Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hắn trầm tư một buổi chiều, phát hiện hắn không có con đường nào khác, dựa vào bản thân hắn tuyệt đối không cách nào đối kháng với Nữ Thánh Tông, dù cho hắn đột phá cấp Đế cũng vô dụng. Dựa vào tông phái khác cũng không thể chống lại Nữ Thánh Tông, trừ gia nhập Thiên Đế Tông ra, Lục Ly không có con đường thứ hai để đi.
“Đi gia nhập Thiên Đế Tông, hơn nữa nhanh chóng nổi bật, tìm đường về, cưới hai người liền trở về.”
Ánh mắt Lục Ly dần trở nên kiên nghị, nếu nhận định mục tiêu, hơn nữa tìm đúng phương hướng, vậy nỗ lực tiến lên đi.
“Thiên Đế hoàng triều hơi xa nhỉ?”
Lục Ly lấy ra bản đồ điều tra, nơi này cách Thiên Đế hoàng triều mấy chục hoàng triều, xa vời vợi, cỡ khoảng cách Lẫm Đông đại lục và Phi Hỏa đại lục. Nếu bay thì không biết năm nào tháng nào mới đến nơi.
Lục Ly nhớ lại, từ tình huống mấy tiểu nhị giới thiệu thì có ba cách đi đường, đầu tiên là bay. Thứ hai là cưỡi bay mãnh thú, đây là cách đi phổ biến nhất, đương nhiên cũng mất nhiều thời gian nhất, tốc độ của mãnh thú bay dù nhanh đến đâu cũng có giới hạn. Cách thứ ba là mở ra vực môn đi, loại này khá nhanh, nhưng rất tốn tiền.
Bay thì chắc chắn không được, cưỡi mãnh thú bay trừ phi là mãnh thú hàng đầu, loại siêu cấp mãnh thú tốc độ ngang ngửa cấp Đế, nếu không thì sẽ rất mất thời gian, Lục Ly không đợi nổi.
Mở ra vực môn thì càng rắc rối, bởi vì cần có tài liệu quý giá, hơn nữa không phải ai đều có thể mở ra vực môn, phải tìm đại gia tộc. Lục Ly không thể nào mỗi đến một nơi đều tìm đại gia tộc đúng không? Cho dù hắn có Thần Thạch nhưng chưa chắc đại gia tộc thích kiếm số Thần Thạch này.
“Đành tìm người.”
Lục Ly đứng lên đi ra ngoài, ngoài sáng không tìm được cách thì đành đi chợ đen. Thành trì nào đều sẽ có chợ đen, nơi nào có ánh sáng thì chắc chắn có bóng tối.
Lục Ly dạo một vòng trong thành, chọn một thành bảo, mặt ngoài không thấy có gì khác lạ, nhưng Lục Ly cẩn thận quan sát một phen phát hiện nhiều người ra vào nơi này, rõ ràng có vấn đề.
Hắn bước nhanh đi vào, thấy hai cánh cửa ở bên trong, hai võ giả Ngũ Kiếp đứng trước cửa lớn bên trái, thấy hắn lại đây có người ngăn lại nói:
- Các hạ, mời đưa ra lệnh bài.
- Không có!
Lục Ly nhún vai, nói:
- Nhưng ta có rất nhiều Thần Thạch, muốn làm ăn với các ngươi.
- Ồ?
Một trong hai thủ vệ hơi không tin hỏi:
- Có thể biểu lộ đại khái một chút không? Người bình thường không được vào chỗ của chúng ta.
Oong!
Lục Ly lấy ra thần thiết, hỏi:
- Cái này đủ không?
- Mảnh nhỏ thánh binh?
Người kia nhìn lướt qua, miễn cưỡng gật đầu nói:
- Tạm đủ, có thể đi vào, nhưng xin đừng xằng bậy, nếu không thì hậu quả rất nghiêm trọng, hiểu chưa?
- Ta hiểu, ta cũng không phải đến tìm chết.
Lục Ly nhún vai đi vào, một luồng sáng trắng vụt qua, hắn quả nhiên đi tới một quảng trường ngầm, chỗ này đúng là chợ đen.
Lục Ly đi lại giây lát, phát hiện bên trong có rất nhiều thiên tài địa bảo, còn có mỹ nhân dị tộc bị bán. Lục Ly thậm chí nhìn thấy mảnh nhỏ thánh binh, nhưng giá rất cao, bán bốn nghìn vạn Thần Thạch.
