Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Chỉ cần có một người thành công thì tính là hoàn thành nhiệm vụ nhóm, các ngươi cũng có thể giao hẹn, thí dụ như nhiệm vụ thành công thì tập hợp ở đâu để cùng nhau về. Chỉ có một món báu vật trở về, ta giao báu vật này cho Đông Dã Ưng. Đông Dã Ưng, nếu nhiệm vụ hoàn thành, ta hy vọng ngươi mang mọi người về, biết chưa?
Nhiệm vụ bắt đầu vào nửa tháng sau, trong thời gian nửa tháng mọi người không thể ra ngoài, bế quan chờ trong thành bảo. Bắt đầu từ hôm nay, bên ngoài sẽ hành động, thực hành tất cả bố trí, cho nên không được để lộ một tin tức nào.
Nông đại nhân rời đi, mọi người nghỉ ngơi trong đại điện, nhiều người tự tìm chỗ ngồi xếp bằng. Lục Ly cũng tìm một góc ngồi, nỗi lòng rối loạn, mặt ngoài thì bình tĩnh ngồi, trong lòng suy tính nếu gặp phải các loại cục diện thì phải làm gì.
- Ha ha!
Đông Dã Ưng bỗng nhiên cất tiếng cười, lấy ra một ít mỹ tửu giai hào linh quả từ nhẫn không gian, bày lên bàn, nói:
- Các vị đừng tu luyện, trong nửa tháng cũng không tu luyện ra cái gì, trước lúc đại chiến, chúng ta nên điều chỉnh tốt tâm trạng, khiến chính mình thả lỏng. Có lẽ nửa tháng này là thời gian nhàn nhã cuối cùng của chúng ta, chẳng bằng hưởng thụ, uống say.
Ngoại hình của Đông Dã Ưng có đặc điểm rõ rệt, mái tóc màu lửa đỏ, mũi hơi khoằm, mắt như sói, dáng người cao lớn thon dài, dã tính tận xương khiến hắn rất có sức hấp dẫn.
Lời của Đông Dã Ưng khiến một vài người ủng hộ, có mấy người ngừng bế quan. Đúng là trong nửa tháng không thể nào tu luyện ra cái gì, tâm trạng khá quan trọng, bây giờ bình tâm lại, nuôi tinh thần cho tốt mới càng dễ sống sót trong sau trận đại chiến sắp tới, bây giờ căng thẳng quá thì về sau càng dễ chết.
- Linh tiểu thư, Linh Lung tiểu thư, hai vị cũng cùng uống đi.
Đông Dã Ưng cười nhìn qua Lục Linh, Tượng Linh Lung:
- Hai vị yên tâm, ở đây đều là sứ giả hộ hoa của hai người, đến lúc đó chắc chắn sẽ liều mình cũng quyết không để hai người bị chút tổn thương nào.
Phải công nhận Đông Dã Ưng rất biết nói chuyện, âm thầm nịnh hai nàng, còn được những người khác công nhận, cộng thêm uy danh của hắn, khi nói lời này rất có khí thế, nếu là nữ nhân bình thường chắc chắn sẽ tăng nhiều mức độ thiện cảm với hắn.
Nhưng Tượng Linh Lung không dịu lại thái độ, vì lúc nãy Đông Dã Ưng nhằm vào Lục Ly, khiến nàng thầm phản cảm. Trong ba năm qua Tượng Linh Lung không đi gặp Lục Ly, đúng là nàng muốn cắt đứt tình cảm với Lục Ly.
Tượng Linh Lung là một nữ nhân cực kỳ tự tôn, tự ái, tự cường, kiêu ngạo, nàng có thể chấp nhận điều khác của Lục Ly, chỉ riêng mặt lăng nhăng là nàng không cách nào chịu dựng. Hơn nữa Lục Ly thành Vinh Dự Trưởng Lão của Kỳ gia thì sao có thể trở thành rể hiền của Tượng gia? Thân phận của Tượng Linh Lung đặc biệt, Tượng gia đặt kỳ vọng cao vào nàng, Tượng Linh Lung không muốn khiến gia tộc thất vọng, chỉ có thể cưỡng bức cắt đứt tình cảm với Lục Ly.
Trong lòng nàng thật ra cũng hờn giận, nàng cho rằng nàng thích Lục Ly nhiều hơn, Lục Ly thì như gần như xa với nàng, không muốn tình cảm của hai người tiến sâu hơn. Cho nên ba năm nay Tượng Linh Lung vẫn không tìm Lục Ly, muốn chờ xem hắn có tự tìm nàng không.
