Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
“Ồ?”
Tuy Lục Ly không nói rõ ra, nhưng người thông minh như Lục Linh làm sao có thể đoán không ra? Ngay lúc đó trừ người của bốn thế lực lớn đi vào ra có một người ngoài, người của bốn thế lực lớn không thể nào mang Lục Ly đi ra, vậy chỉ có một người, Vô Danh Yêu Đế.
Hiện tại Lục Ly không muốn nói nhiều, người này là ai đã quá rõ ràng, Lục Linh đảo tròng mắt mấy vòng, lại lần nữa truyền âm hỏi:
“Mấy năm nay ngươi sống thế nào?”
“Tốt lắm.”
Lục Ly mỉm cười gật đầu, theo sau truyền âm nói:
“Còn tỷ thì sao? Thấy tỷ lên hạng sáu Tân Tú bảng, sao sức chiến đấu của tỷ tăng lên nhanh vậy?”
“Ta được một cơ duyên lớn trong bảo địa vô thượng đó!”
Lục Linh có sự tin tưởng theo bản năng với Lục Ly, không chút suy nghĩ giải thích:
“Ta cảm ngộ một chân ý phi thường cường đại, hơn nữa ở bên trong được đến một món đế binh, cho nên sức chiến đấu tăng lên rất nhanh. Ngươi cũng không kém, hạng mười Tân Tú bảng, tiến bộ cũng nhanh lắm.”
Lục Ly cười cười, theo sau trịnh trọng truyền âm nói:
“Đi động ma, tỷ tuyệt đối đừng cậy mạnh, nhất định phải cố gắng sống sót, ta không hy vọng nàng xảy ra chuyện gì, biết không?”
“Ta có thể cảm thụ được.”
Lục Linh chăm chú nhìn Lục Ly, truyền âm nói:
“Tuy ta không nhớ chuyện cũ, nhưng ta biết ngươi hẳn là người thân nhất của ta. Tộc vương từng nói, chờ ta đạt đến Lĩnh Chủ cảnh thì sẽ biết tất cả, cho nên... Lục Ly, ngươi cũng nhất định phải cố gắng sống sót, chờ khi ta nhớ ra ngươi thì sẽ đến tìm ngươi.”
“Tốt!”
Lục Ly cười tươi, Lục Linh hiện tại đã là Ngũ Kiếp đỉnh phong, phỏng chừng không lâu sau sẽ đột phá Lục Kiếp, chỉ cần đột phá Lục Kiếp thì hai tỷ đệ sẽ nhận nhau, đến lúc đó không còn ai có thể ngăn trở.
- Sống sót, chúng ta đều phải sống sót!
Lục Ly không truyền âm mà là nhỏ giọng nói, đồng thời hắn bản năng vươn tay ra nắm lấy tay Lục Linh, nàng không kháng cự, mặc Lục Ly cầm tay mình.
Đám người Đông Dã Ưng nhìn cảnh này thì ghen lồng lộn, hoa tươi đẹp nhất Phi Hỏa đại lục bị hái dễ dàng như thế sao?
Thời gian nửa tháng nháy mắt đã qua, đám người đều không có tu luyện, có người chỉ bế quan nghỉ ngơi thôi. Đám người Đông Dã Ưng cố gắng muốn bắt chuyện, lôi kéo làm quen với Tượng Linh Lung, Lục Linh, tiếc rằng Tượng Linh Lung lạnh như núi băng, một người ngồi trong góc, lơ đẹp mọi người. Lục Linh cũng như vậy, trừ ngẫu nhiên nói chuyện với Lục Ly, mặt ngoài nàng khách khí với người khác, nhưng sâu tận xương toát ra lạnh lùng ngăn cách.
Một người là đệ nhất tiểu thư của Phi Hỏa đại lục, còn là chủng tộc mạnh nhất trong mười Yêu Hồn tộc viễn cổ, tương lai tiềm lực cực kỳ lớn. Một người khác là minh châu của Hàn Triều Hải Vực, hai người này là hai nữ nhân duy nhất trên Tân Tú bảng, đám người Đông Dã Ưng tự nhiên muốn theo đuổi, chiếm hữu.
Nữ nhân của Nghịch Long tộc tuyệt đối không gả ra ngoài, đám người vốn không ôm hy vọng quá lớn, nhưng Lục Linh thân thiết với Lục Ly như vậy cho bọn họ trông thấy hy vọng.
