạng ngay tại chỗ.
Vèo!
Kỳ Đinh Đông không kiềm nén được nữa, thân thể hóa thành làn gió bay tới, nàng lấy một chuỗi hạt châu ra công kích mấy quân sĩ Ma Uyên bốn phía.
- Lục ca ca, ngươi thế nào?
Kỳ Đinh Đông ôm Lục Ly ra khỏi ngọn núi lớn, khẩn trương lấy ra dược chữa thương đút cho hắn. Lục Ly nhìn thấy Kỳ Đinh Đông thả ra báu vật, nhìn thấy vô số người xem bọn họ, hắn trợn trắng mắt.
Hắn không bị Ma Tướng giết chết, nhưng bị Kỳ Đinh Đông chọc tức chế!
Kỳ Đinh Đông từng dùng loại báu vật này nhiều lần, bây giờ sử dụng ở trước mặt nhiều người, chẳng phải nói cho đám người biết nàng là Kỳ Đinh Đông sao? Giờ phút này nhiều người chú ý nàng, Lục Ly cũng không thể tránh khỏi bị bại lộ trước tầm mắt của công chúng, phỏng chừng nhiều người đã đoán được thân phận của hai người.
“Thôi kệ.”
Lục Ly bất đắc dĩ lắc đầu, biết thì biết, chẳng sao cả. Kỳ Đinh Đông rõ ràng là quan tâm chính mình, sao có thể vì vậy mà trách cứ nàng?
Tượng Linh Lung luôn theo dõi hai người không rời mắt, thần niệm của Lục Ly nhìn quét bốn phía, phát hiện rất nhiều võ giả trẻ chú ý điều này, mắt lóe tia sáng ghen tỵ, Lục Ly lại thầm thở dài, hồng nhan đôi khi đúng là họa thủy.
Chiến đấu kết thúc sau ba canh giờ, Lục Ly không tiếp tục tham chiến, Ma Tướng kia cũng bị đánh chết, là bị hai Ngũ Kiếp đỉnh phong đánh chết. Hai người này rất dễ dàng giết Ma Tướng này cũng nhờ Lục Ly đập bể đầu của đối phương, tạo thành vết thương rất lớn.
Dù vậy, Lục Ly vẫn bị rất nhiều người chú ý, bởi vì Kỳ Đinh Đông mang theo hắn rút lui, không có tiếp tục tham chiến, luôn luôn chăm sóc hắn.
Chuỗi hạt châu của Kỳ Đinh Đông tên Vô Lượng Bồ Đề Châu, là một báu vật rất nổi tiếng, nhiều người đều từng nghe nói, tự nhiên có người đoán ra thân phận của nàng.
Thân phận của Lục Ly hơi khó đoán, nhưng cơ thể của hắn mạnh như vậy, dường như còn biết công kích linh hồn? Khớp với lời đồn, cộng thêm Tượng Linh Lung thỉnh thoảng nhìn về phía Lục Ly, khiến càng nhiều người xác định thân phận của hắn.
Đã đoán ra Kỳ Đinh Đông thì thân phận của Tượng Linh Lung càng dễ đoán hơn. Khí chất trong trẻo lạnh lùng từ trong xương của Tượng Linh Lung quá độc đáo, nguyên Hàn Triều Hải Vực chỉ một mình nàng có khí chất như vậy.
Sau khi đoán ra thân phận, nhiều công tử trong mắt lộ rõ ghen tỵ. Người ở đây cơ hồ đều là người của Hàn Triều Hải Vực, ai chẳng muốn có được hai viên minh châu Hàn Triều Hải Vực? Hai nàng là tình nhân trong mộng của nhiều người.
Hiện tại Kỳ Đinh Đông rõ ràng có thái độ đặc biệt với Lục Ly, hắn bị thương thì nàng bất chấp tất cả, bây giờ còn đang hầu hạ hắn. Tượng Linh Lung rõ ràng cũng mất bình tĩnh, thỉnh thoảng liếc hướng hắn, trong mắt tràn ngập lo lắng.
Lục Ly không chết nhưng Tượng Linh Lung vẫn lo cho hắn, bằng hữu bình thường có thể như vậy sao? Nếu không phải bằng hữu bình thường, hai người kia còn có quan hệ đặc biệt gì?
