Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 3749 - Chương 3736: Khổ Nhục Kế

Bất Diệt Long Đế Chương 3736: Khổ nhục kế

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Bên ngoài bỗng nhiên ồn ào, bọn họ trăm triệu không ngờ Điền Chân thật bị đánh bại, còn bại hoàn toàn như vậy. Kế tiếp là Lục Ly hay Tuyên Vĩ thăng cấp? Nếu là Lục Ly thăng cấp, vậy sẽ biến thành hắc mã siêu cấp chân chính.

Trong mắt Lục Linh và Tượng Linh Lung toàn lửa nóng, giờ đây không che giấu được vui sướng. Nếu Lục Ly có thể đánh bại Điền Chân, vậy giải quyết Tuyên Vĩ là chuyện tình rất đơn giản. Sau khi giải quyết Tuyên Vĩ, Lục Ly có thể thăng cấp mười hạng đầu, tuy không biết cuối cùng có thể đi bao xa, nhưng mỗi lần tiến hêm một bước, hai người đều phi thường vui sướng.

Chiến đấu nơi này hấp dẫn càng nhiều người chú ý. Ánh mắt Ảnh Hậu nhìn lại, muốn chờ đợi kết quả cuối cùng.

Trên thực tế, Lục Ly đã đoán đúng, rút thăm lần này là Nữ Thánh Tông an bài, hai đối thủ này của Lục Ly cũng là Ảnh Hậu cố ý an bài.

An bài cho Lục Ly đối thủ như vậy, Ảnh Hậu cũng lo lắng, muốn chăm sóc Lục Ly, cũng muốn khảo nghiệm thực lực của Lục Ly. Nếu Lục Ly ngay cả hai người kia cũng không đối phó được, vậy luận võ về sau cũng không tất yếu tiếp tục tiến hành.

- Phong huynh đệ!

Tuyên Vĩ truyền âm nói:

- Ngươi bị thương rất nặng, ta thấy luận võ tiếp theo cũng không tất yếu nữa? Ngươi có thể nhận thua? Nếu ngươi nhận thua, xem như Tuyên Vĩ ta nợ ân tình của ngươi, lần sau có việc cứ phân phó. Tuyên Vĩ ta có thể làm, tuyệt không chối từ!

- Chuyện này…

Trên mặt Lục Ly lộ vẻ chần chờ, giả bộ thật chân thật, hắn lấy ra đan dược cao nhất, nuốt vào, truyền âm nói:

- Tuyên huynh, lão gia tử lần này nói, nếu đến đây thì phải nhận được mười hạng đầu, nếu không sẽ đánh gãy chân ta. Hay là… ngươi nhường ta đi! Sau này xem như ta thiếu huynh đệ một mạng!

Lục Ly chỉ nói vậy, hắn biết Tuyên Vĩ khẳng định sẽ không nhận thua, Tuyên Vĩ cho rằng tất thắng không thể nghi ngờ, sao có thể nhận thua?

Tuyên Vĩ chần chờ một lát, quả nhiên truyền âm nói:

- Thật có lỗi, Phong huynh đệ, lần này thật sự xin lỗi, lần này ta phải tiến năm hạng đầu. Nếu Phong huynh không chịu nhận thua, ta chỉ có thể tiễn ngươi ra ngoài, sau này bồi thường cho huynh đệ, nhận lỗi với ngươi.

Sau khi nói chuyện, sóng gió mặt đất nổi dưới thân Lục Ly, sau đó vô số Toản Địa Thử vọt ra, nổ mạnh bên người Lục Ly. Chiến giáp thân thể Lục Ly không quá mạnh, căn bản không chịu nổi, nổ nứt ra. Chủ yếu là không gian bốn phía Lục Ly nổi lên sóng gió, điều này khiến hắn hãm sâu vào vũng bùn, tốc độ giảm đi.

Lục Ly vốn bị thương, muốn khôi phục không nhanh như vậy, Tuyên Vĩ lại tiếp tục phóng thích công kích này. Lục Ly dễ dàng bị thương nặng, đến lúc đó Tuyên Vĩ thắng chắc rồi.

Giờ đây Lục Ly hơi đau đầu, Toản Địa Thử này nổ mạnh không sao cả, không tạo ra thương tổn quá nặng với hắn. Hắn đau đầu là tốc độ bị hạn chế đến lợi hại, một vài thủ đoạn của hắn không thể dùng, hắn nên làm sao thắng chắc?

