Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Không thể động?
Lục Linh ra chiều đăm chiêu.
Tượng Linh Lung khó hiểu hỏi:
- Hiện tại chẳng phải chúng ta nên lấy tốc độ nhanh nhất lao hướng tế đàn sao? Chúng ta nhanh chóng lao qua, chỉ cần trong chúng ta có một người đến nơi thì nhiệm vụ lần này thành công rồi.
- Không thành được!
Lục Ly cực kỳ chắc chắn nói:
- Bây giờ mà chúng ta lao đi tế đàn thì có khác gì bảy người đó? Nếu bảy người không thành công, thêm ba người chúng ta có ý nghĩa gì? Hay nàng tự cho rằng mình mạnh hơn nhóm Đông Dã Ưng một chút?
Tượng Linh Lung ngẫm nghĩ cảm thấy có lý, nhưng vẫn thắc mắc hỏi:
- Vậy chúng ta ở lại này có ý nghĩa gì? Nhóm Đông Dã Ưng mà chết thì cuối cùng chúng ta cũng chỉ có một con đường chết? Hơn nữa việc này phỏng chừng rất nhanh sẽ dẫn tới bên Ma Uyên trọng thị, đến lúc đó càng nhiều cường giả lại đây, chúng ta không trốn đi đâu được.
- Không phải chúng ta không đi!
Lục Ly giải thích rằng:
- Chúng ta phải đợi một ngày, một ngày sau sẽ xuất phát!
Lục Linh vào thời khắc này mở miệng nói:
- Ý của Lục Ly là, chúng ta theo sau bọn họ, cho bọn họ đi trước, đại quân Ma Uyên sẽ đuổi theo họ, chúng ta làm chim sẻ bắt bọ ngựa, như vậy sẽ càng an toàn một ít, cũng càng dễ thành công hơn.
Tượng Linh Lung cũng không phải kẻ ngu dốt, rất nhanh nghĩ thông, nàng nhẹ gật đầu, không nói gì thêm. Lục Ly thì thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng tình huống bốn phía. Bên Ma Uyên nếu phát hiện nhóm Đông Dã Ưng thì chắc chắn sẽ phái ra một ít quân sĩ lùng bắt, nhìn xem có cá lọt lưới không.
Quả nhiên!
Chỉ qua nửa canh giờ, Lục Ly đã cảm ứng được gần đó có quân đội Ma Uyên, hắn tùy thời chuẩn bị ra tay. May mà mấy quân sĩ Ma Uyên đó chỉ đi ngang qua, không phát hiện trong sơn động nho nhỏ này còn cất giấu ba loài người. Thần văn của Huyết Linh Nhi rất mạnh, hoàn toàn ngăn cách hơi thở của ba người.
Lục tục lại có quân sĩ Ma Uyên đi qua, ba canh giờ sau, một đội quân sĩ đi qua ngay dưới mí mắt, thật sự không phát hiện trong sơn động này có thần văn, cũng không cảm ứng sự tồn tại của nhóm Lục Ly.
Ba người ở bên trong khẩn trương tới cực điểm, nếu như bọn họ bị phát hiện thì chỉ còn cách giống như nhóm Đông Dã Ưng, giết ra một con đường máu, lao hướng tế đàn.
Thời gian trôi qua nửa ngày, không có quân đội lại đây điều tra, Lục Ly thế này mới như trút được gánh nặng. Lại lần nữa chờ vài canh giờ, vẫn luôn không có quân đội Ma Uyên đến.
Lục Ly trầm giọng quát:
- Đi đi!
Lục Ly thu hai nàng vào Thiên Ly Châu, khiến Thánh Hoàng Chi Nữ mang theo tiến lên. Hắn khiến Lục Linh và Tượng Linh Lung tùy thời chuẩn bị khai chiến, bản thân hắn tiếp tục thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân dò xét tình huống bốn phía.
Suy đoán của Lục Ly hoàn toàn chính xác, Thánh Hoàng Chi Nữ một đường lẻn đi, phát hiện quân sĩ Ma Uyên rất ít, ngẫu nhiên gặp vài tên thì Lục Ly thoải mái vòng qua. Không thấy những thám báo ẩn nấp, xem ra đều đổ về phía tế đàn.
Cũng dễ hiểu.
