Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 3674 - Chương 3661: Chấm Dứt Vở Hài Kịch

Bất Diệt Long Đế Chương 3661: Chấm dứt vở hài kịch

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

- Đứng lên cho ta, tiếp tục ngông cuồng cho ta!

Quan Thiên Thu giận dữ hét lên:

- Đến đi, công kích linh hồn của ngươi đâu? Sao không phóng ra? Đến công kích ta đi.

Nguyễn Thế Kiệt hơi nhếch môi, cảm thấy hành vi Quan Thiên Thu có hơi trơ trẽn, ức hiếp một người sắp chết thì có bản lĩnh gì? Nhưng hắn cũng không can thiệp, hắn biết nội tâm Quan Thiên Thu uất nghẹn muốn bùng nổ, để hắn phát tiết một chút cũng tốt. Cho dù giết chết Lục Ly, cũng không liên quan chuyện của hắn.

- Đứng lên cho ta, đứng lên!

Quan Thiên Thu liên tục phóng ra ba kiếm, miệng tiếp tục gào thét, giống như một kẻ điên. Hắn thấy Lục Ly không có động tĩnh gì, không dùng công kích viễn trình, trong tay luân chuyển trường kiếm, thân mình bay đi, hắn chuẩn bị hoàn thành chuyện lần trước chưa hoàn thành, chặt bỏ tay chân Lục Ly, biến hắn thành một thịt cầu.

- Tiến lên!

Hắn thét dài, tiến đến gần Lục Ly cực nhanh, khóe miệng hắn lộ ra tàn ý, giờ đây hắn cũng không suy nghĩ cái gì, thầm nghĩ điên cuồng trả thù ngược đãi Lục Ly, phát tiết lệ khí trong lòng.

Hửm?

Khi đến bên người Lục Ly, trong linh hồn hắn đột nhiên hiện lên nguy cơ trí mạng. Đôi mắt hắn hơi co rụt lại, ánh mắt nhìn về phía Lục Ly, lại nhìn thấy Lục Ly hiện giờ mở hai mắt, trong con ngươi đều là ý lạnh.

Ánh mắt này hắn từng gặp, giống như đúc với lần chiêu sinh đại điển trước đây, giống một con cự thú ngủ say đang thức tỉnh.

- Không tốt rồi!

Hắn cảm thấy không thích hợp theo bản năng, thân mình rất nhanh lui về sau. Lúc này, Lục Ly cũng hành động, hắn nâng tay lên, sau đó trong tay sáng lên kim quang, hắn vẫy nhẹ cánh tay.

Vù vù!

Sau lưng Lục Ly đột nhiên xuất hiện một hư ảnh, đó là một xiềng xích kim sắc thật lớn, uy lực thần uy của ổ khóa này mênh mông vô tận, không biết mạnh hơn Đế Binh bao nhiêu lần. Sau khi Lục Ly động thủ, xiềng xích kim sắc kia cũng đảo qua, nháy mắt đánh trúng phần lưng của Quan Thiên Thu!

A...

Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, xiềng xích đảo qua nửa người dưới của Quan Thiên Thu. Nửa người của hắn biến thánh sương máu trong nháy mắt. Quan Thiên Thu chỉ còn lại nửa người, giống như bao tải rách nát bị đánh bay ra ngoài.

- Cái gì?

Nguyễn Thế Kiệt và hai Ngũ Kiếp đỉnh phong vừa tỉnh táo lại, tròng mắt thiếu chút nữa rơi ra. Ba người đều nghĩ sai rồi, trừng mắt nhìn Lục Ly, chỉ là hư ảnh xiềng xích kim sắc kia đã biến mất.

Bọn họ chuyển dời ánh nhìn sang Quan Thiên Thu, nhìn thấy Quan Thiên Thu đã hôn mê, chỉ còn lại nửa thân mình, ba người rốt cuộc xác định vừa rồi không phải ảo giác, đây là chuyện chân thật tồn tại.

Lục Ly phóng ra một kiện bảo vật? Hoặc là một loại thần thông, một chiêu nghiền nát nửa thân mình Quan Thiên Thu thành sương máu?

Quan Thiên Thu là cường giả cấp lĩnh chủ, còn có thần giáp siêu cấp, Lục Ly lại có thể đả thương nặng hắn trong nháy mắt? Nếu vừa rồi một xích kia đảo qua nửa thân còn lại của Quan Thiên Thu, giờ đây, Quan Thiên Thu có thể còn sống không?

- Đây là vật gì? Là Thánh Binh sao?