Tuyên Vĩ bên kia phóng ra kiếm quang, từng luồng kiếm quang tiến vào trong cơ thể Lục Ly, bắt đầu xông kích vào lục phủ ngũ tạng của hắn. Chỉ là lục phủ ngũ tạng của Lục Ly cường đại thế nào? Mặc dù có vài tổn hại, nhưng năng lực tự lành cường đại của Lục Ly giống như có thể triệt tiêu thương tổn.

Trong đầu Lục Ly rất nhanh chuyển động, nội tâm có phương hướng. Hắn phóng ra Phong Hồn Thuật, từng luồng u phong vô hình bay đến Tuyên Vĩ. Đồng thời, hắn phóng thích từng công kích thần lực. Công kích thần lực này ẩn chứa Vô Vọng Thần Phù.

Hắn không dám trực tiếp phóng xuất Vô Vọng Thần Phù. Đông Dã Ưng từng nghe thấy thần thuật này, lỡ như bị hắn phát hiện vậy thì phiền toái. Hắn giấu trong thần lực thì không sao, cho dù Đông Dã Ưng hiện giờ đang ở bên ngoài xem chiến cuộc, có lẽ cũng không nhận ra được. Hơn nữa, hai đối thủ của Đông Dã Ưng không yếu, không dễ dàng thăng cấp như vậy.

Ha hả!

Tuyên Vĩ cười to tránh né, hắn cách Lục Ly một khoảng cách, cho nên công kích Lục Ly rất khó trúng. Trái lại hắn xem Lục Ly là bia ngắm, hắn công kích Lục Linh đơn giản hơn nhiều.

Hai người dường đang giằng co, một người phòng thủ, một người xông kích, hai bên không nề hà gì đối phương. Công kích linh hồn của Lục Ly dường như vô dụng với Tuyên Vĩ, thần lực không công kích, chỉ có thể giằng co dần.

Thật rõ ràng, gần như tất cả mọi người đều không xem trọng Lục Ly, bởi vì Lục Ly bước theo rập khuôn của Điền Chân, tốc độ hạn chế lợi hại như vậy, xem tình huống này chỉ có thể trơ mắt bị trọng thương, sau đó truyền tống ra ngoài.

Tượng Linh Lung hơi lo lắng, Lục Linh thì không quá lo lắng gì. Bởi vì lúc trước, nghe đồn Lục Ly đánh chết ba Lục Kiếp trung kỳ. Cho nên chiến lực của Lục Ly tuyệt đối không giống vẻ ngoài, hắn khẳng định có sát chiêu cường đại.

Thời gian trôi qua, thương thế của Lục Ly giống như càng ngày càng nặng. Hắn vẫn đau khổ chống đỡ, chiến giáp ngoài cơ thể đã rách tung, miệng còn có máu tươi không ngừng trào ra, khí tức cũng ngày càng yếu, nhưng hắn vẫn không nhận thua, cố gắng chống đỡ.

- Phong huynh, sao ngươi phải khổ vậy chứ? Mau nhận thua đi, ta thật sự không muốn tiếp tục công kích ngươi.

- Phong huynh, mau đầu hàng đi, không tất yếu!

Tuyên Vĩ liên tục truyền âm, nhưng Lục Ly cắn răng chống đỡ, như là một đứa nhỏ quật cường không chịu thua, không bỏ cuộc.

Vẻ mặt Tuyên Vĩ bất đắc dĩ, bộ dáng dối trá đến cực điểm, Lục Ly chịu đựng một lát, truyền âm nói:

- Tuyên huynh, nếu ngươi là đàn ông, vậy thì thống khoái đi, đừng lề mề nữa. Ta đáp ứng lão gia tử, tận dụng lực lượng nhất giao tranh. Đến đây đi, đánh ta hôn mê, cũng cho ta thể diện, để ta hạ mình.

- Được rồi!

Tuyên Vĩ trầm ngâm một lát, trong mắt hắn, Lục Ly đã bị thương nặng. Thương thế mạnh như vậy, đừng nói Ngũ Kiếp, cho dù là lĩnh chủ cũng không chịu nổi? Hắn cũng không muốn lãng phí thời gian, chuẩn bị một kích đả thương nặng Lục Ly, hoàn toàn dập nát hy vọng xa vời trong lòng Lục Ly.

Thân mình hắn bay ra như cuồng long, chuẩn bị đối mặt Lục Ly chính diện, đường đường chính chính đánh bại Lục Ly. Hắn cũng muốn người bên ngoài nhìn xem, Vũ Thủy Tông bọn họ ngoài bàng môn tả đạo, còn có thể ngay mặt giành chiến thắng.

Bình Luận (0)
Comment