Còn về làm sao bảo đảm an toàn? Lục Ly không cần lo lắng. Dạ Tra đã khẳng định chắc nịch, bằng vào một mình hắn cũng đã có thể bảo đảm an toàn, Lục Ly lựa chọn tin tưởng Dạ Tra.
Hưu!
Minh Vũ tới rất nhanh, chỉ ba canh giờ sau liền thấy hắn đi tới hành cung. Nhìn thấy Lục Ly một mình tu luyện trong hành cung, Minh Vũ không giấu được nghi hoặc, hỏi:
- Thiếu chủ, ngươi an bài thế này là...
Trước lúc tới Minh Vũ đã dò hỏi rõ ràng, hắn biết Lục Ly định an trí cho Liễu gia, lại không hiểu Lục Ly làm vậy là có ý gì?
Lục Ly mở mắt nói:
- Ta định tạm thời không đi, dù sao nếu tình huống không đúng, ngươi tùy thời đều có thể mang ta rời đi, đúng không nào?
- Sai rồi!
Minh Vũ rất khẳng định nói:
- Thiếu chủ, ta cũng không hoàn toàn nắm chắc. Nếu là Vũ Hóa Thần tới, ta có thể mang ngươi toàn thân trở ra. Nhưng nếu là quốc chủ Thiên Vũ Quốc và quốc chủ Thiên Hàn Quốc tới, chính ta phỏng chừng đều rất khó đào tẩu. Nếu là Đỗ Tranh tới, chỉ với một chiêu ta liền sẽ bị miểu sát.
Sắc mặt Lục Ly thoáng trở nên ngưng trọng, trầm tư thoáng chốc rồi nói:
- Yên tâm đi, ta còn có hậu thủ. Nếu tình huống không đúng, ngươi có thể rời đi trước!
- Cái này...
Tròng mắt Minh Vũ đằng sau mặt nạ Quỷ Sát không ngừng lấp lánh, hắn nhìn nét mặt bình tĩnh của Lục Ly một cái, có chút nghĩ không thông. Lục Ly còn có hậu thủ gì? Hắn dựa vào đâu để đối kháng cường giả Quân Hầu Cảnh?
- Được rồi!
Cuối cùng Minh Vũ thỏa hiệp, Lục Ly là chủ tử, hắn là bộc nhân. Lục Ly kiên trì muốn lưu lại, hắn cũng không tiện nói thêm cái gì. Đương nhiên nếu tình huống không đúng, hắn liền sẽ không nghe lời Lục Ly nữa, trực tiếp đánh ngất cường hành mang đi là được.
…
Tùy theo thời gian trôi qua, Thiên Đảo Hồ càng lúc càng loạn.
Thiên Ngục Thành mở ra truyền tống trận, rất nhiều người truyền tống vào, tất cả võ giả tộc nhân gia tộc tứ phẩm đều tới, gia tộc thế lực tam phẩm cũng tới không ít.
Truyền tống trận không ngừng nhấp nháy, từng nhóm từng nhóm người được truyền tống tới, sau đó an bài ra khỏi thành, đi tới trong sơn mạch phía sau Bạch Đế Sơn. Trong sơn mạch không có phòng ốc, nhiều người như vậy không có chỗ an trí, đành phải đào sơn động ở tạm.
Rất nhiều thế lực gia tộc Thiên Đảo Hồ chuẩn bị biến nơi này làm chiến trường sau cùng. Nếu Bạch Đế Sơn bị công phá, như vậy tất cả mọi người đều sẽ tuẫn táng cùng Bạch Đế Sơn.
Trọn cả Thiên Đảo Hồ đã bị bao vây, có trốn cũng không thoát. Dù sao đều là chết, không bằng oanh oanh liệt liệt chiến một trận.
Đầu hàng?
Rất nhiều gia tộc căn bản chưa từng nghĩ tới đầu hàng, bọn hắn biết ba đại Vương tộc hận Thiên Đảo Hồ đến cỡ nào, đầu hàng kết cục sau cùng sẽ càng thảm.
Đương nhiên cũng có gia tộc có ý định khác, bọn hắn muốn đợi nhân lúc đại chiến liền thừa loạn thoát đi. Đến lúc đó ánh mắt ba đại Vương tộc khẳng định đều khóa chặt Bạch Đế Sơn, những gia tộc nhỏ như bọn hắn không chừng có thể trốn được một mạng.
