Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Ngươi cũng biết, trưởng lão gia tộc ta phải chấp nhận rất nhiều phiêu lưu mạo hiểm mới có thể giúp ngươi. Hy vọng ngươi đi Nữ Thánh Tông đừng làm việc lỗ mãng, đừng để trưởng lão ta hy sinh không công. Chúng ta hy vọng ngươi… còn sống trở về!
Màn đêm buông xuống, Thiên Đế Phong trở nên an tĩnh, vốn ba ngày không có ai hành tẩu, tới buổi tối lại trở nên quạnh quẽ. Trong tông phái, một nửa đệ tử đều đi phía bắc, đệ tử còn lại đều ngoan ngoãn tu luyện, không dám đi loạn, lại càng không dám tụ tập một chỗ, tìm hoan mua vui, uống rượu gì đó.
Trong Nhuế Bảo, một bóng người đi ra, chính là Lục Ly. Hắn ẩn mình hành tẩu, mặc trường bào tông môn, thật ra cũng không lén lút gì.
Tốc độ của hắn không nhanh không chậm, trên mặt có vẻ bi sầu nhàn nhạt, thoạt nhìn giống như không như ý? Thiên Đế Phong có trưởng lão giám sát, dễ dàng phát hiện Lục Ly. Hắn nhìn Lục Ly đi ra Nhuế Bảo, nhất thời hơi tò mò. Rất muốn đi ra hỏi Lục Ly có tu luyện ra nguyên lực không?
Nhưng hắn nhìn vẻ mặt ảm đạm của Lục Ly, hắn cũng không đi ra thành bảo, đã hơn một năm, nếu Lục Ly tu luyện ra nguyên lực, đã sớm oanh động cả tông môn. Xem biểu tình của Lục Ly cũng không phải bộ dáng tu luyện ra nguyên lực. Xem ra Lục Ly ngưng tụ quả nhiên là phế giới, hoặc là căn bản không phải pháp giới.
Nếu không phải pháp giới, Lục Ly tu luyện không ra nguyên lực, trưởng lão giám sát cũng không tất yếu đi ra, cũng không muốn phản ứng lại Lục Ly.
Lục Ly đi tới sườn núi, tiến vào trong một tòa thành. Tòa thành này là tòa thành của một trưởng lão, còn là trưởng lão phụ trách nội vụ trong tông phái.
Xem ra Lục Ly muốn đến cầu ít đan dược hay thần tài?
- Ha hả!
Trưởng lão giám sát cười, thu hồi thần niệm, nguyên lực có thể dựa vào đan dược và thần tài tu luyện sao? Nếu nói vậy, mỗi người đều là Đế Cấp.
Lục Ly đi vào tòa thành, Hồ Thạch Mãnh đã sớm đợi bên trong. Hắn lập tức mở ra thần văn của tòa thành, sau đó mang Lục Ly đi vào trong.
Đi vào trong tòa thành, Lục Ly nhìn thấy bên trong cũng không phải một người mà là hai người.
- Đế Cấp!
Lục Ly nhìn thoáng qua một lão giả khô gầy, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc. Trên người lão giả này có hơi thở của riêng cường giả Đế Cấp, Lục Ly sẽ không cảm thụ sai.
- Lục Ly, vị này là Ngôn Tổ gia tộc chúng ta, đã rất nhiều năm không rời núi, lần này bởi vì chuyện của ngươi cố ý xuất quan.
Hồ Thạch Mãnh thấp giọng giới thiệu với Lục Ly.
Khuôn mặt Lục Ly trở nên nghiêm nghị, vội vàng chắp tay nói:
- Lục Ly bái kiến tiền bối.
Người này Lục ly cũng biết, là trưởng lão Hồ Đông Viên của Thiên Đế Tông, Lục Ly hành lễ với hắn.
Ngôn Tổ hơi gật đầu, nhẫn trong tay Hồ trưởng lão sáng ngời, Hồ trưởng lão nói:
- Lục Ly, ngươi lập tức tìm hiểu thử, xem có thể vận chuyển ra nguyên lực hay không?
- Được!
Lục Ly biết nếu hắn vận chuyển không ra nguyên lực, vậy chuyện về sau không cần nói nữa.
Hắn cầm lên ngọc giản, lật xem, hắn nhìn kỹ một lần, ngồi xếp bằng tại chỗ bắt đầu tìm hiểu.
