Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 3564 - Chương 3551: Con Đường Tử Vong

Bất Diệt Long Đế Chương 3551: Con đường tử vong

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

- Hạng hai Tân Tú bảng?

Lục Ly híp mắt lại, khó trách khẩu khí lớn như vậy, thì ra là cường giả xếp hạng hai Tân Tú bảng mới nổi lên gần đây, còn là hậu nhân của một Đại Đế. Xem thái độ của Đông Dã Ưng thì hình như muốn theo đuổi Lục Linh, Tượng Linh Lung? Cho nên mới cố ý nổi bật?

- Lục công tử!

Tượng Linh Lung vào thời khắc này đột nhiên nói chuyện:

- Chuyện của chúng ta không liên quan đến Lục công tử thì phải, ngươi có quyền lợi gì buộc chúng ta lui ra ngoài? Hoặc là ngươi cảm thấy chướng mắt khi có chúng ta đi chung? Ngươi nên biết nhiệm vụ lần này quan trọng cỡ nào, liên quan an nguy của toàn bộ nhân tộc, nếu ngươi không muốn đi thì có thể lui ra ngoài.

- Đủ rồi!

Lão nhân âm u lạnh lẽo đột nhiên bộc phát hơi thở cường đại nói:

- Nhiệm vụ lần này chín chết một sống, các ngươi không đoàn kết nội bộ thì qua đó cơ bản là chịu chết. Lục Sát Thần phải không? Nếu ngươi không muốn đi thì bây giờ có thể rời đi, lão phu tuyệt không miễn cưỡng!

Lục Linh vẫn luôn giữ im lặng, giờ phút này vẻ mặt cũng trở nên đặc biệt bình tĩnh, dường như việc này không liên quan tới nàng.

Lục Ly có chút lúng túng, tiến lùi khó xử, hắn trầm ngâm giây lát truyền âm cho Lục Linh nói:

“Tỷ không nên đi, hãy rút lui đi, ta sẽ cố gắng hoàn thành việc này.”

Lục Linh nhướng chân mày liễu, truyền âm lại:

“Ngươi không cần nói nhiều, có những việc cần có người đi làm, ta quyết định làm việc này thì tự nhiên sẽ không rút đi.”

Lục Ly thầm thở dài thườn thượt, tính cách của Lục Linh luôn cương cường, việc nàng đã quyết thì chín con trâu cũng không kéo lại được, đã như vậy nói nhiều hơn đều không có ý nghĩa.

Lục Ly nhìn hướng lão nhân âm u lạnh lẽo, chắp tay nói:

- Đại nhân, xin hãy bố trí nhiệm vụ, ta đi!

- Nếu đồng ý đi thì về sau đừng gây thêm thị phi nữa!

Lão nhân âm u lạnh lẽo lạnh như băng nhìn quét một đám người nói:

- Các ngươi phải hiểu rõ một điều, lần này không phải chiến tranh giữa gia tộc với gia tộc, cũng không phải chiến tranh giữa đại lục với đại lục, mà là toàn bộ nhân tộc chúng ta trực tiếp huyết chiến với dị tộc. Đây là cuộc chiến sinh tồn, người của Ma Uyên muốn xâm chiếm quê hương của chúng ta, muốn nô dịch đồng bào của chúng ta, muốn cướp đoạt tài nguyên của chúng ta, muốn chém tận giết tuyệt chúng ta. Cho nên các ngươi nhất định phải đoàn kết, nhiệm vụ lần này chẳng những liên quan sống chết của các ngươi, còn liên quan tồn vọng của toàn bộ nhân tộc, nếu các ngươi nội đấu thì thà rằng đừng đi, vì chẳng khác nào chịu chết!

Đông Dã Ưng chắp tay nói:

- Vâng, chúng ta biết rồi Nông đại nhân!

Những người khác cũng lần lượt chắp tay, biểu thị chắc chắn sẽ đồng tâm hiệp lực, Lục Ly làm giống như họ.

