Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 3657 - Chương 3644: Hư Không Mê Loạn

Bất Diệt Long Đế Chương 3644: Hư Không Mê Loạn

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Vũ Đế không nói gì thêm, chỉ kêu hắn tu luyện cho thật tốt, chuẩn bị khảo hạch tông môn. Hắn nghĩ ngợi, khi Lục Ly rời đi mới nói:

- Khảo hạch tông môn vẫn luôn khá nghiêm khắc, nếu ngươi muốn thắng được thì nhớ lấy vài điều, đầu tiên không được giết hại lẫn nhau, tông môn coi trọng nhất điều này. Ít nhất… Ngươi không thể chủ động ra tay, thi đấu trong tông môn sẽ có cường giả giám sát, bất kỳ thủ đoạn nhỏ nào cũng không thoát khỏi đôi mắt của cường giả. Một điều nữa, đừng dễ dàng nói thua, có khổ có khó cũng phải kiên trì, không đến giây phút cuối cùng không được nhận thua. Mỗi lần đánh giá cuối trận đấu đều do cường giả tông môn bỏ phiếu quyết định, tổng cộng có mười người, nếu số phiếu không hơn qua năm phiếu, vậy không có cách nào thông qua khảo hạch. Cho nên làm sao mới khiến cả năm giám khảo đều tán thành ngươi, đó mới là mấu chốt.

Lục Ly bái tạ lần nữa, trong lòng lại trở nên hơi ưu sầu, bởi vì hắn không biết giám khảo lần này là ai, cũng không biết rõ tính tình của mười giám khảo. Trái lại những con cháu đại gia tộc kia, đã có thể biết được tư liệu của tất cả giám khảo trước thời gian, giống như hắn còn chưa có so đã thua một trận.

Cáo biệt Vũ Đế, Lục Ly về lại trong nhà gỗ của chính mình, hắn bắt đầu bế quan tu luyện, bế quan lần này hắn cũng không có đi ra ngoài, chờ tới trận đấu tông môn bắt đầu hắn mới ra khỏi nhà gỗ.

Đi xuống Diêm La Sơn, truyền tống tới Trưởng Lão Điện bên kia, chờ đến khi đến cửa đại điện kia, Lục Ly phát hiện bên này vậy mà đã đến rất nhiều người, lần này không chỉ có đệ tử ký danh tham gia khảo hạch tông môn, còn có rất nhiều rất nhiều đệ tử chính thức trong tông môn cũng tới.

Lục Ly nhìn qua một lượt, phát hiện những đệ tử chính thức đó ít nhất đều là Ngũ Kiếp đỉnh phong, số lượng cường giả cấp Lĩnh Chủ cũng không ít. Hơn nữa những người này còn rất trẻ tuổi, cơ bản nhìn không ra dáng vẻ lão giả già nua, thâm trầm.

Đến hơn một trăm đệ tử, người phát sinh xung đột với Lục Ly ngày đó ở cửa đại Trưởng Lão Điện... Sở Viêm cũng ở bên trong, giờ phút này còn dùng đôi mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm hắn.

- Không ngờ có nhiều người quan tâm như vậy.

Lục Ly hơi tò mò, hắn phát hiện bọn người Vương Ngưng Tuyết cũng ở đây, vội vàng đi đến bên cạnh Vương Ngưng Tuyết, dò hỏi:

- Ngưng Tuyết tiểu thư, không nghĩ tới có nhiều người tới xem náo nhiệt như vậy...

- Xì

Vương Ngưng Tuyết cười xinh đẹp, khiến cho nhiều người xung quanh ghé mắt nhìn, Vương Ngưng Tuyết cười truyền âm:

""Lần này không chỉ có mình các ngươi khảo hạch, đệ tử chính thức cũng phải khảo hạch, đệ tử chính thức trong tông môn cũng phân cấp khác nhau. Cấp bậc khác nhau hưởng thụ đãi ngộ không giống nhau, ngươi không thấy huy chương của bọn ta có chút khác nhau sao? Màu sắc không giống nhau.""

Lục Ly nhìn quanh bốn phía, hình như là có chút khác nhau, tuy rằng đều là hình sao sáu cánh, nhưng có rất nhiều màu trắng, có chút màu vàng và có rất nhiều màu vàng.