Hồ Thạch Mãnh trở nên khẩn trương, trưởng lão gia tộc hắn cũng khẩn trương. Ngôn Tổ lại thờ ơ ngồi xếp bằng, giống như không quan tâm.
Vận chuyển ra nguyên lực rất đơn giản, khó là làm sao khống chế nguyên lực tăng cường các loại chiến lực. Nguyên lực này quá mức bá đạo, không thể xằng bậy, nếu không sẽ xảy ra chuyện.
Ước chừng tìm hiểu hơn một giờ, tâm niệm của Lục Ly lặng lẽ ở trong thế giới của thần đan, hơn ba nghìn Đại Đạo Chi Ngân sáng lên, sau đó, một luồng nguyên lực đi ra khỏi không gian kia, tiến vào trong thần đan của Lục Ly.
Ầm!
Thân thể Lục Ly đột nhiên như cự thú thức tỉnh trong giấc ngủ say, khí thế cả người tăng lên gấp trăm lần. Trong nháy mắt, Hồ Thạch Mãnh cảm giác Lục Ly không còn là võ giả Ngũ Kiếp, mà là một cường giả Chuẩn Đế Cấp.
- Quả nhiên là nguyên lực.
Thần tình Hồ trưởng lão kích động, còn có hâm mộ và ghen tị, hắn ngưng tạo hai lần, kết quả đều thất bại. Hắn và rất nhiều trưởng lão ngày đêm chờ đợi đột phá đến bước cuối cùng, nhưng vô số người đến khi chết già cũng không bước qua được bước này. Không ngờ hôm nay hắn chứng kiến kỳ tích, một võ giả Ngũ Kiếp ngưng tạo ra pháp giới, tu luyện ra nguyên lực.
- Quái thai quái thai mà!
Ngôn Tổ mở miệng đầu tiên, trong mắt hắn đều là vẻ kinh dị, nghĩ không thông. Nhưng hắn có thể xác định, Lục Ly phóng ra là nguyên lực không thể nghi ngờ, hắn là Đế Cấp, rất hiểu biết khí tức của nguyên lực.
- Lục Ly.
Hồ trưởng lão nhịn không được mở miệng nói:
- Ngươi có thể nói ngươi làm sao ngưng tụ ra pháp giới không?
Lục Ly hơi chần chờ, Hồ trưởng lão tỉnh ngộ lại, cười gượng một tiếng, nói:
- Là ta càn rỡ rồi, ngươi không cần phải nói, lúc trước chuyện ngươi yêu cầu chúng ta giúp ngươi làm. Trên thực tế… chuyện này tộc trưởng gia tộc ta căn bản không biết, việc này chỉ có ba chúng ta biết. Chỉ bằng chúng ta đã có thể giúp ngươi, nhưng cần thời gian, ít nhất mất hai tháng.
Hồ trưởng lão rõ ràng đang nói hưu nói vượn, chuyện lớn như thế làm sao có thể không báo với tộc trưởng? Hồ trưởng lão nói như vậy là muốn chỉ có ba người chịu trách nhiệm việc này, về sau Thiên Đế Tông truy cứu sẽ không liên lụy Hồ gia.
Việc này Lục Ly mặc kệ, hắn chỉ cần đi Nữ Thánh Tông là được. Hồ gia tiễn hắn qua đó, hắn sẽ nhớ kỹ ân tình này.
Hai tháng còn tốt, Hoa Dương Luận Đạo còn có tám chín tháng. Lục Ly cũng không gấp gáp, chỉ cần đến trước luận đạo là được rồi
- Lục Ly, hai tháng này ngươi không được đi đâu.
Hồ trưởng lão dặn dò:
- Ngươi tu luyện trong tòa thành, cũng không nói chuyện này với bất kỳ ai. Với hiểu biết ta với cao tầng tông môn, nếu ngươi nói ra, khẳng định không đi được. Ngôn Tổ sẽ đi cùng ngươi, các ngươi đến nơi thì lập tức phản hồi, chúng ta giúp ngươi che giấu.
Hồ trưởng lão nghĩ nghĩ, bổ sung nói:
- Mục đích của ngươi là cứu hai người kia ra đi? Việc này chúng ta cũng suy nghĩ hai phương án. Phương án thứ nhất là ngươi lấy thân phận đệ tử Thiên Đế Tông tham dự Hoa Dương Luận Đạo. Với chiến lực của ngươi có thể thoải mái đạt thứ hạng cao.