Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Vốn khảo hạch tông môn này không phải việc thú vị gì, mọi người phải ở đây giám sát một năm, đều cảm giác rất không thú vị. Hiện tại Lô lão muốn ra tay, mọi người tự nhiên cảm thấy thú vị, đều đến đây nhìn thử.
Lô lão cười cười, khẽ vuốt lên râu bạc rũ xuống đất, hắn đi đến bên cạnh cầu thủy tinh, trong tay sáng lên quang mang bạch quang. Hắn nhắm hai mắt lại, tay chậm rãi bao trùm lên cầu thủy tinh, ước chừng nửa nén nhang, hắn mới thu tay vào, mặt mày đều là ý cười, nói:
- Được rồi, mọi người chuẩn bị xem biểu diễn đi, tiểu tử này cũng đùng bị hù chết tươi.
Nhuế Đế chợt nở nụ cười, lắc đầu nói:
- Nhuế Đế, có thể khiến người thất vọng rồi, ta dám cược với người mười bình Vạn Hoa Nhưỡng, tiểu tử này tuyệt đối có thể dễ dàng hóa giải, không dọa được hắn.
Hửm?
Bạch mi của Lô Sâm run lên, giống như hơi tức giận, trừng mắt nhìn Nhuế Đế nói:
- Tiểu Nhuế, ngươi đang khinh thường lão nhân ta sao, cược thì cược, mọi người làm chứng.
- Được, chúng ta làm chứng, Nhuế Đế, thua cũng đừng hối hận.
- Nhuế Đế, ngươi bình thường khinh thường chúng ta thì thôi đi, ngay cả Lô lão cũng khinh thường? Mười bình Vạn Nhưỡng Hoa này ta thấy ngươi thua chắc rồi.
Có hai Đại Đế lập tức mở miệng, Nhuế Đế có nhân duyên ở Thiên Đế Tông không tốt lắm, Lô lão lại đức cao vọng trọng, nhóm người này tự nhiên liên hợp đối đầu với Nhuế Đế.
Nhuế Đế cười cười không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm trong thủy tinh cầu, ánh mắt mọi người đều nhìn chằm chằm thủy tinh cầu, hơn nữa đều tập trung vào Lô lão, đám người còn lại không ai giám sát...
Hả?
Sau ki Lô lão bố trí xong, trong lòng Lục Ly đột nhiên cảm thấy không thích hợp. Hắn cũng không dừng lại mà tiếp tục bay về trước, vừa nhắm mắt, vừa thúc giục Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng tình huống bốn phương.
Bốn phía cũng không có tình huống gì, phi thường yên tĩnh, thiên địa nguyên khí bốn phía cũng không có biến hóa gì, thậm chí ngay cả làn gió lưu động cũng không có biến hóa.
Nhưng là!
Lục Ly chỉ cảm thấy có chút không thích hợp, giống như trên hư không xuất hiện thêm một đôi mắt vô hình, giống như bốn phương tám hướng ẩn núp một vài người, đang lẳng lặng nhìn hắn.
Loại cảm giác này thật kỳ diệu, nếu không phải hắn có Đại Đạo Chi Ngân, lực cảm giác nhạy cảm hơn mấy chục lần, hắn là tuyệt đối không thể cảm ứng. Đương nhiên, cũng có quan hệ với hắn đối mặt với sinh tử nhiều năm, đã dưỡng thành lực cảm giác như dã thú.
- Chẳng lẽ gần đây thật sự có Đế Cấp ẩn núp? Chỉ là thủ đoạn ẩn núp quá mạnh mẽ, làm ta không cảm ứng được?
Trong đầu Lục Ly hiện lên ý niệm này, hơi nhăn mày, tiếp tục đề phòng cảm ứng tình huống bốn phía. Sau một lát, hắn đột nhiên mở mắt, nhìn quét sang trái.
Vù!
Không gian bên trái hơi kích thích, sau đó một con dị thú hoàn toàn trong suốt bay ra, dị thú kia như một con chim to mỏ nhọn, miệng dài ra, giống như bảo kiếm sắc bén. Hình thể dị thú không lớn, chỉ có kích thước cỡ con người, lưng có hai cánh, ánh mắt như hai viên ngọc bích, lóng lánh u quang.
- Chẳng lẽ đây là Phi Hồn Thú?
