Yên phu nhân gật đầu nói:
- Đúng, ngươi bảo Bạch Đinh an bài mấy người đi theo ngươi, nếu thấy có rối loạn thì trực tiếp trấn áp.
- Được rồi, tiểu cô và các ngươi cứ chờ xem.
Bạch Hạ Sương vỗ vỗ ngực, vẻ mặt hưng phấn rời đi. Yên phu nhân và Bạch Thu Tuyết nhìn nhau, hai người không nói gì, chỉ cười khổ.
Hai người này trong Lộ Thiên Các Lâu ngồi một đêm, lại không có tin tức gì truyền về. Cường giả của Thiên Đảo Hồ và cường giả của tam đại vương tộc tiến vào trong Quỷ Cốc, dường như đều biến mất. Thám báo được phái vào về sau cũng không có một ai đi ra.
Khi sắp bình minh, Bạch Thu Tuyết cuối cùng không chịu được, ngủ gật trong lầu các. Yên phu nhân thì trầm mặc ngồi đó, tiếp tục chờ đợi.
Kết quả Yên phu nhân ở trong lầu các đợi cả một ngày, vẫn không có tin tức gì truyền đến. Trong Quỷ Cốc dường như liên thông với thế giới khác, vào được mà không ra được.
Sắc mặt Bạch Thu Tuyết rất khó coi, đêm qua ngủ không ngon, hôm nay cơ hồ lại chưa ăn gì, sắc mặt đã tái nhợt. Theo thời gian trôi qua, sắc mặt càng lúc càng khó coi.
Đêm lặng lẽ kéo tới.
Yên phu nhân va Bạch Thu Tuyếlà ngồi trong Lộ Thiên Các Lâu, hai người cả một ngày đều không nói gì, không khí trong lầu các vô cùng áp lực.
- Báo.
Tới lúc nửa đêm, một thanh âm bén nhọn vang lên, khiến cho Yên phu nhân và Bạch Thu Tuyết giật nảy mình. Chờ nghe truyền báo xong, thân thể hai người đều mềm ra, ngồi phịch xuống ghế, trên mặt đã triệt để không còn một tia huyết sắc.
Thám báo ngoài Quỷ Cốc cuối cùng cũng truyền về tin tức, một canh giờ trước võ giả của Thiên Đảo Hồ từ trong Quỷ Cốc đi ra, Lại chỉ có Bạch Lãnh đã bị chặt đứt một cánh tay và năm Bất Diệt cảnh.
Bạch Lãnh nói, những người còn lại toàn bộ đều... Bỏ mình rồi!
Trận vong!
Hai chữ này tựa như sấm sét giữa trời quang, nổ vang trong đầu Yên phu nhân và Bạch Thu Tuyết, khoảnh khắc đó đầu óc hai người trống rỗng, chỉ còn lại hai chữ “trận vong”.
Trận vong ý là, trừ Bạch Lãnh và năm tên Bất Diệt Cảnh ra, toàn bộ những người còn lại đều chết sạch. Bạch Hỉ chết rồi, Thiên Ngục lão nhân cũng chết rồi!
Thiên Ngục lão nhân chết rồi!
Cảm giác đây như là một câu chuyện cười, cường giả xếp hạng thứ ba trên Chiến Thần Bảng Bắc Mạc, làm sao có thể chết được? Chiến thần bất bại đã từng lấy một địch ba, còn đánh trọng thương tộc trưởng hai đại Vương tộc, Thần của Thiên Đảo Hồ làm sao lại có thể chết được?
Ở trong lòng tất cả mọi người Thiên Đảo Hồ, trừ phi Thiên Ngục lão nhân chết già, bằng không ai cũng không giết được hắn. Năm đó Nhân Hoàng Cảnh Lục Nhân Hoàng đều đánh không chết hắn, ở Bắc Mạc ai có thể giết được hắn?
Yên phu nhân và Bạch Thu Tuyết còn rất rõ ràng, nếu nói ở Bắc Mạc ai có công phu bảo mạng mạnh nhất, vậy tuyệt đối không phải đệ nhất nhân Chiến Thần Bảng Bắc Mạc, mà là Thiên Ngục lão nhân.
Nếu đã thế, ai có thể giết chết hắn?
Bằng vào tộc trưởng ba đại Vương tộc và Vũ Hóa Thần, Yên phu nhân không tin, Bạch Thu Tuyết cũng không tin. Hai người liếc nhau, rất nhanh liền nhớ tới hai người.
