Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Cho dù hắn đánh chết mấy vạn con Phi Hoàng Thú, trong lòng đám cường giả Thiên Đế Tông, hắn cũng không có chỗ đặc sắc gì.
Mười giám khảo, phải được năm phiếu mới có thể thông qua!
Nếu bọn họ có mười đệ tử ký danh, một người không đạt được năm phiếu, vậy toàn bộ bị đào thải, không ai có thể trở thành đệ tử chính thức. Cho nên quan trọng không phải đánh chết bao nhiêu Phi Hoàng Thú mà phải làm thế nào có thể đạt tán thành của năm giám khảo.
Vấn đề là phải làm thế nào?
Ngoài đánh chết ba loại dị thú hư không, sự tình gì đều không làm được. Hơn nữa Phi Thố Thú Lục Ly đánh không chết, cho nên hắn chỉ có thể đánh chết Phi Hoàng Thú và Phi Hồn THú.
- Gần đây còn có Đế Cấp ẩn núp sao?
Lục Ly nghĩ không thông, nhìn bốn phía, còn vận dụng Đại Đạo Chi Ngân, nhưng không có phát hiện gì. Nếu không có Đế Cấp ẩn núp, vậy những Đế Cấp này làm sao quan sát biểu hiện của bọn họ? Chẳng lẽ chỉ bằng dị thú đánh chết?
Lục Ly không nghĩ ra, trầm ngâm một lát, hắn quyết định, cho dù thế nào cũng cần tận lực tìm kiếm một vài Phi Hoàng Thú và Phi Hồn Thú đánh chết. Ít nhất có thể chứng minh thực lực hắn có thể thông qua. Xem như điều kiện căn bản trở thành đệ tử chính thức.
Sau khi quyết định chủ ý, Lục Ly sẽ không suy nghĩ nhiều nữa, bay thẳng đến phía tây. Hắn chuẩn bị bay càng xa càng tốt, như vậy, ít nhất có thể tránh khỏi gặp Sở Viêm, Quan Thiên Thu.
Cốc trưởng lão nói, nghiêm cấm đệ tử tông môn huynh đệ tương tàn. Cho nên một khi gặp hai người, tuyệt đối không phải chuyện tốt, cho dù hắn có thể trấn áp hai người, đến lúc đó hai người đóng vai ác nhân cáo trạng trước, hắn cũng không chịu nổi, ít nhất tội danh nội đấu là không thể thiếu.
Hắn bay nhanh về phía tây, trên đường không ngừng gặp Phi Hoàng Thú, hắn phóng thích Vô Vọng Thần Phù trực tiếp oanh sát.
Sau khi bay ba canh giờ, hắn ngừng lại, không phải phía trước xuất hiện dị thú cường đại, mà là hư không bốn phía thay đổi...
Hư không cũng không xảy ra biến hóa, nhưng Lục Ly lại cảm giác không đúng. Giống như hư không đang trở nên hư ảo, hết thảy phụ cận đều biến thành hư ảo, thậm chí... Lục Ly cảm giác bản thân cũng không chân thật.
- Thiên địa thần trận?
Lục Ly hơi nheo mắt, nơi này rất có thể có một thần trận thiên địa siêu cấp cường đại, có thể trực tiếp ảnh hưởng linh hồn của người, nếu không, hắn cũng sẽ không xuất hiện cảm giác phân không rõ hư ảo và sự thật.
Vù vù!
Xa xa, một đám Phi Hoàng Thú chợt bay đến, ùn ùn kém đến, cuồn cuộn không dứt. Lục ly vội vàng phóng ra Vô Vọng Thần Phù, đồng thời còn lấy ra binh khí, liên tục phóng thích đao mang, đi công kích Phi Hoàng Thú vọt đến gần đó.
Rầm rầm rầm!
Một con Phi Hoàng Thú bị nổ nát, trong thế giới của Lục Ly biến thành một vùng hải dương màu xanh máu. Tốc độ công kích của hắn rất nhanh, bốn phương tám hướng tuy bay đến rất nhiều Phi Hoàng Thú, nhưng căn bản không thể đến gần người.
Gừ gừ!
Phía bắc đột nhiên vang lên mấy tiếng gầm gừ, thân cao của ba con cự thú đến mấy trăm trượng, cả người đều mang theo ma diễm ngập trời, vọt đến. Còn không đến gần Lục Ly, thú uy khủng bố đến cực điểm kia đã tràn ngập đến.