Nông đại nhân thế này mới vừa lòng lấy ra bản đồ, treo lên tường, nói:

- Mọi người xem ngọn núi này, ngọn núi này tên của nó là Độc Phong Sơn, chúng ta sẽ dựng một cánh cửa không gian, trực tiếp truyền tống mọi người đến ngọn núi kia, thám báo của chúng ta bố trí một thần văn trong núi, các ngươi đi qua sẽ không bị phát hiện, nhưng vẫn có xác suất bị phát hiện. Nếu bốn phía có đại quân Ma Uyên thì các ngươi nhất định phải lấy tốc độ nhanh nhất đánh chết, không được gây ra động tĩnh quá lớn.

Mọi người gật gù, đi qua đó lỡ bị bại lộ thì mọi người trên cơ bản chín chết một sống.

Lục Ly vào thời khắc này chợt nhớ ra một việc, hắn hỏi:

- Không gian bên kia thế nào? Ổn định không? Các ngươi xuyên qua không gian chứ?

Nếu không gian ổn định thì Lục Ly có thể phi độ hư không, thu đám người vào Thần Khí không gian, tiếp đó mang theo mọi người dễ dàng phi độ hư không trốn chạy.

- Không thể!

Nông đại nhân đưa ra câu trả lời chắc chắn:

- Chỗ Ma Sào sát khí che trời lấp đất, toàn bộ không gian đều bị đông lại, chúng ta mở ra cánh cửa không gian đã phải trả cái giá rất lớn mới có thể đưa các ngươi đi. Khi các ngươi chạy trốn, chúng ta nhất định phải phế bỏ một món trọng bảo mới có thể bảo chứng các ngươi an toàn trở về.

Nông đại nhân chỉ hướng bản đồ nói tiếp:

- Đích đến của các ngươi cách mạn bắc Độc Phong Sơn trăm vạn dặm, tế đàn nằm ở chỗ này. Chỉ cần các ngươi đến gần tế đàn, ném Hủy Diệt Thần Lôi mà ta đưa cho các ngươi vào thì xem như hoàn thành nhiệm vụ, các ngươi cũng có thể lập tức sử dụng bí bảo truyền tống về.

Đám người bình tĩnh lại, đối với bọn họ thì trăm vạn dặm rất gần, nếu bay với tốc độ cao nhất, phỏng chừng không cần một canh giờ liền có thể đến nơi.

- Tất cả không được lơ là!

Nông đại nhân lớn tiếng nạt:

- Trong trăm vạn dặm có ba Ma Sào nhỏ, trú đóng mấy chục vạn quân sĩ Ma Uyên, ai cũng không thể bảo chứng khi chúng ta công kích thì mấy chục vạn quân đội có được triệu tập lại đó không, con đường trăm vạn dặm này có thể là đường tử vong của các ngươi. Hơn nữa, sau khi các ngươi bị phát hiện, chờ đợi các ngươi sẽ là đại quân Ma Uyên vô cùng vô tận truy sát, thậm chí sẽ có cường giả cấp Ma Chủ truy sát các ngươi, đến lúc đó các ngươi chẳng những không có biện pháp hoàn thành nhiệm vụ, mọi người đều có thể sẽ vùi thây ở động ma.

Đám người đều nhẹ gật đầu, đều là người thông minh tuyệt đỉnh, biết nếu bọn họ bị phát hiện thì kết cục chờ đợi bọn họ tuyệt đối sẽ không tốt đẹp.

Trăm vạn dặm này quả thực là con đường tử vong, nếu có thể hủy tòa tế đàn thì dù chết cũng đáng giá, nếu tế đàn không bị hủy, mọi người đều chết ở bên trong, vậy tương đương với chết vô ích.

Nông đại nhân nhìn quét một đám người, hỏi thăm:

- Còn thắc mắc gì không?

Đông Dã Ưng mở miệng nói:

- Ta muốn hỏi nếu nội bộ có ý kiến khác nhau thì chúng ta nên nghe ai?

Ý của Đông Dã Ưng rất rõ ràng, hắn muốn quyền thống lĩnh của tiểu đội này. Mười người đều là thiên tài yêu nghiệt, đều tự cao thanh cao, ai cũng không phục ai, nếu có lúc ý kiến trái ngược nhau, Đông Dã Ưng cần có quyền chỉ huy tuyệt đối.

- Không nghe ai hết!

Nông đại nhân khoát tay nói:

- Nếu có lúc ý kiến trái ngược nhau thì mỗi người một ngả, ta sẽ cho mỗi người một viên Hủy Diệt Thần Lôi.

Bình Luận (0)
Comment