Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Yêu Hồn này có tính chất khác với Yêu Hồn trong linh hồn, nhưng hiệu quả tương tự như nhau, đều có thể cắn nuốt năng lượng xâm nhập.
Bây giờ Lục Ly đã cô đọng hồn thành mấy trăm Yêu Hồn, những Yêu Hồn không có ý thức, thật ra cũng là một hình dạng khác của hồn lực. Bí thuật này của Huyết Sát Hoàng là khiến hồn lực bắt chước Yêu Hồn, cô đọng toàn bộ hồn lực thành một đám Yêu Hồn, khi công kích linh hồn của kẻ địch xâm nhập thì mấy vạn Yêu Hồn phát động cắn nuốt tất cả năng lượng của kẻ địch.
Những Yêu Hồn này không phải mỗi cái đều giống nhau, chúng nó khác biệt, mỗi cái mỗi vẻ, khi mấy vạn Yêu Hồn tổ thành một loại đại trận, dẫn phát cộng hưởng, uy lực làm cho người ta sợ hãi, là một trong mười thần thuật phòng ngự linh hồn của Tam Trọng Thiên năm xưa.
Lục Ly bây giờ cách Vạn Yêu Phệ Hồn Thuật đại thành còn rất sớm, nhưng đã xem như nhập môn, lực phòng ngự linh hồn chắc chắn tăng lên mảng lớn, không tiếp tục là đơn thuần bị động phòng ngự, nếu có công kích linh hồn, hắn có thể chủ động tiến công.
- Đi!
Hắn đi ra lều trại, đi soái doanh chỗ Kỳ Đông Lưu. Kỳ Đông Lưu mang theo Lục Ly đi vào một lều trại bên cạnh, nơi này có một truyền tống trận, hai người bước chân vào truyền tống trận, luồng sáng trắng lóe lên, hai người xuất hiện trong một tòa thành bảo.
Đông An Sơn Mạch cách thành Bắc Yêu vốn không xa, truyền tống nháy mắt đã đến nơi. Trong thành bảo đã có người chờ sẵn, là một vị thống lĩnh của Kỳ gia.
Người này chủ động vái chào:
- Chào Đông Lưu trưởng lão, chào Lục trưởng lão.
Kỳ Đông Lưu hỏi thăm:
- Đã đến hết chưa?
Người kia gật đầu, nói:
- Chín người khác đều tới rồi, chỉ đợi Lục trưởng lão.
- Vậy ngươi mang hắn qua đi, ta gặp gia chủ!
Kỳ Đông Lưu vỗ vai Lục Ly, nói:
- Ngươi theo Kỳ An qua đó, việc này có người chuyên phụ trách, chúng ta không thể hỏi nhiều công việc cụ thể, ta không biết chín người khác là ai. Ngươi qua đó, bên kia tự nhiên có người sắp xếp cho ngươi. Lục Sát Thần, sống trở về!
Lục Ly gật đầu, đi theo Kỳ An ra ngoài, thật ra hắn rất muốn đi gặp Kỳ Đinh Đông, nhưng ngẫm lại việc này cơ mật như vậy, Kỳ Đông Lưu còn không được phép gặp chín người khác, Lục Ly tự nhiên không dám làm bậy. Lần này là bố cục lớn, tất cả quân đội cùng cường giả cơ hồ đều sẽ xuất động, nếu tin tức bị lộ ra ngoài thì chẳng những bọn họ phải chết, liên quân Tam Trọng Thiên cũng sẽ gặp tổn hại nặng.
Lục Ly đi theo Kỳ An đến bên ngoài một thành bảo, một đội quân sĩ thủ vệ ở đó.
Kỳ An lấy ra lệnh bài, đứng ở cửa nói:
- Lục trưởng lão, người đi vào trong đi, ta không thể vào nơi này.
Lục Ly bước nhanh đi vào, trong cửa lớn đen ngòm, Lục Ly suy đoán hẳn là cánh cửa truyền tống. Lục Ly cất bước vào, quả nhiên ánh sáng trắng chợt lóe, hắn xuất hiện trong một đại điện. Có chín người ngồi trong đại điện, Lục Ly tiến vào dẫn tới chín người kia chú ý.
- A?
