Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Tượng Linh Lung lại càng không dám xằng bậy, sợ quấy rầy kế hoạch của Lục Ly, cũng sợ Lục Ly bị phát hiện. Lục Ly dùng thân phận của người thế thân khác, nói rõ hắn không muốn bại lộ thân phận của mình, Tượng Linh Lung tự nhiên sẽ không quấy nhiễu kế hoạch của Lục Ly.
Một ngày trôi qua rất nhanh, luận võ lại bắt đầu, lần này là rút thăm luận võ, nhưng không phải đào thải toàn bộ. Tổng cộng hơn bốn mươi người, chỉ có thể thắng được hơn hai mươi người. Người đào thải về sau sẽ đấu thêm một trận, sau cho đủ ba mươi người.
- Mẹ nó…
Sau khi rút thăm, sắc mặt Lục Ly trở nên khó coi. Hắn thật đã dùng xong hết vận khí rồi, hắn lại gặp phải một trong năm người thực lực mạnh nhất, Văn Tường.
Văn Tường, đệ tử Lạc Thủy Tông, một trong mười tám đại tông phái, cũng là đệ tử trẻ tuổi ưu tú nhất, còn nằm trong Thanh Vân Bảng, thanh danh người này rất lớn, hơn nữa từ lúc sinh ra đã có danh xưng thiên tài, còn phi thường nổi danh.
Văn gia là một trong gia tộc trung tâm của Lạc Thủy Tông, Văn Tường có bốn lão tổ đều là Đế Cấp. Một lão tổ còn sắp tiếp cận Thánh Hoàng, có địa vị không khác lắm Lạp đại nhân, Ảnh Hậu ở Lạc Thủy Tông.
Này cũng không tính là gì, quan trọng nhất là… trên lịch sử Văn gia từng xuất hiện Thánh Hoàng!
Hậu đại Thánh Hoàng!
Đây chính là tôn vinh vô thượng, cũng cho thấy Văn gia là đại tộc chân chính, trước kia là đại tộc, hiện tại cũng là một trong những gia tộc cường đại nhất Vô Tận Thần Khư.
Là thiếu niên tuấn kiệt trẻ tuổi, Văn Tường có thể được phái ra, khẳng định sẽ không làm mất mặt Văn gia. Chiến lực của Văn Tường cũng phi thường mạnh, càng đáng quý là tuổi còn rất nhỏ, không khác biệt với Lục Ly. Rất nhiều người đánh giá công kích chiến lực của hắn có thể sánh bằng Lục Kiếp hậu kỳ. Phòng ngự và tốc độ không khác gì Chuẩn Đế.
Phòng ngự của hắn không thể không mạnh, bởi vì trên người hắn có chiến giáp Đế Binh, yêu hồn cũng là cửu phẩm, ngươi muốn phòng ngự của hắn yếu cũng khó. Mặc chiến giáp Đế Binh, muốn phá vỡ Đế Binh, ít nhất cần Chuẩn Đế phi thường cường đại mới làm được.
Văn Tường rất được coi trọng, được cho là người có thể đoạt được hạng nhất, Lục Ly lại đối đầu với hắn!
Trên mặt Lục Ly lộ ra vẻ chua sót, chẳng lẽ hiện tại phải vận dụng nguyên lực sao? Nếu hiện tại vận dụng nguyên lực, có thể nào xảy ra rất nhiều vấn đề không? Có thể nào bị người ta chú ý, bị người ta điều tra thân phận không? Dù sao một võ giả Ngũ Kiếp có nguyên lực, tin tức này rất bùng nổ, thật dễ dàng bị truyền khắp nơi. Đến lúc đó sẽ bị Thiên Đế Tông chú ý, nếu Thiên Đế Tông biết được…
- Phiền toái lớn rồi…
Lục Linh và Tượng Linh Lung ngoài mặt không chú ý Lục Ly, kỳ thật vẫn luôn âm thầm lưu ý. Sau khi thấy hắn đối đầu với Văn Tường, nội tâm hai người đều trầm xuống. Lục Ly có thể là đối thủ của Văn Tường không? Ngắn ngủi mấy năm, chiến lực Lục Ly không thể nào tăng lên biến thái như vậy, Lục Ly thua chắc rồi.