Thiên Phạt đấu giá trường trong Thiên Ngục Thành bị giám thị nghiêm mật, tuy không có chứng cứ tỏ rõ Đỗ Tranh tham dự chuyện này. Nhưng Yên phu nhân vẫn quyết định cẩn thận thì hơn, nếu đấu giá trường có bất kỳ dị động nào, một tên võ giả Bất Diệt Cảnh ẩn núp nơi đó sẽ lập tức chém giết toàn bộ võ giả trong đấy.
Thời gian dần trôi, tin tức thám báo truyền về lại càng lúc càng xấu.
Một vạn Hồn Đàm Cảnh tiến công Vũ Đế Thành đã bị chém giết gần hết, chỉ còn sót lại một ít tháo chạy như chó nhà có tang, bị người đuổi giết tứ xứ.
Đao Lãnh mất tích, năm tên võ giả Bất Diệt Cảnh hắn mang theo cũng mất tích trong Thiên Vũ Quốc. Thám báo không thăm dò được bất cứ tin tức nào về bọn hắn, bọn hắn cũng không đưa tin trở về. Không biết là đã tìm được nơi ẩn núp, hay đã bị cường giả Tử gia chém giết.
Đại quân tụ tập đến bên ngoài Thiên Đảo Hồ càng lúc càng nhiều, lúc này nhân số đã đạt đến mười mấy vạn, thấp nhất cũng là Thần Hải Cảnh. Đại quân này là tập hợp võ giả của các gia tộc lớn nhỏ trong ba nước, chuẩn bị tiến vào Thiên Đảo Hồ cướp bóc đốt giết một phen.
Vô số nữ tử Thiên Đảo Hồ sống trong thấp thỏm lo âu, ngày ngày lấy lệ rửa mặt, rất nhiều thiếu nữ thậm chí xung động đến mức tự sát. Nghĩ đến cảnh đại quân ba nước xông tới, mấy chục vạn võ giả như hổ như sói tiến vào tất cả các hòn đảo, các nàng sẽ bị cưỡng bức lăng nhục, ai nấy đều cảm thấy không bằng chết đi cho xong.
…
Ngày thứ mười!
Đại quân ba nước xuất động, từ bốn phương tám hướng tiến vào Thiên Đảo Hồ. Vô số thuyền gỗ, chiến thuyền, phi thuyền thiết giáp ùn ùn tiến vào Thiên Đảo Hồ. Hơn hai mươi vạn đại quân chia mười mấy cỗ, từ mấy phương hướng xông vào Thiên Đảo Hồ.
Bởi vì nhân số quá nhiều, ai cũng không biết lần này cụ thể tới bao nhiêu cường giả. Có bao nhiêu Mệnh Luân Cảnh Bất Diệt Cảnh, Quân Hầu Cảnh, tất cả đều hoàn toàn không biết.
Các hòn đảo nằm ở ngoại vi Thiên Đảo Hồ là đối tượng tao ương đầu tiên, tới nhiều người như vậy, căn bản không cách nào ước thúc quân kỷ. Hoặc cũng có thể là… thống soái ba nước không hề có ý định ước thúc.
Nháy mắt, vô số người bị giết hại, vô số nữ tử bị cưỡng gian, vô số tài phú bị cướp đoạt sạch sẽ, đại quân đi tới đâu, nơi đó không còn bóng dáng người sống.
- Báo
Bên trong Lạc Thần Thành tụ tập rất nhiều gia tộc thế lực, võ giả tộc nhân của các hòn đảo cấp hai cấp ba xung quanh đều tới Lạc Thần thành, chuẩn bị liều chết tử chiến một trận.
Lục Ly không ở trong thành, Bùi An biến thành thủ lĩnh. Đám đảo chủ các đảo Thất Sát Ác Ma Hắc Hồ Mãnh Hổ hiện tại cũng ngồi trong đại điện đại viện Hứa gia, lắng nghe thám báo truyền tin.
- Bẩm báo chư vị đại nhân!
Tên thám báo trầm giọng nói:
- Mặt tây bắc tới hơn một trăm chiếc thuyền lớn, trên phi thuyền thiết giáp đi đầu treo lên cờ hiệu Vũ gia, phỏng chừng nhiều nhất là ba canh giờ nữa phi thuyền thiết giáp liền có thể đến Lạc Thần đảo.
- Vũ gia?
Đám người Bùi An liếc mắt nhìn nhau, trong mắt ai nấy đều chất đầy vẻ thảm đạm, không ngờ Vũ gia lại lựa chọn tấn công từ hướng này.