Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Một lát sau, Lục Ly lắc đầu, hắn có thể tìm được đường về nhà hay không còn chưa biết, nếu không tìm được thì chết già trong Vô Tận Thần Khư, suy nghĩ những chuyện này không có ý nghĩa gì.
Nửa tháng sau, Lục Ly rời khỏi tòa thành trì này, cưỡi một con mãnh thú bay đi chủ thành lân cận, hắn cần đổi mãnh thú nhanh hơn ở bên kia, đi Đại Lâm hoàng triều.
Lục Ly giao một vạn ức Thần Thạch, trên người của hắn tự nhiên không có nhiều Thần Thạch như vậy, hắn bán khá nhiều báu vật, trong đó bao gồm miếng thần thiết kia. Mảnh nhỏ thánh binh này hiện tại không giúp ích nhiều cho Lục Ly, hắn cũng không có quá nhiều báu vật để bán, mảnh nhỏ thánh binh này rất đáng giá, tự nhiên chọn bán nó.
Ngồi xếp bằng trên lưng mãnh thú không khác gì cưỡi chiến thuyền, lưng mãnh thú bố trí thần văn, có một màn hào quang bao phủ tất cả mọi người, khi mãnh thú bay đi thì khá vững vàng, cảm giác như ngồi trong phòng.
Mười ngày sau, Lục Ly đến một tòa thành lớn, tòa thành trì này là thành trì lớn thứ ba của hoàng triều này, là thành lớn thật sự, mãnh thú bay lượn trên trời nhiều cỡ mấy vạn con. Lục Ly cảm ứng có mấy chục con mãnh thú tỏa hơi thở cực kỳ cường đại, sánh bằng cường giả cấp Lĩnh Chủ. Hình thể mấy chục con mãnh thú đó rất khổng lồ, mãnh thú to nhất thì dài cỡ nghìn trượng, giống như một tòa thành bảo to lớn.
Lục Ly ở trong thành ba ngày, hắn tìm hiểu một ít tin tức, quan tâm nhất là tin về Nữ Thánh Tông và Thiên Đế Tông. Có chút tin tức về Nữ Thánh Tông, nói là gần đây Nữ Thánh Tông bắt cóc tiểu thư của một đại gia tộc, dẫn tới đại gia tộc nổi giận phái người đi giao thiệp với Nữ Thánh Tông. Nhưng Nữ Thánh Tông không thèm quan tâm, chỉ tặng cho gia tộc này một món đế binh, xem như đuổi đi.
Thiên Đế Tông không có tin tức gì đặc biệt, tông phái này thường thì ít khi gây chú ý, trừ phi người khác chọc vào bọn họ, bình thường bọn họ sẽ không chủ động rảnh rỗi sinh sự. Tông quy của bọn họ cực kỳ nghiêm khắc, đệ tử đi bên ngoài không bao giờ xằng bậy.
Ba ngày sau, Lục Ly bị mang lên một con mãnh thú siêu khổng lồ, có trên nghìn người cùng hắn. Nhóm người này tự tìm một nơi ngồi xếp bằng, lưng của mãnh thú này bằng phẳng rộng rãi, có thể cho mấy nghìn người ngồi thoải mái.
Mãnh thú này là loại siêu cấp mãnh thú hơi thở sánh bằng cấp Lĩnh Chủ, đầu giống như cự long, thân thể lại giống như một con côn, bên dưới có bốn chân, cái đuôi cực kỳ dài, lưng có bốn cánh, tốc độ nhanh khủng khiếp.
“Tốc độ này e rằng có thể so sánh với Chuẩn Đế?”
Lục Ly thấy cự thú này vỗ hai cánh, thân thể như mũi tên nhọn bay đi, ngọn núi bên dưới không ngừng lui về phía sau, tòa thành lớn rất nhanh biến mất trong tầm mắt, không kiềm được âm thầm líu lưỡi.
“Lão già tóc nâu kia hẳn là Chuẩn Đế!”
Lục Ly liếc mắt một lão nhân ngồi xếp bằng ở đằng trước nhất, lão già này mặc áo đạo bình thường, tóc tùy ý xõa sau đầu, thoạt trông giống như một đạo sĩ già lang thang. Lão không tỏa ra hơi thở nào, nhưng Lục Ly cảm giác hai lão nhân ngồi xếp bằng sau lưng lão có hơi thở Lĩnh Chủ cảnh, vậy lão rất có thể là cấp Chuẩn Đế.
