Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Đây không phải nói đùa.
Vẻ mặt Lục Ly nghiêm túc nói:
- Ta cũng sẽ không nói đùa như vậy với ngươi, ngươi ngẫm lại vì sao ta đi ra khỏi Thiên Đế Kiếm Trận? Vì sao ta phải đi ra Hậu Hoàng Sơn? Thời gian trước ngươi hẳn có thể cảm giác được? Tất cả mọi người đều đang chú ý ta.
- Chuyện này thật không sai…
Hồ Thạch Mãnh có trưởng bối ở Thiên Đế Tông, còn là trưởng lão, hắn biết chút tình huống. Kinh ý trong đôi mắt hắn vẫn phi thường rõ ràng, nhìn chằm chằm Lục Ly, không xác định nói:
- Vậy… ngươi hiện tại là Đế Cấp?
- Không phải!
Lục Ly cười khổ nói:
- Ta chỉ ngưng tụ ra pháp giới, cũng tu luyện ra nguyên lực. Sư tôn không có mặt, ta hiện tại cũng không biết dùng nguyên lực thế nào. Nhưng… gia tộc các ngươi khẳng định có cường giả biết vận dụng nguyên lực? Ngươi có thể trở về hỏi thử, ta sẽ vận chuyển nguyên lực tại chỗ, cho cường giả tộc các ngươi xem thử.
- Hồ huynh!
Lục Ly dùng ngữ khí lừa gạt trẻ nhỏ nói:
- Ngươi cẩn thận ngẫm lại, nếu ta đột phá Đế Cấp, địa vị ở Thiên Đế Tông sẽ thế nào? Cho dù ta lén đi Nữ Thánh Tông, tông môn thật sự có thể trục xuất ta khỏi sư môn sao? Về sau địa vị của ta ở tông môn sẽ thật củng cố. Hiện tại ta vẫn chưa đến ngàn tuổi, về sau sẽ còn phát triển bao nhiêu? Nếu ta có thể trở thành Tháng Hoàng, trở thành người chí cường tông môn, ta có thể cam đoan Hồ gia các ngươi sẽ trở thành một trong những gia tộc trung tâm Thiên Đế Tông.
- Các ngươi giúp ta một lần, có lẽ sẽ bị tông môn trách cứ, nhưng tông môn sẽ bởi vì tiềm lực của ta mà giơ cao đánh khẽ, tự nhiên cũng sẽ không liên lụy gia tộc các ngươi. Chỉ cần ta quật khởi, thái độ của Lục Ly ta các ngươi không phải không biết, ta có thể cam đoan về sau toàn lực trợ giúp Hồ gia các ngươi quật khởi!
- Hồ huynh, việc này ngươi hẳn không thể làm chủ, ngươi có thể trở về truyền lời, để tộc trưởng gia tộc các ngươi định đoạt. Ta phóng nguyên lực trước mặt tộc trưởng gia tộc các ngươi, ta nghĩ với năng lực của gia tộc các ngươi, cũng có thể tìm hiểu được chuyện ta ngưng tụ ra pháp giới. Giúp ta truyền lời… ân tình ta nhất định sẽ báo đáp!
- Mặt khác, chuyện này đừng truyền ra ngoài, nếu không trong tông biết được, tông chủ khẳng định hạ lệnh phong bế ta, tuyệt đối không cho phép ta đi Nữ Thánh Tông. Nếu Nghịch Long Linh và Tượng Linh Lung xảy ra chuyện, đời này của ta cũng đã bị hủy.
Lục Ly liên tục nói một đống, kỳ thật lúc này nội tâm hắn cũng dao động… Nếu hắn đã tu luyện ra nguyên lực, không phải có thể bẩm báo tông phái? Đến lúc tông chủ và đám cường giả khẳng định thật coi trọng hắn? Nói không chừng sẽ giúp hắn đi Nữ Thánh Tông.
Nhưng hắn rất nhanh áp chế ý niệm này trong đầu, đầu tiên Thiên Đế Tông và Nữ Thánh Tông không cùng đường, hơn nữa cao tầng Thiên Đế Tông đã biểu lộ không muốn tham gia. Cường giả đều có tôn nghiêm của mình, quy củ của Thiên Đế Tông cũng nhiều, sẽ không thay đổi bởi vì một người.
Cộng thêm phía bắc Thiên Đế Tông gần đây không yên bình, thế giới yêu ma kia có thể xuất hiện náo động lớn hay không thì không ai nói được. Ở tông môn xuất hiện vấn đề, sao có thể vì Lục Ly phái vài cường giả đi Nữ Thánh Tông chứ?