Cường giả xếp hạng thứ nhất và thứ hai trên Chiến Thần Bảng Bắc Mạc, nếu nói ai có thể giết chết Thiên Ngục lão nhân, vậy thì chỉ có hai người này.
- Không thể nào là người đầu tiên!
Yên phu nhân lập tức loại bỏ người đầu tiên, bởi vì người này là tổng quản Thần Miếu Bắc Mạc. Thần Miếu chưa từng tham dự vào phân tranh giữa bất kỳ thế lực nào, đây là điều được toàn thiên hạ công nhận.
Từ khi nhân loại bắt đầu có ghi chép về lịch sử, Thần Miếu đã sừng sững trên khắp thế giới, chưa bao giờ nghe nói qua Thần Miếu lẫn vào phân tranh giữa các thế lực.
- Người thứ hai...
Rất nhanh Yên phu nhân nhớ tới người thứ hai, tròng mắt nàng dần chuyển lạnh, xếp hạng thứ hai là tổng quản Thiên Phạt đấu giá trường Bắc Mạc, Đỗ Tử Tranh.
Người ngoài không biết bối cảnh Thiên Phạt đấu giá trường, Yên phu nhân lại rất rõ ràng, đấu giá trường này có bối cảnh rất sâu.
Trên khắp thế giới, bao gồm rất nhiều thành trì Trung Châu đều có Thiên Phạt đấu giá trường. Sở dĩ đấu giá trường này có thể tiến vào Thiên Ngục Thành, cũng là bởi gia tộc đứng sau nó cực kỳ cường đại.
Đỗ gia!
Một trong bốn đại cự đầu ở bắc bộ Trung Châu, gia tộc lục phẩm, Đỗ gia!
Gia tộc tứ phẩm nhất định phải có được ba tên Mệnh Luân Cảnh, gia tộc ngũ phẩm nhất định phải có được ba tên Bất Diệt Cảnh, gia tộc lục phẩm nhất định phải có ba tên Quân Hầu Cảnh.
Đây là điều kiện cơ bản, thường thường gia tộc ngũ phẩm cường đại đều sẽ có
Quân Hầu cảnh. Tựa như ba đại Vương tộc, tựa như Bạch gia Vũ gia, bọn họ đều có Quân Hầu Cảnh, chỉ là không đủ ba người mà thôi.
Mặc dù Đỗ gia chỉ là gia tộc lục phẩm, nhưng tộc trưởng lại là Nhân Hoàng Cảnh.
Bởi thế ở Bắc Mạc không có bất kỳ thế lực nào dám chọc được Đỗ gia, Đỗ gia cũng nhẹ nhàng mở ra Thiên Phạt đấu giá trường trên khắp các thành lớn tại Bắc Mạc.
Đỗ gia có rất nhiều đấu giá trường ở Bắc Mạc, sản nghiệp lớn như thế tự nhiên cần cường giả tọa trấn, uy hiếp quần hùng. Tổng quản Đỗ gia trấn giữ ở chỗ này là Đỗ Tử Tranh, một tên Quân Hầu Cảnh đỉnh phong, chiến lực được công nhận đứng thứ hai tại Bắc Mạc, xếp trên cả Thiên Ngục lão nhân.
- Đỗ gia, được lắm!
Yên phu nhân cắn răng nghiến lợi rống lên, Thần Miếu tuyệt đối sẽ không động thủ, bằng vào tộc trưởng ba đại Vương tộc và Vũ Hóa Thần thì cũng không giết được Thiên Ngục lão nhân. Như vậy cách giải thích hợp lý duy nhất chính là tổng quản Đỗ gia tại Bắc Mạc, Đỗ Tử Tranh đã can dự vào việc này.
- Xong rồi, xong rồi.
Bạch Thu Tuyết lại không nghĩ tới báo thù rửa hận, mà cả người xụi lơ trên ghế, không ngừng lẩm bẩm hai chữ này.
Sâu trong linh hồn nàng cũng bắt đầu run rẩy, nàng rất sợ hãi. Không phải là sợ chết, mà là sợ tất cả mọi người Bạch gia đều bị giết, Thiên Đảo Hồ sẽ bị huyết tẩy.
Thiên Đảo Hồ là nỗi nhục của ba đại vương quốc, Thiên Đảo Hồ còn tồn tại ngày nào, ngày đó mặt mũi ba đại Vương tộc còn không sáng lên được.
Không có Thiên Ngục lão nhân, thậm chí Bạch Hỉ cũng chết trận, Thiên Đảo Hồ không còn lực lượng để đối kháng ba đại Vương tộc.