Không có nhiều hộ vệ trên mãnh thú, chỉ có một Chuẩn Đế, hai Lĩnh Chủ, mười võ giả Ngũ Kiếp. Những người còn lại hẳn là khách nhân đi quá giang, tụm năm tụm ba ngồi cạnh nhau. Có người nhỏ giọng tán gẫu, có người ngắm cảnh xung quanh, có người nhắm mắt nghỉ ngơi tu luyện. Còn có vài người nằm xuống ngủ một giấc, có thể nói là rất vô tư.
Lục Ly một người ngồi xếp bằng ở một góc, xem cảnh vật giây lát, hắn cảm thấy tẻ nhạt vô vị, thế là nhắm mắt tu luyện. Chuyến đi này không chỉ có một, hai ngày mà là ba năm, đối với một số lão quái thì ba năm có lẽ chỉ trong chớp mắt, nhưng với Lục Ly là rất dài.
Lục Ly quyết định trong ba năm này luôn bế quan tu luyện, đầu tiên là luyện hóa thần dược, tăng cường thân thể, thứ hai là luyện hóa thần dược bổ dưỡng linh hồn, tu luyện Thần Lực, tiếp tục ổn cố cơ sở. Thứ ba tự nhiên là tham ngộ chân ý pháp tắc cùng bí thuật, lúc trong Đạo Thiên Giới, hắn ghi lại nhiều đạo ngân, tất cả thứ đó đều có thể nghĩ biện pháp tham ngộ.
Thời gian trôi nhanh trong lúc tu luyện, Lục Ly không biết qua bao lâu, hắn bị một tiếng rống kinh thiên đánh thức. Không chỉ riêng là hắn, mọi người đều bị kinh động, rất nhiều người ánh mắt lộ ra hoảng sợ, bởi vì tiếng gầm kia quá đáng sợ, chấn thiên động địa, khí huyết của mãnh thú quá mạnh, rất nhiều người đều cảm giác bị trấn áp không cách nào động đậy.
Thần niệm của mọi người lập tức thả xuống dưới, sau khi nhìn thoáng qua thì Lục Ly rung động mạnh. Ngọn núi lớn ở bên dưới nổ tung, tiếp đó một con quái thú toàn thân vảy đen gầm rống xông lên, quái thú hình thể giống như một con khủng long, nhưng có mặt người, đôi mắt đỏ máu, miệng rộng có răng nanh, khí huyết ngút trời, khiến đám người Lục Ly tim đập nhanh.
- Mãnh thú lục giai!
- Đây là Toan Nghê Thú Mặt Người thì phải?
- Đúng rồi, là một con Toan Nghê Thú Mặt Người đại thành!
Có mấy người giật mình kêu lên, nhưng mọi người ngược lại không có hoảng loạn, rất nhiều người ánh mắt nhìn ba người ngồi đằng trước. Đó là Lĩnh Chủ, chắc không khó trấn áp một con mãnh thú lục giai?
Ba Lĩnh Chủ không nhúc nhích, thậm chí không mở mắt ra. Đám người Lục Ly căng thẳng, ba người này đang làm cái gì? Con mãnh thú kia sắp xông lên tới nơi rồi.
- Grào grào!
Toan Nghê Thú Mặt Người gầm rống xông lên, miệng rộng phun ra ngọn lửa màu đen, không khí bốn phía như bị đốt cháy. Tuy đám người Lục Ly có vòng bảo hộ ngăn cách, nhưng cảm giác cực kỳ nóng cháy.
Vèo!
Vào thời khắc này, lão nhân tóc nâu ở đằng trước nhất hành động, vươn ra một bàn tay, ngón giữa búng nhẹ, một luồng sáng mỏng manh bắn ra từ lòng bàn tay chui vào người mãnh thú xông đến.
Bùm!
Con cự thú cho mọi người cảm giác không thể địch lại, dáng vẻ hùng hổ ngập trời đột nhiên thân thể nổ tung, máu thịt bắn tung tóe trong không trung, máu tươi vẩy khắp bầu trời, khiến tầm nhìn của mọi người tràn ngập màu đỏ.
Búng tay diệt ma!