Lục Ly nhìn lướt qua. Cực kỳ bất ngờ, vì trong chín người này có hai người quen của hắn, Lục Linh và Tượng Linh Lung đều ở bên trong. Mấy người khác thì Lục Ly không nhận biết, hắn thay đổi sắc mặt, hắn đi chấp hành nhiệm vụ nguy hiểm như vậy không có gì, nhưng sao Lục Linh, Tượng Linh Lung cũng đi? Lỡ hai người xuất hiện bất cứ vấn đề gì thì chắc chắn hắn sẽ nổi điên.
- Ủa?
Tượng Linh Lung, Lục Linh cũng lộ vẻ mặt ngạc nhiên.
Tượng Linh Lung lập tức đứng lên, hỏi:
- Sao ngươi đến?
Ánh mắt Lục Linh nhìn Lục Ly hơi phức tạp, kỳ lạ, ký ức cũ của nàng bị phong ấn, cho nên nàng không nhận biết Lục Ly. Nhưng nàng có cảm giác thân thiết rất lạ với Lục Ly, dường như hắn là người thân nhất của nàng trên thế giới này.
Trong bảo địa vô thượng kia, sau khi Lục Ly mất tích đột ngột, Lục Linh cho rằng Lục Ly chết rồi. Nhiều năm trôi qua, không ngờ gặp lại Lục Ly, hơn nữa sắp cùng nàng chấp hành một nhiệm vụ rất nguy hiểm.
Cộp cộp cộp!
Vào thời khắc này, một người từ hành lang bên trong đại điện đi ra, đó là một lão già tóc đen, khuôn mặt âm u lạnh lẽo, hơi thở cường đại, nhìn liền biết là cường giả cấp Lĩnh Chủ. Rõ ràng, đây là người dẫn đầu nhiệm vụ lần này, nhóm người Lục Ly phải làm việc theo sắp xếp của lão nhân này.
Lão nhân đi tới trước điện, nhìn quét mọi người, hỏi:
- Các ngươi hẳn là hiểu rõ nhiệm vụ lần này rồi chứ? Có câu hỏi nào không?
- Ta có câu hỏi!
Lúc này Lục Ly có chút kích động chỉ hướng Lục Linh và Tượng Linh Lung, hỏi:
- Tại sao phải phái hai nữ nhân đi qua? Liên quân có nhiều tinh anh như vậy, chẳng lẽ không có ai để phái đi? Ta kiến nghị hủy bỏ tư cách tham dự của hai người này, nếu không thì ta sẽ... từ chối chấp hành nhiệm vụ lần này!
Từ chối chấp hành...
Mấy người khác hai mặt nhìn nhau, Lục Ly cho rằng nhiệm vụ lần này là cái gì? Hắn cho rằng đây là nhiệm vụ do Kỳ gia bố trí sao? Có thể tùy ý từ chối sao?
Lần này vốn không phải nhiệm vụ bắt buộc, là vì đại nghĩa nhân tộc, đám người cam tâm tình nguyện đi, Lục Ly nói nếu Tượng Linh Lung và Nghịch Long Linh đi, hắn liền từ chối chấp hành nhiệm vụ?
- Ngươi cho rằng ngươi là ai?
Lão nhân tóc đen âm u lạnh lẽo còn chưa nói chuyện, một âm thanh lạnh lùng vang lên.
Một thanh niên tóc đỏ liếc xéo Lục Ly, nói:
- Một hạng mười Tân Tú bảng mà dám bắt hạng sáu, hạng bảy Tân Tú bảng rút lui? Ngươi hơi xem mình cao quá rồi.
Tượng Linh Lung cùng Lục Linh cũng bĩu môi, không biết nên nói cái gì, hai người hiểu Lục Ly làm như vậy là vì tốt cho họ, không hy vọng bọn họ xảy ra chuyện gì. Nhưng hai người không phải nữ nhân yếu đuối, ngược lại mấy năm nay đánh chết không ít quân sĩ Ma Uyên, đánh ra uy danh lừng lẫy, nếu không thì đã chẳng xếp hạng sáu, bảy trên Tân Tú bảng. Ba năm qua, không biết có bao nhiêu quân sĩ Ma Uyên chết trên tay hai người.
Lục Ly liếc qua thanh niên tóc đen, hỏi:
- Các hạ là ai, việc này liên quan gì đến các hạ?
Thanh niên tóc đỏ cười khinh miệt, đầu ngẩng cao nói:
- Tại hạ Đông Dã Ưng! Việc này không liên quan đến ta, đơn thuần gai mắt ngươi mà thôi.