Bọn họ cho rằng mình ưu tú hơn Lục Ly, Lục Ly chỉ là Vinh Dự Trưởng Lão của Kỳ gia, không xem như cao tầng trong Kỳ gia, cho nên không có bối cảnh. Những người khác có ai không phải ra từ siêu cấp đại gia tộc? Bàn về thực lực, mặt mũi, cảnh giới, có người nào không mạnh hơn Lục Ly?
Cho nên một đám người đều có chút mong đợi, xem thử có thể nương tiếp xúc ngắn ngủi lần này được chút tiến triển, nếu có thể hái một trong hai đóa hoa vàng này thì là chuyện tốt danh dương tứ hải.
Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu.
Loài người đều có khát vọng bản năng đối với sự vật tốt đẹp, nam nữ có khát vọng nguyên thủy đối với phối ngẫu ưu tú, chớ nói chi hai người này không chỉ riêng là ưu tú, bắt lấy hai người còn sẽ mang đến vô tận chỗ tốt cho bọn họ.
Trên thực tế, trong lịch sử Nghịch Long tộc có nữ nhân gả ra ngoài, nhưng hoặc là bị rước về lại, hoặc bị trục xuất tộc quần.
Nếu Đông Dã Ưng bắt lấy Lục Linh, Lục Linh cam tâm tình nguyện đi theo hắn, chẳng lẽ Nghịch Long tộc dám đến bắt người? Vậy sẽ là hoàn toàn xé rách với Đông Dã gia tộc, Đông Dã gia tộc cũng không phải tiểu gia tộc, trong tộc có một cấp Đế, còn là cấp Đế cường đại nổi tiếng thiên hạ.
Đương nhiên, hiện tại đám người Đông Dã Ưng không rảnh suy nghĩ vẩn vơ. Hôm nay là ngày xuất phát, không ai biết chuyến đi này có thể sống tiếp được không, nếu chết trong động ma thì dù thành công theo đuổi cũng chẳng được ích gì.
Cộp cộp cộp!
Nông đại nhân đi vào, nhìn quét mọi người một cái, thấy mọi người tinh thần trạng thái đều khá tốt, hắn lấy ra mười nhẫn không gian chia cho mọi người, dặn dò:
- Trong phần của mỗi người đều có bản đồ tỉ mỉ, ghi rõ tất cả ngọn núi ở bên kia, bao gồm bản đồ phân bố quân lực của Ma Uyên do thám báo tra xét ra. Trong phần của mỗi người có một viên Hủy Diệt Thần Lôi, khi kích phát thì nó có uy lực cực kỳ lớn, có thể nổ chết Ma Chủ bình thường. Cho nên nếu các ngươi gặp phải cục diện phải chết thì có thể kích phát Hủy Diệt Thần Lôi. Phương pháp kích phát rất đơn giản, rót Thần Lực vào là được, có hai giây tạm dừng, chú ý đừng nổ chết chính mình.
Thần niệm của mọi người chui vào, phát hiện quả nhiên có một Tinh Thạch hình trụ màu trắng, xem ra đó là cái gọi là Hủy Diệt Thần Lôi.
Nông đại nhân chờ giây lát hỏi:
- Các ngươi đều chuẩn bị sẵn sàng chưa? Sẵn sàng rồi thì xuất phát đi.
Đám người đều gật đầu biểu thị chuẩn bị sẵn sàng, nét mặt trở nên trang nghiêm, chiến đấu sống chết thật sự sắp đến, sơ sẩy một cái thì sinh mệnh của mọi người đều chấm dứt. Có mặt đều là người trẻ tuổi, chỉ có hai người phỏng chừng mấy nghìn tuổi, so với thọ nguyên dài dòng thì như vậy vẫn còn trẻ. Không ai muốn chết, tuy rằng bọn họ có thể vì Tam Trọng Thiên mà chết, nhưng có thể sống chẳng phải càng tốt hơn sao?
Mọi người đi theo Nông đại nhân hướng tới một thành bảo, chỗ này ước chừng là khu vực giới nghiêm, không có một người. Mọi người đi giữa các thành bảo trống rỗng, quẹo trái quẹo phải, cuối cùng đến bên ngoài một thành bảo to lớn.