Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 367 - Chương 367: Bỏ Mình

Bất Diệt Long Đế Chương 367: Bỏ mình

Loại ngọc phù này là ngọc phù cảnh báo, bên này bóp nát, một khối khác trên tay Bạch Hỉ cũng sẽ nát. Loại ngọc phù này Bạch Hỉ mang theo mấy khối, lúc trước sớm đã có ước định. Nếu Bạch Hỉ không chết thì lập tức sẽ biết tam đại vương tộc đã xuất động.

- Bọn lão tổ tông lúc này đang ở đâu?

Sau khi Yên phu nhân bóp nát ngọc phù, liền đứng dậy nhìn bản đồ Bắc Mạc, nói. Đường chủ đó nhìn lướt qua bản đồ, chỉ vào một khu vực:

- Chắc toàn bộ đều tiến vào Quỷ Cốc rồi, lúc trước cường giả của Vũ gia tiến vào nơi này, bọn lão tổ tông cũng đuổi vào theo.

- Nguy rồi, đây là một cái bẫy!

Yên phu nhân thở dài, sắc mặt vô cùng khó coi.

Mắt đẹp của Bạch Thu Tuyết lấp lánh, suy nghĩ một lát, nghi hoặc nói:

- Không có đạo lý, tuy thọ nguyên của lão tổ tông sắp hết, nhưng chiến lực lại không kém lúc đỉnh phong quá nhiều. Tam đại vương tộc dựa vào cái gì mà có thể chiến thắng lão tổ tông? Tam đại vương tộc không có ai đột phá Nhân Hoàng, nếu không cũng không cần bố trí cạm bẫy, trực tiếp giết vào Thiên Đảo Hồ là được.

Yên phu nhân cũng không nghĩ ra, đối với chiến lực của cường giả tam đại vương tộc, Bạch gia vẫn luôn tra xét, lại không phát hiện bọn họ có đột phá lớn.

Tộc trưởng của tam đại vương tộc đều là Quân Hầu cảnh đỉnh phong, cùng một cấp bậc với Thiên Ngục Lão Nhân. Nhưng cảm ngộ áo nghĩa lại không bằng, người mạnh nhất của tam đại vương tộc là Thiên Hàn Quốc quốc chủ, có áo nghĩa tứ phẩm.

Mà áo nghĩa Thiên Ngục Lão Nhân cảm ngộ lại là áo nghĩa lục phẩm, cùng một cấp bậc với Lục Nhân Hoàng. Cho nên Thiên Ngục Lão Nhân mới có thể lấy một địch ba, đồng thời kích sát hai người.

Cái thứ áo nghĩa này có ảnh hưởng rất lớn đối với chiến lực, ví dụ như tuy Minh Vũ có áo nghĩa nhị phẩm, lại có thể càn quét tất cả Quân Hầu cảnh bình thường không cảm ngộ được áo nghĩa, đây là chênh lệch.

Áo nghĩa là chí lý trong thiên địa, người bình thường cảm ngộ một loại áo nghĩa sẽ rất khó cảm ngộ được áo nghĩa khác.

Đương nhiên đây là nhận thức của võ giả Bắc Mạc, nghe nói bên Trung Châu có cường giả thiên tài tuyệt đỉnh cảm ngộ mấy loại áo nghĩa, bên Bắc Mạc cho dù là Long Đế năm đó cũng chỉ cảm ngộ được một loại áo nghĩa.

Nói một cách khác, trừ phi tộc trưởng của tam đại vương tộc đột phá Nhân Hoàng cảnh, nếu không chiến lực không thể có nhảy vọt về chất.

Nhưng nếu vậy, bọn họ vì sao phải bố trí cái bẫy này?

Nếu bọn họ không nắm chắc diệt sát được Thiên Ngục Lão Nhân, vậy làm thế cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì. Tiến vào ngược lại sẽ triệt để chọc giận Thiên Ngục Lão Nhân, nói không chừng lần này còn chết nhiều người hơn.

Yên phu nhân và Bạch Thu Tuyết đều trầm mặc, Thiên Ngục Lão Nhân dẫn người tiến vào Quỷ Cốc, tất cả cường giả đều đi theo hắn, cường giả của Vũ gia và cường giả của tam đại vương tộc cũng đều đi vào.

Hiện tại đã đã không còn là việc của Yên phu nhân và Bạch Thu Tuyết, bọn họ cho dù muốn hỗ trợ cũng không hỗ trợ được, chỉ có thể chờ kết quả cuối cùng.