Một người bị Lục Ly bắt lấy đã khiến vô số công tử của Hàn Triều Hải Vực hâm mộ ghen ghét, bắt được hai người thì khiến vô số người phát điên nổi khùng.
Có một đám công tử tuyệt đỉnh như Công Dương Vô Tà, công tử của Thủy gia không ở chỗ Đông An Sơn Mạch mà là ở thành Bắc Yêu, nếu không thì e rằng giờ phút này đám công tử đứng đầu sẽ gây ra chuyện lớn.
Quân sĩ Ma Uyên rút lui, để lại hơn một vạn xác chết, Thường Thắng Quân cũng thương vong hơn ba vạn, xác suất thương vong cực kỳ nặng. Hèn gì mỗi cách một khoảng thời gian bên Nhị trưởng lão sẽ triệu tập quân đội lại đây bổ sung quân số bên này bị giảm.
Lục Ly trở lại lều trại của mình, Kỳ Đinh Đông vẫn chưa yên tâm đi theo vào.
Lục Ly cười gượng nói:
- Được rồi, đại tiểu thư của ta, ta chỉ bị thương không nhẹ không nặng, nàng làm như vậy là muốn cho toàn bộ Thường Thắng Quân biết quan hệ giữa chúng ta sao? Ta phỏng chừng giờ phút này rất nhiều người đều đoán được thân phận của nàng và ta.
- Đoán được thì kệ họ!
Kỳ Đinh Đông hoàn toàn không quan tâm nói:
- Thiên Nguyệt Lão Tổ ở đây, ai dám xằng bậy? Lục ca ca cứ yên tâm, Thiên Nguyệt Lão Tổ là cường giả cấp Chuẩn Đế. Hơn nữa nơi này cách thành Bắc Yêu gần như vậy, nhóm tộc vương trấn giữ ở bên kia, không ai dám gây bất lợi cho chúng ta.
- Được rồi, được rồi!
Lục Ly cũng không muốn giấu lén lút, cho dù bị người đoán ra thì sao? Đúng như Kỳ Đinh Đông đã nói, người của Hàn Triều Hải Vực còn chưa dám nhằm vào hắn, hắn ở Đông An Sơn này không cần cố kỵ quá nhiều, lo anh dũng giết địch là được.
“Lục Ly, ngươi sao rồi?”
Một truyền âm đột nhiên vang lên trong đầu Lục Ly, là Tượng Linh Lung trở về, nàng không lại đây, chỉ là truyền âm hỏi thăm. Thần niệm của Lục Ly quét ra ngoài, đáp lại:
“Không sao, vết thương nhẹ, lỗi của ta quá lơ là.”
“Vậy là tốt rồi, ngươi lo tĩnh dưỡng cho khỏe đi.”
Tượng Linh Lung lại lần nữa truyền âm một câu, với tính tình của nàng mà quan tâm một nam nhân như vậy, hỏi han nhiều lời đã xem như đáng quý. Trong lòng Lục Ly cũng dâng lên một tia ấm áp, cảm giác bị người quan tâm thật tốt.
Cộp cộp cộp!
Thời gian trôi qua nửa canh giờ, Lục Ly cùng Kỳ Đinh Đông đều ở trong doanh trướng, bên ngoài đột nhiên vang lên một chuỗi tiếng bước chân. Hai người đồng thời mở mắt ra, Lục Ly nhướng mày, Kỳ Đinh Đông sầm mặt xuống.
Ba người vén mở rèm đi vào, là ba công tử, một trong số đó khá nổi tiếng, nhưng lần trước không vào trong Đạo Thiên Giới, là con cháu của một lão ma.
- Ba vị có cần gì không?
Lục Ly lạnh như băng nhìn quét ba người, ánh mắt rơi vào một người trẻ tuổi tóc xanh mặc áo trắng, khuôn mặt có chút kiệt ngạo bất thuần.
Người kia tiến vào nhìn quét Lục Ly một cái, ánh mắt dừng lại trên người Kỳ Đinh Đông, chắp tay hỏi:
- Dám hỏi phải chăng là Đinh Đông tiểu thư.
- Không phải, ngươi nhận sai người?
Kỳ Đinh Đông không biết người này.