Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 3650 - Chương 3637: Thiên Kiếp Lần Thứ Năm

Bất Diệt Long Đế Chương 3637: Thiên kiếp lần thứ năm

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Khi hết thời gian ba năm, nếu hắn không thể trở thành đệ tử chính thức, đến lúc đó sẽ bị đuổi ra Thiên Đế Tông.

Đoán chừng cường giả Quan gia cũng sẽ âm thầm xuống tay, Vô Tận Thần Khư rất lớn, nhưng không có chỗ cho hắn dung thân, đến lúc đó chỉ có một con đường chết.

Cho nên hắn chỉ có một con đường để đi, đó chính là trở thành đệ tử chính thức của Thiên Đế Tông.

Tu luyện, thu thập thần tài, phụ trợ luyện khí, rồi lại tu luyện!

Lục Ly lặp đi lặp lại cuộc sống như vậy, từ lúc hắn vào Diêm La Sơn về sau cũng không có đi ra ngoài nữa. Thiên Đế Giới rất lớn, bên trong cũng có vô số chỗ kỳ dị, thực đáng tiếc là một chỗ Lục Ly cũng chưa cơ hội tới.

Chớp mắt thời gian đã đi qua hơn hai năm, tu luyện hơn hai năm, ngoại trừ thân thế Lục Ly tăng lên, củng cố cảnh giới bên ngoài một chút, còn lại cũng không có tiến triển quá lớn.

Duy nhất chỗ có tiến triển lớn nhất là Lục Ly được Vũ Đế chân chính tán thành. Chuyện Vũ Đế để hắn làm, hắn đều thi hành một cách hoàn mỹ, khiến Vũ Đế tìm không ra một chút kẻ hở.

Vũ Đế rất ít nói chuyện với Lục Ly, ngoại trừ luyện khí chính là luyện khí, hơn hai năm nay hắn luyện chế ra tổng cộng chín món thần binh, cũng không biết có là tính Đế binh không? Nhưng thật ra trong lòng Lục Ly cảm thấy đó có lẽ chỉ có thể tính là bán thành phẩm, nếu mà Đế binh dễ dàng luyện chế như thế, vậy Đế binh đã nằm đầy đường, ít nhất mỗi người đệ tử của Thiên Đế Tông đều sẽ có một món Đế binh.

Vũ Đế không nói chuyện với Lục Ly, Lục Ly đương nhiên cũng sẽ không hỏi nhiều, hắn cũng rất ít giao lưu với Vũ Đế. Tuy nhiên hắn có thể nhìn ra sự tán thành dành cho hắn trong mắt của Vũ Đế, lúc đầu ánh mắt Vũ Đế nhìn hắn không chỉ có sự khó chịu, mà còn mơ hồ mang theo sát ý…

Vào hôm nay, Lục Ly lại giúp Vũ Đế luyện chế thành công một món Thần binh, vốn dĩ dựa theo tình huống trước kia, Vũ Đế sẽ để hắn đi xuống nghỉ ngơi. Nhưng ở hôm nay Vũ Đế lại vẫy tay nói:

- Tiểu Lục tử, thời hạn ba năm còn chừng nửa năm phải không?

Lục Ly hơi kinh ngạc, tại sao Vũ Đế hỏi việc này? Hắn thành thật trả lời:

- Đúng vậy, Vũ Đế đại nhân, còn có năm tháng rưỡi!

- Ồ!

Vũ Đế nghĩ ngợi xua tay nói:

- Vậy được rồi, bắt đầu từ hôm nay, ngươi không cần làm việc, chuyên tâm tu luyện đi, chuẩn bị khảo nghiệm trong tông.

- Đa tạ Vũ Đế!

Lục Ly vội vàng bái tạ.

Vũ Đế lại nghĩ ngợi, từ trong nhẫn Không Gian lấy ra một miếng Ngọc Phù nói:

- Ta biết ngươi vẫn luôn muốn vượt qua thiên kiếp lần thứ năm, ngươi cầm lệnh bài của ta, đi tìm Cốc trưởng lão, để hắn an bài ngươi đi độ kiếp. Tâm của ngươi thật ra không đủ ổn, cá nhân ta không đề nghị ngươi đi độ kiếp, nhưng nhìn bộ dáng này của ngươi cũng không khuyên được, ta tặng ngươi tám chữ... Thuận theo bản tâm, đạo pháp tự nhiên.