Vương Ngưng Tuyết giải thích:

- Bạch, hoàng, kim, hắc, đó là bốn cấp bậc của đệ tử, bạch là cấp thấp nhất, tài nguyên và đãi ngộ có được cũng là cấp thấp nhất. Muốn đãi ngộ và tài nguyên càng tột, vậy phải thông qua lần lượt khảo hạch của tông môn, không ngừng thăng cấp lên.

- Ta đã hiểu!

Sắc mặt của Lục Ly trở nên âm trầm thêm vài phần, hắn dò hỏi:

- Chúng ta khảo hạch cùng với bọn họ sao?

- Đúng vậy!

Vương Ngưng Tuyết gật đầu nói:

- Ta thấy Sở Viêm đối với ngươi có gì đó không đúng. Ngươi phải cẩn thận một chút đó.

Thật ra Lục Ly cũng muốn cẩn thận nhưng vấn đề là Sở Viêm và Quan Thiên Thu sẽ bỏ qua cho hắn sao? Lục Ly phiền muộn đứng ở một bên. Nhưng lần này có nhiều giám khảo nhìn luận võ như vậy, có lẽ hai người kia sẽ không dám làm gì quá phận?

Vương Ngưng Tuyết là con cháu đại gia tộc, Lục Ly nghĩ ngợi dò hỏi:

- Ngưng Tuyết, ngươi biết giám khảo lần này có những ai không? Có yêu thích gì? Tính cách như thế nào?

- Không rõ lắm.

Vương Ngưng Tuyết lắc đầu nói:

- Ta chỉ biết sư tôn là một trong những giám khảo, mỗi giám khảo đều là cấp Đế, Thiên Đế Tông có mấy chục cấp Đêa, ai cũng không biết lần này là mười cái cấp đế nào.

- À à...

Lục Ly hơi thất vọng, Vương Ngưng Tuyết trầm ngâm một lát nói:

- Lục Ly, ta nhớ rõ gia tộc ta một tổ tiên nói, Thiên Đế Tông rất coi trọng nhân phẩm, nếu nhân phẩm cực kỳ xấu xa, cho dù tư chất có tốt cũng có thể sẽ bị đào thải.

- Đa tạ Ngưng Tuyết tiểu thư!

Lục Ly chắp tay lui về, thật ra điều này có thể nhìn ra trong tông quy của Thiên Đế Tông, Thiên Đế Tông trừng phạt nghiêm khắc nhất với đệ tử có nhân phẩm xấu xa, đi ra ngoài ỷ vào uy danh của tông phái làm xằng làm bậy. Cộng thêm Vũ Đế cũng nói qua, trong lòng Lục Ly hơi yên tâm.

- Ha ha!

Quan Thiên Thu thấy Lục Ly đến, cười lạnh một tiếng, cũng không nói gì thêm, chỉ trầm mặc đứng thẳng. Lục Ly cũng không nói lời nào, đứng ở chỗ đệ tử ký danh lẳng lặng chờ.

Lát sau liên tục có người tới đây, đang đợi nửa canh giờ, Cốc trưởng lão đi ra, cầm danh sách bắt đầu kêu tên. Lục Ly nghe danh sách, phát hiện lần này người tham gia khảo hạch vậy mà đạt tới năm mươi người, đệ tử ký danh mười người, đệ tử chính thức bốn mươi người người. Bốn mươi người này đều là đệ tử có huy chương màu trắng cấp thấp nhất, bọn Vương Ngưng Tuyết không có ở bên trong, vừa mới trở thành đệ tử chính thức nên còn chưa có tư cách khảo hạch.

Quả nhiên Sở Viêm ở bên trong, sau khi bị gọi đến tên, Sở Viêm còn nhìn thoáng qua Lục Ly bên này, ý uy hiếp vô cùng rõ ràng.

Chờ điểm danh mọi người xong, Cốc trưởng lão trầm giọng nói:

- Nội dung lần khảo hạch này rất đơn giản, đó chính là quét sạch Hư Không dị thú trong Hư Không Mê Loạn, thời gian là một năm. Số Hư Không dị thú bị đánh chết sẽ được tích lũy thành tích phân, đầu và thi thể của dị thú do các ngươi đánh chết cần phải thu thập cho thật tốt, đó là bằng chứng quan trọng cho khảo hạch.

- Còn một điều...

Bình Luận (0)
Comment