- Mời toàn bộ tuyển thủ tiến vào Luận Võ Trường!
Thanh âm một trưởng lão Nữ Thánh Tông vang lên, Lục Ly bừng tỉnh lại, trên mặt lộ vẻ chua sót, Văn Tường đi vào, hắn còn đang ngẩn người.
- Đi thôi!
Lục Ly bay lên, bạch quang chợt lóe, bay vào trong Luận Võ Trường. Vô số ánh mắt tập trung vào hai người, muốn xem đây là hắc mã đến từ đâu, làm sao chống lại công kích cường đại của Văn Tường? Nếu Lục Ly có thể đánh bại Văn Tường, thì đó là hắc mã chân chính, thậm chí còn có hy vọng đoạt hạng nhất.
Mấy vạn người có khoảng một nửa chú ý đến trận chiến này của Lục Ly và Văn Tường. Bởi vì chiến đấu của bốn người Hoa Thiên Đao, Đông Dã Ưng không có gì đặc biệt. Đối thủ bọn họ đối đầu cũng không mạnh, ngược lại chiến đấu bên này thú vị hơn.
Ảnh Hậu cũng nhìn bên này, hắc mã như Lục Ly, nàng rất muốn xem làm sao đối chiến với thiên tài ưu tú nhất Văn gia? Cường giả linh hồn? Không biết công kích linh hồn của hắn có thể phá vỡ yêu hồn cửu phẩm của Văn Tường hay không?
Sau khi Lục Ly tiến vào, trên mặt Văn Tường lộ ra ý cười nhàn nhạt, hắn chắp tay nói:
- Phong huynh đệ, tại hạ Văn Tường!
Văn Tường thật anh tuấn, còn không phải loại thanh tú như thư sinh mặt trắng, mà là rất có khí chất nam tử, cơ bắp rõ ràng. Giờ đây cũng thật phong độ, tươi cười chân thành, khiến người ta cảm thấy hảo cảm. Một đệ tử gia tộc siêu cấp, một người trẻ tuổi thiên tư chiến lực tuyệt đỉnh trong Vô Tận Thần Khư, nhưng không có ngạo khí của đệ tử thế gia, lại khiêm tốn hiểu lễ nghĩa như thế, đây không thể không làm người ta cảm khái vĩ ưu tú của người này.
Là con rồng thật sự trong đám người!
Lục Ly cũng cảm khái, hắn chắp tay trả lễ, cười nói:
- Nghe đại danh của huynh đài đã lâu, hôm nay mới có dịp gặp mặt chân chính, Vô Định cảm thấy thật vinh hạnh, Văn công tử quả thật danh bất hư truyền, khiến người ta thuyết phục!
- Phong huynh quá khách khí rồi!
Văn Tường hơi khom người nói:
- Phong huynh, tông môn phái ta đến, là hy vọng ta giành lấy thứ hạng tốt, không làm mất uy phong của tông môn. Cho nên luận võ ta sẽ toàn lực ứng phó, mong Phong huynh không cần bảo lưu thực lực, chúng ta toàn lực đấu một trận.
- Ha ha ha!
Lục Ly cười ha hả trả lời:
- Văn huynh, ngươi quả thật biết làm người, người bạn như ngươi ta kết giao chắc rồi! Nếu kết giao bằng hữu, vậy tặng ngươi một phần đại lễ đi, lần luận võ này, ta… nhận thua!
- Nhận thua?
Rất nhiều người dùng thần niệm tra xét Lục Ly và Văn Tường. Đối thoại hai người đều nghe thấy. Lục Ly vừa nói lời này, nhất thời khiến mọi người trở nên ồn ào. Còn chưa đánh, Lục Ly đã trực tiếp nhận thua rồi?
- Hư…
- Đánh không lại thì đánh không lại, còn giả vờ hào khí cái gì? Còn tặng một phần đại lễ? Không biết xấu hổ!
- Con người Phong Vô Định này thật biết diễn, rõ ràng biết thua chắc rồi, còn giả vờ làm thánh nhân cái gì? Thật không gặp qua người dối trá như vậy.
- Phi, thật không biết xấu hổ.
Bốn phía đều là tiếng mắng chửi, đều nói Lục Ly không biết xấu hổ, khinh thường nhân phẩm của Lục Ly.