Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Quần chúng bốn phía hô to đã nghiền, đối kháng kịch liệt như vậy xảy ra ngay trước mắt, quan trọng hơn là rất nhiều người trong số bọn họ đều đặt cược, ngay khi người mà họ đặt cược thắng thì lập tức bùng nổ tiếng hoan hô.
Thời gian trôi qua nửa canh giờ, người thứ nhất thắng liên tiếp năm trận ra đời, không phải Quan Thiên Thu, cũng không phải Hồ Thạch Mãnh, mà là Vương Ngưng Tuyết.
Vương Ngưng Tuyết có thể là người đầu tiên thắng liên tiếp năm trận không phải vì nàng là một tiểu thư xinh đẹp, cũng không phải thế lực Vương gia cường đại, mà là bởi vì thân pháp của nàng.
Thân pháp của Vương Ngưng Tuyết có một không hai ở toàn trường, hơn nữa công kích kéo dài không dứt, trừ phi cùng chết mới có thể đánh bại nàng.
Nhưng nếu lưỡng bại câu thương thì đánh với người tiếp theo kiểu gì đây? Chỉ có thể trơ mắt nhìn người khác lên cấp. Ngoài ra, Vương Ngưng Tuyết không chỉ có thân pháp quỷ dị, mà còn có trọng bảo hộ thân, không ai có tự tin tuyệt đối có thể đánh bại nàng.
Mặt khác, Vương gia rất mạnh, còn có hai cường giả là trưởng lão của Thiên Đế Tông, thế nên không ai muốn đắc tội với Vương gia, cứ thế cho Vương Ngưng Tuyết lên cấp.
Vương Ngưng Tuyết từ trên đài cao nhẹ nhàng bay xuống, trên gương mặt tươi cười của nàng đang ửng hồng, có thể là người thứ nhất thăng cấp, đại biểu nàng đã đạt được hạng nhất của đại điển chiêu sinh lần này, cũng sẽ được Thiên Đế Tông đặc biệt xem trọng, còn có thể được Đại Đế coi trọng, thu làm đệ tử thân truyền.
Nhiều năm nỗ lực, rốt cục đạt thành tâm nguyện, điều này giống như gian khổ học tập mười năm, rốt cục tên đề bảng vàng. Không chỉ vì mình giành được tiền đồ vô cùng tốt, mà còn vì Vương gia có được danh tiếng.
Mười vị trí đã thiếu một chỗ, những người còn lại đều khẩn trương, hai người Quan Thiên Thu, Hồ Thạch Mãnh càng liều mạng, hai người như mưa rền gió dữ tiến công, chia nhau đánh tan một đối thủ.
Thắng bốn trận liên tiếp!
Quan Thiên Thu và Hồ Thạch Mãnh đã thắng bốn trận liên tiếp, toàn bộ người đều cảm giác được áp lực, nếu như hai vị này cũng lên cấp thì sẽ càng ít danh ngạch hơn.
Có một cường giả được ủng hộ rất nhiều, còn là một công tử nhà giàu, hắn chính là đệ tử của Thiên Đế Hoàng Triều. Thân thể hắn phóng lên cao, xông vào bên trong một sân tỉ võ, hắn lựa chọn đối thủ là Quan Thiên Thu.
Bởi vì trước đó Quan Thiên Thu đã bị thương, hơn nữa hắn cũng không có đế binh, tương đối dễ đối phó một chút. Phòng ngự của Hồ Thạch Mãnh quá biến thái, công kích thông thường rất khó bị thương nặng hắn, hơn nữa công kích của hắn cũng rất hung tàn, tính cách cũng là loại người dễ kích động liều mạng, rất khó đối phó.
- Ta đến so đấu một trận với Hồ công tử.
Một Ngũ Kiếp đỉnh phong xông tới, người này cũng là một trong hai mươi hai người, hơn nữa hắn là cường giả linh hồn nổi danh, mạnh hơn nhiều so với Quân Thiên Diệp, đối phó với loại người như Hồ Thạch Mãnh là thích hợp nhất.
Hai người khác đã thắng liên tiếp ba trận, lúc này gặp phải đánh úp cường đại, hai cường giả xông tới, bắt đầu đánh úp hai người. Chiến đấu trở nên vô cùng kịch liệt, bây giờ không ai chịu thua ai, dù là bằng hữu cũng huyết chiến tới cùng.