Khả năng năm năm!
Lục Ly suy tính một hồi, mình đi gặp cao tầng Thiên Đế Tông, nói ra chuyện mình tu luyện ra nguyên lực, nhiều nhất năm thành khả năng Thiên Đế Tông sẽ giúp hắn.
Hắn không dám cược!
Nếu Thiên Đế Tông coi trọng hắn, vậy hắn vì sao không trảm trước giết sau?
Hắn đi Nữ Thánh Tông trước, sau đó phái người truyền ra chuyện hắn tu luyện ra nguyên lực, còn báo chuyện đi Nữ Thánh Tông cho Nhuế Đế. Đến lúc đó, Thiên Đế Tông khẳng định sẽ phản ứng, sẽ phái cường giả qua đó. Ván đã đóng thuyền, cho dù Thiên Đế Tông trách phạt cũng không sao.
Lục Linh là hết thảy với Lục Ly, hắn phải đi Nữ Thánh Tông, còn lại hắn cũng không để ý, chết hắn cũng phải chết ở Nữ Thánh Tông.
Hồ Thạch Mãnh hơn nửa ngày cũng không phản ứng, hắn trầm ngâm thật lâu, cuối cùng cắn răng nói:
- Lục huynh, hy vọng ngươi không gạt ta, nếu không, ngươi hại thảm ta rồi.
- Yên tâm đi, Hồ huynh!
Trong mắt Lục Ly đều là vẻ chân thành, hắn nói:
- Việc này chỉ cần ngươi chuyển đạt tộc trưởng các ngươi, hắn tự nhiên sẽ hiểu.
Kỳ thật cho dù truyền lời cho tộc trưởng Hồ gia, việc này cũng không nhất định thành. Lỡ như tộc trưởng Hồ gia báo cáo chuyện này. Hắn cuối cùng vẫn chỉ có thể trông cậy cao tầng Thiên Đế Tông, nhưng chỉ có một đường hy vọng, hắn cũng sẽ không bỏ cuộc, phiêu lưu gì hắn cũng sẽ mạo hiểm.
Hồ Thạch Mãnh vội vàng rời đi, Lục Ly cũng không nghĩ nhiều, nên làm hắn đều làm rồi, nên nói hắn cũng nói rồi, việc còn lại đều phải xem số mệnh.
Hắn tiếp tục bế quan tu luyện, tranh thủ tu luyện thêm nguyên lực. Hắn lẳng lặng chờ đợi, chờ đợi quyết đoán của Hồ gia.
Thời gian dần trôi qua, ước chừng qua một ngày, Hồ Thạch Mãnh rốt cuộc trở lại.
Hắn mang đến một tin tức… tộc trưởng gia tộc bọn họ cho là Lục Ly nói xàm, một Ngũ Kiếp như Lục Ly sao có thể tu luyện pháp giới? Nhưng một trưởng lão của Hồ gia rất tin tưởng, muốn lén gặp Lục Ly, nếu hắn chấp nhận Lục Ly, sẽ lén trợ giúp Lục Ly, tự mình mang Lục Ly đi Nữ Thánh Tông.
- Tộc trưởng Hồ gia thật khôn khéo!
Lục Ly chỉ phân tích một chút đã hiểu được. Hồ gia đồng ý, nhưng tộc trưởng Hồ gia làm việc thật thông minh, ngoài mặt hắn và Hồ gia không tham gia việc này, gặp cũng không gặp Lục Ly.
Việc này là do một trưởng lão lén làm, xảy ra chuyện gì… trưởng lão này sẽ gánh tội thay, không có quan hệ với Hồ gia.
Mặc kệ thế nào, Lục Ly đều đã nhận ân tình của Hồ gia, tuy lúc trước hắn có lừa gạt Hồ Thạch Mãnh. Bởi vì hắn không thể đứng mãi ở Vô Tận Thần Khư, tự nhiên không thể trở thành cao tầng của Thiên Đế Tông. Nhưng ân tình này của Hồ gia, hắn khẳng định ghi tạc trong lòng, nếu về sau có cơ hội, hắn sẽ báo đáp ngay.
- Lục Ly!
Hồ Thạch Mãnh hơi kích động, hít sâu hai hơi, nói:
- Buổi tốt, ta mang ngươi đi gặp trưởng lão gia tộc ta. Nếu trưởng lão chấp thuận, hắn sẽ nghĩ cách giúp ngươi.