Nội tâm Lục Ly rùng mình, không do dự gì, lập tức ngưng tụ mười một Vô Vọng Thần Phù, ném tới con dị thú kia. Dị thú há mồm phát ra một tiếng kêu khiến người ta sởn cả gai ốc, tiếp theo nó làm ra một hành động, khiến Lục Ly trợn mắt há hốc mồm.
Tròng mắt con dị thú này chợt bay ra, giống như hai luông lưu quang bay nhanh tới, tiến vào cơ thể Lục Ly, tiếp theo lấy tốc độ cực kỳ khủng bố vọt vào trong linh hồn Lục Ly.
- Quả nhiên là Phi Hồn Thú, đây là công kích linh hồn!
Nội tâm Lục Ly bình tĩnh, Phi Hồn Thú này công kích kỳ lạ, chiến lực hẳn không quá khủng bố? Hắn phóng ra Vạn Yêu Phệ Hồn Thuật, muốn cắn nuốt năng lượng linh hồn xâm lấn.
- Không đúng!
Lúc này, nội tâm Lục Ly chấn động, hai tròng mắt kia tiến vào trong đầu hắn, chợt sáng lên, muốn nổ mạnh trong đầu hắn. Bất luận hồn lực hai viên hạt châu này lớn thế nào, ít nhất sẽ nổ mạnh trong linh hồn hắn, tuyệt đối khiến linh hồn hắn tổn thương.
Phản ứng của hắn rất nhanh, trong linh hồn, từng hồn lực phóng ra, hóa thành vạn yêu công kích đến hạt châu. Hắn muốn chủ động phóng ra, trực tiếp công kích cắn nuốt linh hồn đang xâm lấn này, tránh bọn họ nổ tung trong linh hồn.
“Chiêm chiếp!”
Nhưng ngay lúc này, bốn phía Lục Ly vang lên tiếng kêu kỳ quái, thần niệm Lục Ly đảo qua, linh hồn chấn động mạnh. Bởi vì... bốn phương tám hướng không ngừng chui ra ít nhất mấy ngàn con Phi Hồn Thú. Những con Phi Hồn Thú này phi thường điên cuồng vọt đến chỗ hắn, đã có hơn một con Phi Hồn Thú bay tới...
Sắc mặt Lục Ly biến hóa nhanh chóng, nhưng chỉ một hơi thở, hắn đã khôi phục bình thường. Lúc này, hắn ngược lại mở mắt, không có hành động gì, trơ mắt nhìn vô số tròng mắt bay đến từ bốn phương tám hướng.
Những tròng mắt này phi thường chân thật, những Phi Hồn Thú cũng phi thường chân thật, tiếng kêu kia, dao động không gian kia, còn có thú uy khủng bố của dị thú đều phi thường chân thật.
Nếu đổi lại là người bình thường, sợ đã sớm bị dọa hồn phi phách tán. Chỉ nói riêng công kích, khẳng định sẽ nghĩ đủ biện pháp tránh né, Lục Ly vẫn không nhúc nhích, mặc dị thú công kích.
Phù phù phù!
Phi Hồn Thú công kích khắp nơi, hơn hai ngàn tròng mắt bắn vào cơ thể Lục Ly, rất nhanh tiến vào linh hồn hắn, nổ tung trong linh hồn Lục Ly...
Có hơn hai ngàn tròng mắt nổ tung, linh hồn Lục Ly không bị thương tổn gì, thật rõ ràng, Phi Hồn Thú này là hư ảo, là ảo giác, không phải tồn tại chân thật.
Phi Hồn Thú công kích một vòng, toàn bộ biến mất không thấy bóng dáng. Khóe miệng Lục Ly lộ tươi cười nhàn nhạt, tiếp tục phi hành về trước.
- Tà môn!
- Tiểu tử này thật không bị dọa, linh hồn của hắn mạnh như vậy? Thoải mái nhìn thấu đây là ảo cảnh sao?
- Không thể nào, một tiểu võ giả mới vượt qua năm lần Thiên Kiếp, linh hồn có thể mạnh thế nào?
- Tiểu tử này quả thật tà môn, bố trí của Lô lão cũng có thể dễ dàng nhìn thấu?
- Ha ha ha, Lô lão, ngươi thua mười bình Vạn Hoa Nhưỡng rồi.
Sau khi Phi Hồn Thú biến mất, trong tòa thành lại náo nhiệt lên, mấy người cảm khái không thôi.