Ở một sân tỉ võ khác, Vương Ngưng Tuyết đi xuống, có một người đi lên, nhưng người nọ ngay lập tức bị đánh bại, thế nhưng người kia cũng không thể trụ được trên lôi đài, lập tức bị đánh bại...
Lục Ly vẫn không nhúc nhích, luôn ở phía dưới nhìn, có người chú ý đến hắn, còn có người truyền âm khiến cho hắn đi đánh úp Quan Thiên Thu. Dẫu sao trước kia hắn đã từng trấn áp Quan Thiên Thu, nếu như Lục Ly lần nữa đi lên, Quan Thiên Thu rất có thể sẽ thua.
Lục Ly hoàn toàn không để ý tới, luôn bình tĩnh đứng ở bên cạnh, hắn cần phải chờ đợi, đợi mấy người mạnh nhất lên cấp thì hắn sẽ có một chút hi vọng.
Bùm!
Đột nhiên, một tiếng nổ mạnh phát ra từ một sân tỉ võ ở bên trái, Lục Ly quét mắt qua, lộ vẻ mặt kinh ngạc, Quan Thiên Thu cư nhiên bị đánh trọng thương. Quan Thiên Thu vẻ mặt tái nhợt, trên mặt đều là không cam lòng và thù hằn.
Tốn một món đế binh, thật vất vả đánh vào trận chung kết, hiện giờ đã thắng bốn trận, nhưng không ngờ một kích sau cùng sắp thành lại bại, loại cảm giác này khiến người ta thống khổ nhất. Từ trên thiên đường rớt xuống địa ngục, lần nữa đi lên thiên đường, cuối cùng lại rơi xuống mười tám tầng địa ngục, loại cảm giác này, nếu như đổi thành người bình thường thì có lẽ đã sớm phát điên.
- Hồ Thạch Mãnh, thăng cấp!
Mọi người còn đang yên lặng chìm đắm trong việc Quan Thiên Thu bị thua, bỗng giọng nói của Cổ trưởng lão vang lên. Ánh mắt mọi người quay đầu nhìn sang, thấy trên ngực của đối thủ củ Hồ Thạch Mãnh xuất hiện một lỗ máu, Hồ Thạch Mãnh thế mà mạnh như vậy, đối thủ của hắn chính là cường giả linh hồn nổi danh!
""Hay!""
Lục Ly trong lòng vui vẻ, không phải vì Hồ Thạch Mãnh thăng cấp, mà là bởi vì Hồ Thạch Mãnh bị thương nặng một đối thủ cường đại. Người này là một cường giả linh hồn vô cùng lợi hại, Lục Ly rất kiêng kỵ, bây giờ người này đã bị thương nặng, trong thời gian ngắn khẳng định không lên đài được, dù đợi lát nữa lên sân khấu thì sức chiến đấu cũng sẽ giảm bớt nhiều.
Vương Ngưng Tuyết, Hồ Thạch Mãnh thăng cấp, Quan Thiên Thu bị thương nặng, một cường giả linh hồn khác cũng bị thương nặng, chẳng khác nào thiếu đi bốn đối thủ cạnh tranh cường đại, trong lòng Lục Ly hơi bớt lo một chút. Những người còn lại hơi lo lắng trong lòng, nhưng cũng rất kích động, còn có chút sầu lo. Mặc dù ít đi vài cường giả, nhưng danh ngạch cũng ít theo.
Chiến đấu phía sau càng quyết liệt, Lục Ly vẫn không nhúc nhích, hắn đang chờ cơ hội. Đợi hai nén hương sau, lại có một người lên cấp, người này cũng là một trong hai mươi hai người trước kia, thực lực rất mạnh mẽ, trước đó cùng một tổ với Quan Thiên Thu.
Thời gian tiếp tục trôi qua, sau một nén hương, người thứ tư lên cấp, cũng là một trong hai mươi hai người. Hai mươi hai người này quả thực rất mạnh, ánh mắt của quần chúng sáng như tuyết, là vàng thì cuối cùng cũng sẽ tỏa sáng.
""Sắp kết thúc rồi!""
Lục Ly âm thầm tính toán, đợi lát nữa thêm hai người thăng cấp thì hắn sẽ ra sân.