Phỏng chừng đa số cường giả Ma Uyên ở đây đều đi vòng ngoài chống đỡ đại quân nhân tộc tiến công. Nhóm Đông Dã Ưng rất mạnh, cho nên vòng bao vây tiễu trừ của Ma Uyên đã thất bại, sẽ có phần lớn người trong nhóm Đông Dã Ưng chạy trốn.
Sau khi nhóm người tản ra chạy trốn, đại nhân vật Ma Uyên tự nhiên trọng thị hơn, cũng triệu tập đại quân và cường giả truy kích. Nhóm Đông Dã Ưng dù chọn con đường nào tiến lên thì mục đích đều là tế đàn. Cho nên đại quân, cường giả Ma Uyên chắc chắn sẽ điên cuồng đổ về chỗ tế đàn, hậu phương tự nhiên trống rỗng.
Lục Ly đi rất thoải mái, hắn khiến Thánh Hoàng Chi Nữ hơi tăng lên tốc độ, như vậy sẽ đến chỗ tế đàn nhanh hơn. Tuy rằng giờ phút này tiến lên rất thuận lợi, nhưng trên mặt hắn không có chút vẻ thoải mái nào. Nếu hắn dự tính không sai thì một nửa quân sĩ đóng giữ ở động ma thứ ba sẽ đến đánh nhóm Đông Dã Ưng, một nửa khác đi chỗ tế đàn, bao vây chặt chẽ từng vòng không kẽ hở.
Lục Ly phỏng đoán trong nhóm chắc chắn có người có thể đến gần tế đàn, nếu nhóm Lục Ly may mắn cũng có thể tới nơi. Vấn đề là đến tế đàn rồi làm sao giết vào trùng vây đến tế đàn, phá hủy tế đàn.
Thánh Hoàng Chi Nữ mang theo Thiên Ly Châu, có Lục Ly dẫn đường, tuy lo sợ nhưng không gặp nguy hiểm, đi khoảng năm canh giờ, sắp đến gần Ma Sào thứ ba thì Lục Ly dùng hết vận may.
Mé trái đằng trước xuất hiện tiếng xé gió, khi Lục Ly khiến Thánh Hoàng Chi Nữ đi bên phải thì đúng dịp bên phải có một đội quân sĩ Ma Uyên, vừa lúc gần đó có một thám báo ẩn núp. Thám báo kia không giấu trong tảng đá không nhúc nhích, mà là nháy mắt xông lên giữa không trung, phát ra một tiếng kêu to.
- Hú hú!
Bốn phương tám hướng thoáng chốc vọng lại tiếng kêu của nhiều quân sĩ Ma Uyên.
Lục Ly không có khiến Thánh Hoàng Chi Nữ trốn, trên mặt hắn lộ ra cười gượng nói:
- Hai vị tiểu thư xinh đẹp, chúng ta sắp làm việc, đã bị phát hiện. Bây giờ chúng ta ở gần Ma Sào thứ ba, cách tế đàn không xa, nếu đi với tốc độ cao nhất thì chỉ mất hơn hai canh giờ, chúng ta tản ra hay đi chung?
Tượng Linh Lung cùng Lục Linh cơ hồ không có bất cứ do dự mở miệng nói:
- Đi chung!
Cách tế đàn gần như vậy, không cần thiết tách ra, ba người bên nhau càng dễ chăm sóc cho nhau, xác suất sống sót sẽ tăng lên mảng lớn.
- Ha ha ha! Dù hai người đòi tách ra thì ta cũng sẽ không đồng ý!
Lục Ly cười lớn mang theo hai người xuất hiện ở bên ngoài, trong tay hắn xuất hiện nhuyễn kiếm, thân thể hóa thành cuồng long phóng lên cao, hắn trầm giọng quát:
- Hai người đi theo ta, bảo vệ hai bên của ta, ta mang hai người phá vòng vây!
- Vênh váo nhỉ!
Tượng Linh Lung trợn trắng mắt, nói:
- Ngươi đừng quên mình xếp hạng mấy trên Tân Tú bảng, còn ta xếp hạng mấy? Để ta chủ công cho, ngươi và Linh tỷ áp trận giúp ta!
- Được rồi!
Lục Linh khuôn mặt nghiêm túc đuổi theo Lục Ly:
- Đã lúc nào rồi mà hai đứa còn tán tỉnh? Tất cả ra tay, hợp sức giết địch, lấy tốc độ nhanh nhất giết ra, tiếp đó đến gần tế đàn. Chúng ta phải quý trọng mỗi giây, có lẽ thêm một giây là có thể cứu mạng của chúng ta.