Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 3573 - Chương 3560: Bị Phát Hiện

Bất Diệt Long Đế Chương 3560: Bị phát hiện

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

“Thôi, không nói nữa!”

Lục Linh xua tay nói:

“Chúng ta giám sát tình huống bốn phía đi, nơi này cách động ma thứ hai không xa, đừng để xảy ra vấn đề.”

...

Ba người Lục Ly ở gần động ma thứ hai, không hay biết đám người Đông Dã Ưng cách bọn họ cũng không xa, cũng ở gần động ma thứ hai.

Giờ phút này, Đông Dã Ưng gặp rắc rối lớn, bọn họ... bị phát hiện!

Một đội bảy người, tất cả là tinh anh hàng đầu, linh hồn đều phi thường cường đại, quân sĩ Ma Uyên còn chưa tới gần thì bọn họ đã cảm ứng được, lập tức đi đường vòng chạy trốn.

Nhưng cảm giác lực của bọn họ đối với thám báo Ma Uyên kém rất nhiều, lúc họ mới tiến vào, có hai thám báo trốn trong tảng đá, họ không cảm giác được.

Tuy bọn họ đều biết điều đó, đi chỗ nào có tảng đá, cây cối là sẽ tra xét rõ ràng, dọc đường đi cũng tìm ra rất nhiều thám báo. Nhưng mà cẩn thận mấy cũng có sai sót, khi đến gần động ma thứ hai, bên này quá đông quân sĩ Ma Uyên, bọn họ bị hấp dẫn sự chú ý, tự nhiên có lúc sơ sẩy, cho nên bị thám báo của Ma Uyên phát hiện.

- Hú hú hú!

Nghe thấy bốn phương tám hướng vang lên tiếng hú của quân đội Ma Uyên, đám người Đông Dã Ưng đều cực kỳ kinh hoàng, tuy bọn họ cách tế đàn không quá xa, nếu bay với tốc độ cao nhất tối đa chỉ mất nửa ngày đi đường, nhưng đã bị phát hiện rồi, chẳng những hy vọng hoàn thành nhiệm vụ xa vời, bọn họ có thể sẽ chết hết tại đây.

Có người lẩm bẩm:

- Biết trước đã đi cùng nhóm Lục Sát Thần...

Đông Dã Ưng thoáng chốc bừng bừng lửa giận, trầm giọng quát:

- Hiện tại còn nói mấy thứ vớ vẩn đó làm gì? Tất cả tản ra, vậy thì xác suất sống sót và hoàn thành nhiệm vụ càng lớn hơn, y theo giao hẹn ban đầu, đi!

Khí thế trên người Đông Dã Ưng mãnh liệt nhất, giống như mặt trời, một cây chiến kích màu vàng xuất hiện trong tay hắn, chiến kích thần uy mênh mông, hơi thở làm cho người ta sợ hãi, rõ ràng là đế binh. Trên người của hắn còn hiện ra chiến giáp màu vàng, tỏa ánh sáng vàng rực rỡ, như một vị Thần Linh bá đạo lao đi mạn bắc.

Đông Dã Ưng không phải khoe khoang uy phong, hắn làm như vậy thật ra cũng là vì giúp mọi người, hắn hấp dẫn đủ hỏa lực, khiến mọi người dễ dàng chạy trốn. Ở trong động ma mà rêu rao như vậy, Đông Dã Ưng đã chuẩn bị tâm lý sẽ chết ở đây, đương nhiên cũng có thể là vì tràn đầy niềm tin vào thực lực của mình.

- Đi!

Những người khác tản ra trốn hướng đông hoặc tây, tuy rằng rất nhiều người hối hận tại sao không đi theo Lục Ly cho rồi, nhưng bây giờ đã có thể cơ hội cho bọn họ lựa chọn lại, chỉ có liều mình lao ra, tiếp đó lấy tốc độ nhanh nhất vọt hướng tế đàn, hoàn thành nhiệm vụ rồi chạy trốn.

- Hú hú hú hú!

Bốn phương tám hướng vô số quân sĩ Ma Uyên bay tới, giống như đàn châu chấu rậm rạp, tuy không nhiều nhưng cũng cỡ mấy vạn, chờ xem có cường giả cấp Ma Chủ không, nếu có thì không một người trốn thoát.

Đông Dã Ưng hấp dẫn nhiều quân sĩ Ma Uyên nhất, có thể tra xét đến Ma Tướng nhiều cỡ mấy chục tên. Mấy người khác chia ra mỗi bên ba người, như ba thanh kiếm bén phóng đi, rất nhanh xông vào trong đại quân Ma Uyên.