Lục Ly không phải đến mua báu vật, hắn dạo một vòng đi vào một thiên điện.
Một lão nhân ngồi trong thiên điện, trông thấy Lục Ly đi vào thì cười chào hỏi:
- Vị khách nhân này, ngươi cần cái gì sao?
- Đúng vậy!
Lục Ly cũng không che giấu, hỏi thẳng:
- Ta muốn nhanh chóng đến một nơi, không biết các ngươi có biện pháp giúp ta không?
Lão già cười híp mắt lấy ra bản đồ:
- Ồ? Muốn đi nơi nào?
Lục Ly vươn ngón tay chỉ một chỗ trên bản đồ:
- Ta muốn đi nơi này!
Nơi Lục Ly chỉ không phải Thiên Đế hoàng triều mà là Đại Lâm hoàng triều ở phía đông, chỉ cần tới Đại Lâm hoàng triều thì đi Thiên Đế hoàng triều càng gần, bay qua phỏng chừng chỉ mất nửa tháng.
- Đại Lâm hoàng triều?
Lão già nhướng mày nói:
- Nơi ngươi đi hơi xa, việc này hơi khó làm...
Lão già nói khó làm chứ không phải không thể làm.
Lục Ly mắt sáng ngời nói:
- Lão trượng có biện pháp không? Giá có thể thương lượng.
- Giá cả khó nói...
Lão già cười gượng nói:
- Ta có thể giúp ngươi liên hệ mãnh thú bay nhanh nhất, trên đường còn có cường giả thủ hộ, nhưng giá hơi đắt.
Lục Ly nhíu mày hỏi thăm:
- Bao nhiêu?
Lão nhân giơ một ngón tay.
Lục Ly trầm giọng hỏi:
- Một trăm ức?
Lão già lắc đầu, Lục Ly tiếp tục hỏi:
- Một nghìn ức?
Lão già vẫn lắc đầu, trong lòng Lục Ly trầm xuống hỏi:
- Một vạn ức?
- Đúng vậy!
Lão già chắc chắn trả lời:
- Đây là giá thấp nhất, ngươi phải biết rằng nơi này cách xa như vậy, dọc đường phi thường không an toàn. Đi một chuyến ít nhất từ ba năm trở đi, một cường giả cấp Chuẩn Đế hộ tống các ngươi đi chẳng lẽ không cần nhiều Thần Thạch vậy sao?
Lục Ly im lặng, lão già này nói cũng có đạo lý, Vô Tận Thần Khư này có nhiều chỗ cực kỳ hung hiểm, nhiều mãnh thú cường đại, nếu không có cường giả siêu cấp hộ vệ thì gần như không thể nào bình an đi suốt chặng đường.
- Ta dựa vào cái gì tin tưởng ngươi?
Lục Ly hỏi một câu rất hiện thực:
- Lỡ ta giao Thần Thạch rồi các ngươi nuốt luôn thì sao? Lỡ các ngươi ở giữa đường ném ta xuống thì sao?
- Ha ha!
Lão già kiêu ngạo cười nói:
- Thiên Tâm Các chúng ta khinh thường làm chuyện như vậy, ngươi có thể tùy tiện ra ngoài thăm dò nghe ngóng uy danh của Thiên Tâm Các chúng ta rồi hãy đến bàn cuộc mua bán này với ta.
- Được!
Lục Ly cáo từ đi ra, theo sau tìm người hỏi thăm, sau khi tìm vài người dò tin thì Lục Ly yên lòng. Thiên Tâm Các mạnh vượt lẽ thường, là một trong mười tám đại tông phái, siêu cấp thế gia trăm vạn năm. Đại thế gia như vậy đúng là khinh thường nuốt chút Thần Thạch của Lục Ly.
“Ba năm!”
Mặt Lục Ly lộ vẻ buồn rầu, đi đường mất ba năm, chờ hắn nổi bật trong Thiên Đế Tông thì cần bao lâu? Đợi hắn tìm được đường về lại qua bao lâu? Cho dù mọi việc thuận lợi, khi hắn quay về sẽ qua bao lâu?
Nếu bên Tam Trọng Thiên không chịu nổi, hoặc Ma Tổ của Ma Uyên buông xuống, chờ bọn họ trở lại có phải là mọi người đều chết hết rồi không?
Vậy hắn trở lại còn có ý nghĩa gì?
“Lo hơi xa.”