Lục Ly khom người bái tạ lần nữa, lần này hắn thật sự cảm tạ. Vũ Đế không so đo hiềm khích trước đây, chủ động chỉ điểm hắn, đây là ân tình. Tuy rằng lúc trước Vũ Đế muốn hại hắn, nhưng người này cũng coi như quang minh lỗi lạc, ái hận rõ ràng, Lục Ly ngược lại rất thích qua lại với loại người này.

Lục Ly lui xuống, về tới nhà gỗ nhỏ, trong đầu hồi tưởng lại tám chữ Vũ Đế đã tặng kia, hắn ngồi một lát, lại lần nữa ngồi xếp bằng tu luyện.

Tu luyện một phát đã hai tháng, ngoại trừ hấp thu hàn khí, củng cố cảnh giới bên ngoài, Lục Ly vẫn luôn nghĩ cách khiến tâm ma của chính mình trở nên ổn định, khiến trong lòng chính mình trở nên không chê vào đâu được.

Một tháng sau hắn xuất quan, đi xuống Diêm La Sơn, dưới chân núi có một truyền tống môn, hắn bước một bước vào, đã đến bên ngoài Trưởng Lão Điện.

Vừa vặn giờ phút này trong Trưởng Lão Điện có một đám đệ tử đi ra, có nam có nữ, nam khí vũ hiên dương, nữ quý khí xinh đẹp. Trên ngực mỗi người đều đeo một ngôi sao sáu cánh, đó là tiêu chí đại diện cho thân phận đệ tử chính thức.

Lục Ly không có thói quen mặc áo gấm, cho nên mặc một bộ thanh bào bình thường, cũng không có cố tình trang hoàng, tóc có chút tán loạn, cho nên so sánh với nhóm người này hắn thoạt nhìn giống như một kẻ ăn mày.

Lục Ly vừa ra đã đi về phía Trưởng Lão Điện, cũng không nhìn nhóm người này, nhưng khi lúc hắn định tiến vào cửa điện, một bóng người phía trước chợt lóe, đường của hắn bị chặn.

Hắn vừa ngẩng đầu đã thấy một thanh niên Ngũ Kiếp đỉnh phong, vẻ mặt đầy sự lạnh lẽo nhìn chằm chằm hắn, hắn nghĩ ngợi chắp tay nói:

- Các hạ ngăn cản tại hạ là có gì chỉ giáo sao?

- Chỉ giáo?

Thanh niên võ giả vênh váo hung hăng, lạnh giọng nói:

- Ngươi là đệ tử ký danh phải không? Nơi này là nơi ngươi có thể tùy tiện tới sao? Lỡ va chạm trưởng lão thì ngươi có chịu trách nhiệm nổi không?

Lục Ly im lặng sờ lên mũi, cũng không muốn nói nhảm nhiều, lấy ra lệnh bài của Vũ Đế giơ lên nói:

- Ta là phụng mệnh đến, các hạ còn muốn cản ta sao?

- Hừ!

Thanh niên kia nhìn lướt qua lệnh bài, sắc mặt trở nên có chút xấu hổ, hung hăng nhìn chằm chằm Lục Ly nói:

- Ngươi là một đệ tử ký danh, thấy chúng ta không phải nên hành lễ sao? Tông quy ngươi cũng không hiểu hả?

- Được thôi!

Lục Ly khom người chắp tay nói:

- Lục Ly bái kiến chư vị sư huynh, chư vị sư tỷ.

- Xì, ngươi cũng xứng sao?

Thanh niên cười khẩy nói:

- Một đệ tử ký danh như ngươi cũng có tư cách gọi bọn ta là sư huynh, sư tỷ sao? Hơn nữa cũng sắp tới khảo hạch rồi, nói không chừng ngay cả đệ tử ký danh ngươi cũng không phải đó.

Lục Ly lười nói nhiều với loại người này, không nói gì, sau khi chắp tay, lập tức đi vào bên trong.

Thanh niên kia lập tức giận tím mặt, nhưng Lục Ly đã đi vào, hắn không dám làm loạn trong Trưởng Lão Điện, đôi mắt hắn chuyển động vài vòng nói:

- Lục Ly đúng không? Bây giờ để cho ngươi kiêu ngạo một chút, chờ tới lúc khảo hạch không khiến ngươi khóc ra tiếng, ta không gọi Sở Viêm.

Lục Ly đi vào trong Trưởng Lão Điện, một đường đi dựa vào lệnh bài của Vũ Đế mà nhẹ nhàng gặp được Cốc trưởng lão. Sau khi hắn nói rõ mục đích hắn đến, Cốc trưởng lão rất hào phóng kêu người tới dẫn hắn đi độ kiếp đài.

Bình Luận (0)
Comment