Ha hả!
Lúc này, Lục Ly ngược lại ngừng công kích, thần tình bình tĩnh nhìn ba con cự thú vọt đến.
Ba con cự thú này quá cường đại, mỗi một con đều có khí tức ít nhất sánh bằng Chuẩn Đế, nếu là tồn tại chân thật, vậy hắn không cần phản kháng, ngoan ngoãn chờ chết đi.
Lúc trước hắn còn hoài nghi, giờ đây, nội tâm đã trăm phần trăm xác định đây là ảo giác.
- Mê loạn hư không!
Lục Ly đột nhiên hiểu được ý tứ bốn chữ này, nơi này hẳn sẽ xuất hiện mấy tình huống mê loạn hư không. Sẽ tự nhiên sinh ra thiên địa thần trận, khiến tinh thần người khác thác loạn, khiến người ta kinh hãi, khiến người ta phát cuồng, thậm chí có thể hù chết người...
Gừ!
Ba con dị thú rít gào, bàn tay thật lớn hung hăng vỗ lên Lục Ly. Nhưng ngoài khí tức khủng bố kia trấn áp Lục Ly đến khí huyết quay cuồng, Lục Ly cũng không bị tổn thương gì.
Ba bàn tay thật lớn xuyên qua cơ thể Lục Ly, trên mặt Lục Ly không chút sợ hãi, ngược lại cười ha hả.
- Ha ha ha, muốn mê loạn lòng ta? Đáng tiếc lòng ta vững như bàn thạch, phá vỡ đi, phá vỡ đi!
Lục Ly hét lớn, Phi Hoàng Thú khắp bốn phía đều tiêu tán, bốn phía lại khôi phục như ban đầu. Thần tình Lục Ly không chút cảm xúc, cũng không dừng lại, tiếp tục bay về phía xa.
Hả?
Trong tòa thành kia của Thiên Đế Thành, vang lên thanh âm kinh nghi. Tình huống vừa rồi của Lục Ly, tất cả Đại Đế đều nhìn thấy, kinh ngạc hỏi:
- Đây là đệ tử ký danh đến từ đâu? Mới vượt Ngũ Kiếp lại có định lực như vậy? Có thể dễ dàng nhìn thấu hư ảo?
Cốc trưởng lão vội vàng trả lời:
- Hồi bẩm Tề Đế, người này gọi là Lục Ly, lúc trước tham gia đại điển chiêu sinh chỉ mới là Tứ Kiếp đỉnh phong. Lúc đại điển thiếu chút nữa tiến lên mười hạng đầu, cuối cùng bị Quan Thiên Thu đánh ngất, nhưng hắn cũng đánh Thiên Thu bị thương nặng.
Hả?
Lời nói của Cốc trưởng lão khiến rất nhiều Đại Đế chú ý. Lần trước đại điển chiêu sinh, ngoài Nhuế Đế, không ai tham gia, cho nên không biết tình huống. Nhưng Quan Thiên Thu này mọi người đều biết, đệ tử Quan gia, Thiên Đế Tông có một Đế Cấp cường đại đã quy tiên thuộc về Quan gia...
- Ngũ Kiếp sơ kỳ?
Một lão giả râu dài mặc đạo bào, đột nhiên mở miệng nói:
- Ở đây xem chiến cuộc không thú vị, không bằng lão phu ra tay, khảo nghiệm thử hắn, rốt cục có nhìn thấu hư ảo hay không, hay có thật sự tâm vững như bàn thạch hay không?
Ha ha ha!
Mấy Đế Cấp nhất thời cảm thấy hứng thú, một người nói:
- Lô lão, bản lĩnh của ngươi về linh hồn đứng mười hạng đầu ở Vô Tận Thần Khư. Người cần phải kiềm chế chút, đừng hù chết tươi tiểu tử này.
Lô lão tên đầy đủ là Lô Sâm, đích thật là cường giả linh hồn mười hạng đầu cả Vô Tận Thần Khư. Tính cách hắn tốt lắm, là người có tính cách hiền lành, mấy năm nay biến thành lão ngoan đồng, thích chơi đùa với hậu bối, cũng thích bồi dưỡng hậu bối.