Không chỉ có ba người Nguyễn Thế Kiệt giật mình, một đám Đế Cấp trong tòa thành đều đồng loạt động dung. Thần uy của xích vàng kia rất thịnh, cảm giác đầu tiên của bọn họ là đây là Thánh Binh, đương nhiên khí tức toàn lực thúc giục Thánh Binh vẫn kém một chút, nhưng đủ khiến bọn họ giật mình.

- Không phải Thánh Binh!

Người mở miệng đầu tiên lại là Lạp đại nhân, mặt hắn không chút thay đổi nói:

- Nếu ta đoán không sai, đó hẳn là Trật Tự Thần Liên!

- Trật Tự Thần Liên?

Con ngươi một đám người sáng lên, trong mắt ba bốn Đế Cấp đều lộ vẻ cực nóng. Thứ này bọn họ từng nghe nói nhưng chưa ai gặp qua, thần vật thiên địa như thế lại thật sự tồn tại? Còn ở trên người một đệ tử ký danh nho nhỏ?

Đế Cấp cũng là người, cũng có thất tình lục dục, cũng có tham niệm. Mười Đế Cấp nơi này có lẽ ít nhất ba người động tham niệm, nếu thật sự đây là Trật Tự Thần Liên, vậy ở trong tay bọn họ sẽ phát huy tác dụng lớn hơn, ở trong tay Lục Ly quả thật lãng phí.

- Được rồi!

Lạp đại nhân chợt mở miệng nói:

- Nhuế Đế, ngươi ra mặt chấm dứt vở hài kịch này đi, trực tiếp mang đi Lục Ly, nhận định làm đệ tử chính thức. Ừm... nếu không, ngươi thu hắn làm đệ tử thân truyền đi? Dạy dỗ bồi dưỡng một phen. Trận Tự Thần Liên này các ngươi cũng đừng dòm ngó nữa, đã hợp thành một thể với hắn rồi. Nếu hắn chết, Trật Tự Thần Liên này cũng sẽ tự hủy diệt.

Nghe được lời nói của Lạp đại nhân, đôi mắt mấy người đều ảm đạm, đều tỏ ra đáng tiếc. Thần vật thiên địa như thế, bọn họ lại không có cơ duyên đạt được, rơi vào tay Lục Ly thật phí của trời...

- Được!

Nhuế Đế hơi gật đầu, trên mặt không có thần sắc dao động gì. Nhưng trong con ngươi đều là vẻ vui mừng. Hắn đã sớm có ý tưởng nhận Lục Ly làm đệ tử, đáng tiếc ở chiêu sinh đại điển Lục Ly không có thăng cấp. Vừa trở thành đệ tử ký danh, Lục Ly đã bị Võ Đế mang đi.

Hắn không có ý tưởng gì với Trật Tự Thần Liên, hắn bước lên từ tầng chót nhất, rất rõ ràng cơ duyên là không thể cưỡng cầu, của mình thì không thể thoát được, không phải của mình, cưỡng cầu ngược lại phá hủy đạo tâm của mình.

Hắn thật yêu thích Lục Ly, nhìn Lục Ly như nhìn thấy mình hồi trẻ tuổi.

Hắn cũng có tin tưởng, hao tổn mấy năm, dạy dỗ Lục Ly trở thành một trong những đệ tử ưu tú nhất đám trẻ Thiên Đế Tông.

Trong mê loạn hư không, ba người Nguyễn Thế Kiệt không biết làm sao bây giờ. Bọn họ đến đây là giúp Quan Thiên Thu thăng cấp, hiện tại Lục Ly đột nhiên biểu lộ lực sát thương cường đại như thế, khiến ba người giật mình. Ba người tiến thối lưỡng nan, tiếp tục trấn áp Lục Ly hay là mang Quan Thiên Thu đi.

- Ngươi đi chữa trị cho Quan công tử đi!

Nguyễn Thế Kiệt nghĩ nghĩ, mở miệng nói với một người. Người nọ lập tức bay đến chỗ Quan Thiên Thu, ánh mắt nhìn chằm chằm Lục Ly, sợ thần liên kim sắc kia đải qua, quất hắn thành sương máu.

Cũng may Lục Ly không nhúc nhích, nhắm hai mắt lại, hơi thở trở nên cực kỳ mỏng manh, giống như nửa sống nửa chết. Lưu sư huynh thành công đến bên người Quan Thiên Thu, lập tức nuốt dược chữa thương, hơn nữa vận công giúp Quan Thiên Thu chữa thương.

Bình Luận (0)
Comment