- Truyền tin cho Bạch Hòa, Bạch Lộ, bảo bọn họ phái người vào Quỷ Cốc, tra xét được tình báo gì thì ngay lập tức báo về. Đồng thời phát động gian tế của chúng ta ẩn núp trong tam đại vương tộc, bất chấp tất cả mọi giá tìm hiểu nội tình xuất chiến của tam đại vương tộc lần này.

Yên phu nhân nghĩ nghĩ một chút rồi vẫn hạ mệnh lệnh, sau khi hạ mệnh lệnh xong, cả người Yên phu nhân đều trở nên nôn nóng bất an. Đi qua đi lại trong Lộ Thiên Các Lâu, sắc mặt âm trầm đáng sợ.

Bạch Thu Tuyết cũng vậy, nàng ta nghĩ tới tình huống xấu nhất, nếu một khi xảy ra chuyện, toàn bộ Thiên Đảo Hồ và Bạch gia chắc sẽ phải tan thành mây khói. Thiên Đảo Hồ ở giữa tam đại vương quốc, cho dù muốn chạy trốn thì cũng chẳng chạy được.

Càng nghĩ trong lòng Bạch Thu Tuyết càng trầm trọng, sắc mặt cũng càng lúc càng khó coi. Nói như thế nào thì nàng ta cũng chỉ là thiếu nữ mười sáu tuổi, gặp phải loại chuyện này tất nhiên là có chút không bình tĩnh được.

Thời gian trôi qua từng chút, lại không có bất kỳ tin tức gì truyền đến. Trời đã tối, Yên phu nhân xua tay nói:

- Thu Tuyết, ngươi về ngủ trước đi, có tin tức gì ta sẽ phái người thông tri cho ngươi.

- Không!

Bạch Thu Tuyết cố chấp lắc đầu nói:

- Ta chờ cùng tiểu cô.

Yên phu nhân đang muốn khuyên vài câu, một thân ảnh xinh đẹp từ xa xa đi tới, vẻ mặt thoải mái và thích ý, từ xa đã hoan hô:

- Tỷ, tiểu cô, ta đã trở về.

Nhìn thấy khuôn mặt ngây thơ đó của Bạch Hạ Sương, sắc mặt âm trầm của Yên phu nhân và Bạch Thu Tuyết đều thu liễm lại một chút. Tính cách của Bạch Hạ Sương đơn thuần, trời sinh như thiếu dây thần kinh, hai người cũng không muốn Bạch Hạ Sương biết nội tình, khiến nàng ta nghĩ quá nhiều, tiếp tục để nàng ta sống đơn thuần.

Sau khi Bạch Hạ Sương từ bên Lục Ly về, lại không ngồi yên, tới hòn đảo khác dạo vài vòng, sau đó mới về tới Bạch Đế Sơn

Bạch Thu Tuyết biết nàng ta đi đâu, lại hỏi:

- Sương Nhi, ngươi ở với Lục Ly mấy ngày qua à? Quan hệ với hắn thế nào rồi?

- Nói gì thế?

Bạch Hạ Sương giận dữ nói:

- Tỷ, ta sao lại ở cùng với một nam nhân? Ngươi nghĩ ta là ai? Ta là tới Đào Hoa Ao chơi. Hiện tại chơi đủ rồi thì chuẩn bị trở về giúp tiểu cô làm chút chuyện.

- Ngươi á?

Tâm tình của Yên phu nhân đang rất kém, không có thời gian nói chuyện phiếm với Bạch Hạ Sương. Nàng ta vung tay lên nói:

- Ngươi tiếp tục tới Đào Hoa Ao chơi đi, ta có việc, đừng phiền ta.

Bạch Hạ Sương nghe vậy lại mặc kệ, bỉu môi nói:

- Tiểu cô ngươi đừng coi thường người ta, tỷ có thể giúp ngươi, vì sao ta lại không được? Chuyện tỷ có thể làm, ta cũng có thể làm được?

Bạch Thu Tuyết thấy Yên phu nhân sắp nổi giận, đảo mắt nói:

- Sương Nhi, nếu ngươi thực sự muốn giúp đỡ, vậy dẫn người đi qua tất cả đảo của Thiên Đảo Hồ đi. Hiện tại toàn bộ cường giả đều được điều đi rồi, sợ có người thừa cơ gây sự. Ngươi dẫn mấy Mệnh Luân cảnh đi chung quanh, ổn định hậu phương.

- Được!

Việc này là thích hợp với Bạch Hạ Sương nhất, nàng ta trời sinh hiếu động, dẫn theo đám người đi chung quanh nàng ta cảm thấy rất vui.

Bình Luận (0)
Comment