Phải công nhận sức chiến đấu của mọi người đều rất mạnh, là cao thủ nghìn dặm mới tìm được một, mỗi người có thần thông riêng. Đặc biệt là Đông Dã Ưng, mạnh vượt qua lẽ thường, tùy tay một kích liền có thể chém giết mấy quân sĩ Ma Uyên. Một Ma Tướng xông tới, bị Đông Dã Ưng đánh ra đòn công kích cường đại, Ma Tướng bị đánh thành trọng thương bay ngược ra.

Những người khác cũng rất mạnh, va đụng lung tung, bảy người như bảy thanh kiếm bén từ trong đại quân Ma Uyên đâm ra, cấp tốc phá vòng vây.

Bọn họ đều không có hiếu chiến, hiểu rõ bên Ma Uyên chắc chắn cho rằng bọn họ chỉ là thám báo nhân tộc lẻn vào, cho nên không có phái cường giả lại đây. Nếu bọn họ chạy trốn nhanh một chút, tuyệt đối sẽ có cường giả cấp Ma Chủ đến truy sát, bên này có một Ma Sào.

Sau một nén hương, mọi người đều đẫm máu, đương nhiên đều là máu của quân sĩ Ma Uyên, chỉ có hai người bị thương, còn đều là vết thương nhẹ, phải công nhận sức mạnh của đám người rất mạnh.

Trừ Đông Dã Ưng ra, cả nhóm đã giết ra trùng vây. Sức chiến đấu của Đông Dã Ưng là mạnh nhất, nhưng chỗ của hắn có quá nhiều quân sĩ Ma Uyên và cường giả, giết mãi không hết, không thoát ra được. Đám quân sĩ Ma Uyên, Ma Tướng dũng mãnh không sợ chết, liên tục không ngừng vọt tới, Đông Dã Ưng chém đến mỏi tay.

- Đi!

Sáu người lao ra quay đầu nhìn một cái, nhìn thấy Đông Dã Ưng như mặt trời rực rỡ bị bao vây, đám người thầm thở dài, có lẽ lần này Đông Dã Ưng sẽ chôn xương tại đây.

Một người bi thương rống to:

- Đi mau!

Giờ phút này, không ai nghĩ cách giúp Đông Dã Ưng, bởi vì bọn họ không đi, bọn họ đều phải chết. Chết không có gì, đến đây thì ai đều chuẩn bị tâm lý chết, mọi người không phải suy nghĩ cách sống sót mà là cách nào hoàn thành nhiệm vụ.

Vèo!

Sáu người không đi chung, mỗi người chọn một tuyến đường, chạy trốn với tốc độ nhanh nhất.

Tuy rằng tuyến đường không giống nhau, nhưng cuối cùng tất cả mọi người chắc chắn đều phải đi tế đàn, chỉ cần có một người có thể sống đến chỗ tế đàn thì là thắng lợi.

Rắc!

Vào thời khắc này, một miếng ngọc phù trên người Lục Ly, Lục Linh, Tượng Linh Lung cùng vỡ vụn, Lục Ly còn đang ngủ say, Lục Linh, Tượng Linh Lung thay đổi sắc mặt.

Lục Linh và Tượng Linh Lung không đánh thức Lục Ly, sự tình nếu đã phát sinh, dù bọn họ sốt ruột cũng không có ý nghĩa gì, đánh thức Lục Ly cũng vô ích, chẳng bằng khiến Lục Ly nghỉ lấy sức.

Trong lòng hai người thấp thỏm, ngồi xếp bằng hơn nửa canh giờ thì Lục Ly từ từ tỉnh lại, thấy sắc mặt của hai nàng khó coi, ánh mắt của hắn nhìn quét một lần, trầm giọng hỏi:

- Nhóm Đông Dã Ưng bị phát hiện?

Tượng Linh Lung lấy một tấm ngọc phù vỡ nát ra, Lục Ly xoa mặt để tỉnh táo lại.

Lục Ly trầm ngâm thời gian một nén hương, theo sau lấy ra bản đồ xem giây lát, nói:

- Căn cứ theo tốc độ của bọn họ thì phỏng chừng ở gần động ma thứ hai, chắc chắn họ đã tản ra chạy trốn, đại quân Ma Uyên cũng sẽ truy kích bọn họ, cho nên chúng ta hiện tại không thể loạn, cũng không thể động!

Bình Luận (0)
Comment