Chờ đợi ba năm, nhận lấy là vô tận thất vọng.
Tượng Linh Lung vốn cho rằng mình đã quên Lục Ly, không ngờ lại gặp nhau qua nhiệm vụ lần này. Những khoảnh khắc quá khứ thoáng chốc như thủy triều tràn ngập trong lòng nàng, hơn nữa Lục Ly vừa đến đã nằng nặc đòi nàng và Lục Linh rút ra, điều này khiến trái tim Tượng Linh Lung cảm giác ấm áp, việc này chứng minh Lục Ly vẫn quan tâm nàng đúng không?
“Khoan đã!”
Tượng Linh Lung nghĩ đến đây, đột nhiên cảm giác không đúng, Lục Ly muốn nàng và Nghịch Long Linh cùng rút lui? Nghĩa là Nghịch Long Linh quan trọng ngang bằng nàng? Tượng Linh Lung biết vị tiểu thư của Nghịch Long Tường này, đó là đệ nhất tiểu thư của Phi Hỏa đại lục, là hậu bối mà Nghịch Long Tường thích nhất, sức chiến đấu cũng phi thường cường đại.
Lục Ly từ khi nào quen biết đệ nhất tiểu thư của Phi Hỏa đại lục? Rốt cuộc hắn chọc bao nhiêu món nợ tình? Đừng nói là hắn đi đến chỗ nào thì tán tỉnh tiểu thư đứng đầu nhất nơi đó, phải chăng hắn có mấy trăm hồng nhan tri kỷ?
Nghĩ đến đây Tượng Linh Lung cảm thấy hậm hực, một người đi vào góc, hoàn toàn phớt lờ lời mời của Đông Dã Ưng, ngồi giận một mình.
Lục Linh thản nhiên lắc đầu, không có bất cứ cảm xúc dao động, nói:
- Đa tạ Đông Dã công tử, ta nghỉ ngơi Ưmột lúc.
Lục Linh nói xong đi vài bước, theo sau ngồi cạnh Lục Ly, nàng cũng không hiểu tại sao làm như vậy, chẳng qua cảm giác ở bên cạnh Lục Ly đặc biệt có cảm giác an toàn, người này khiến nàng cảm giác rất thân thiết, rất thoải mái đến lạ.
Lục Ly nhận ra, mở mắt ra, cùng Lục Linh nhìn nhau một cái, trong mắt của hắn tràn ngập thân thiết hân hoan, giống như là nhìn thấy người thân nhất.
Nỗi lòng của Lục Linh lại dao động, mặt nàng giãn ra, nở nụ cười tươi như trăm hoa đua nở, nháy mắt toàn bộ đại điện như sáng hơn, đám người Đông Dã Ưng nhìn trân trân.
“Quả nhiên có vấn đề!”
Bên kia, Tượng Linh Lung tra xét đến cảnh này, thoáng chốc trong lòng càng tức giận, Lục Ly chưa từng nhìn nàng bằng ánh mắt đó, cho dù là tên ngốc đều có thể cảm thụ được tình cảm yêu chiều nóng cháy đó.
Tượng Linh Lung từng nghe về Lục Linh, được vô số người ở Phi Hỏa đại lục theo đuổi, nhưng Lục Linh không đáp lại ai, chưa từng truyền ra tai tiếng với ai, không mập mờ với công tử nào, bây giờ Lục Linh cười tươi với Lục Ly như thế, dù là đồ ngốc cũng có thể nhìn ra hai người không tầm thường.
- Hừ!
Sắc mặt Tượng Linh Lung càng lạnh hơn, con người của Lục Ly quả nhiên không đáng tin, thấy người yêu một người, tán tỉnh đủ thứ, đồ lăng nhăng đáng hận nhất. Tượng Linh Lung trong lòng quyết định phen này sẽ hoàn toàn cắt đứt với Lục Ly, không phát sinh bất cứ gút mắt với hắn nữa.
“Lục Ly!”
Lục Linh ngồi xong lập tức truyền âm hỏi Lục Ly:
“Ngươi làm sao trốn thoát bảo địa vô thượng đó được?”
Lục Ly suy nghĩ một hồi, không muốn lừa gạt Lục Linh, hắn truyền âm giải thích:
“Ta bị một cường giả mang theo đi ra, ta không thể nói cho ai, cũng xin tỷ giữ bí mật giùm ta.”