Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Cơ hội tới rồi!
Giờ đây, trong lòng Lục Ly lại nở nụ cười. Ngoài mặt hắn trông như thương thế rất nặng, kỳ thật không ảnh hưởng toàn cục, khổ nhục kế của hắn thành công lừa gạt Tuyên Vĩ.
Giờ đây, Tuyên Vĩ cuồng bạo vọt đến, hắn còn có cơ hội không bại lộ, điều kiện tiên quyết phải che giấu thực lực, đánh bại Tuyên Vĩ, thắng trận này, tiến vào mười hạng đầu.
Tuyên Vĩ thật tự tin, tuy hắn chỉ mới vừa đột phá Lục Kiếp, nhưng bản chất vẫn khác Ngũ Kiếp. Lục Ly mạnh nhất là công kích linh hồn và thân thể, hiện tại công kích linh hồn gần như không có hiệu quả với hắn. Thân thể đã bị thương nghiêm trọng, hắn cũng không tin, không thể trấn áp Lục Ly?
Hắn cuồng bạo vọt qua, phóng ra chân ý khác, là một chân ý hệ hắc ám, loại chân ý này thật bá đạo, là hắn tìm hiểu từ tổ địa Tuyên gia, là một sát chiêu lão tổ sáng tạo.
Hắn thu câu kiếm trong tay, xuất hiện một cây quyền trượng, hắn múa may, nguyên tố hắc ám bốn phương tám hướng tụ tập lại hắn. Sau đó, một con cự thú màu đen thật lớn ngưng tụ giữa không trung, uy lực áp chế của cự thú kia cực kỳ khủng bố, khắp trời cao rung chuyển vì xuất hiện của cự thú này.
Trên mặt Lục Ly lộ vẻ ngưng trọng, công kích của người này thật dọa người, uy lực khẳng định cũng không tệ, nhưng hắn cũng không nghi kỵ, ít nhất bằng lực phòng ngự của hắn, công kích này còn không oanh sát được hắn.
Nếu hắn phóng thích Thần Long Biến, công kích này thậm chí không thể thương tổn hắn quá nặng nề.
Hắn bắt đầu lặng lẽ ngưng tụ Vô Vọng Thần Phù, giấu thần phù này vào trong cơ thể, như vậy người ngoài không nhìn thấy. Đợi lát nữa phóng thích công kích có thể cùng nhau phóng xuất công kích thần lực.
Hắn phóng thích công kích, cả người hắn tỏa ra quang mang bảy sắc, sáng như vòng thái dương, đồng thời, hắn đánh ra vài thần quang bảy màu đến tận trời. Thần quang này hóa thành cự long rít gào lên trời cao, giống như muốn xé rách cả bầu trời.
Giờ khắc này, tất cả mọi người đều chú ý chiến trường nơi này, lực chú ý đều không tự chủ bị trời cao hấp dẫn. Muốn xem công kích thanh thế kinh thiên như thế của Lục Ly sẽ có uy lực cường đại thế nào?
Ô ô!
Ngay lúc này, một tiếng kèn trầm thấp vang lên, nhưng chỉ vang lên một lát liền ngừng lại. Tiếng kèn trầm thấp kia như đao nhọn đâm lên ngực Tuyên Vĩ, khiến nội tâm Tuyên Vĩ đột nhiên co rút.
Lực chú ý của Tuyên Vĩ bị thần long bảy màu hấp dẫn. Giờ đây, thần niệm hắn tập trung vào mấy Thần Long. Nội tâm hắn đã hơi mơ hồ… Bởi vì mấy Thần Long kia ngoài thanh thế lớn, cũng không tạo cảm giác uy hiếp gì. Thoạt nhìn như là ngân thương sắp xuyên đầu, nhìn được không dùng được.
- Không xong rồi, trúng kế rồi!
Tuyên Vĩ đột nhiên cảm ứng được, vô số hồn châm cường đại đâm vào trong linh hồn hắn. Cường độ công kích linh hồn kia cường đại hơn trước mười lần. Nội tâm hắn chợt luống cuống, thần long Lục Ly phóng thích hoàn toàn vì hấp dẫn lực chú ý của hắn, sát chiêu chân chính vẫn là công kích linh hồn.
- Chết đi!
Hắn nổi giận rống lên, khống chế con cự thú hệ hắc ám ngưng tụ ra công kích Lục Ly. Nội tâm hắn rất sợ hãi, cảm giác chống lại không nổi công kích linh hồn của Lục Ly.
Cho nên hắn phải tranh thủ trước khi linh hồn bị thương, đánh bại Lục Ly. Về phần… Lục Ly có chắn đỡ nổi lần công kích này, có thể bị oanh sát không, hắn không thể để ý nữa. Dù sao cường giả Nữ Thánh Tông vẫn luôn chú ý, chết cũng không thể trách hắn.
Các trưởng lão Nữ Thánh Tông đều khẩn trương, có trưởng lão nhìn sang Ảnh Hậu. Sau khi phát hiện Ảnh Hậu nhìn chằm chằm Lục Ly, các nàng cũng hơi yên tâm. Với chiến lực của Ảnh Hậu, nếu Lục Ly thật sự bị giết chết, Ảnh Hậu khẳng định sẽ ra tay, đánh nát công kích của Tuyên Vĩ.
Tượng Linh Lung trở nên căng thẳng, một bàn tay nắm sườn váy, nếu giờ đây có người chú ý nàng, khẳng định có thể nhìn ra manh mối. Cũng may giờ đây chiến trường thật kịch liệt, không ai chú ý nơi này.
Rầm rầm rầm!
Cả người Lục Ly đều bị cự thú hệ hắc ám cắn nuốt, trái tim vô số người trở nên căng thẳng, đều nghĩ Hoa Dương Luận Đạo lần đầu xuất hiện tử vong?
Không gian gần Lục Ly đều bị xé rách, cả người Lục Ly như bao tải bị vứt qua vứt lại, huyết nhục mơ hồ. Vố số người dùng thần niệm quét qua, lại ngạc nhiên phát hiện Lục Ly không chết? Chỉ thoạt nhìn bị thương nặng một chút.
Các trưởng lão của Nữ Thánh Tông sau khi phát hiện Ảnh Hậu không hành động, kỳ thật đã nắm chắc trong lòng, giờ đây tra xét toàn cảnh, hoàn toàn yên tâm.
Nội tâm rất nhiều người đều cảm khái, Lục Ly là tiểu cường đánh không chết sao? Công kích cường đại như vậy cũng không thể làm hắn bị thương nặng, thân thể người này chẳng lẽ đã có thể sánh bằng Chuẩn Đế sao?
Vù!
Thân mình Lục Ly phóng đi như cuồng long, Tuyên Vĩ bên này cũng bị dọa ngốc? Lại không có phản ứng gì, bị Lục Ly thoải mái tiếp cận. Một bàn tay của Lục Ly bắt lấy cổ Tuyên Vĩ, một bàn tay vung lên đầu Tuyên Vĩ.
Rầm rầm rầm!
Tuyên Vĩ ngây ngốc, không phản kích, mặc cho Lục Ly công kích. Tốc độ Lục Ly rất nhanh, trong nháy mắt oanh ra mấy chục quyền. Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, chiến giáp Tuyên Vĩ bị đập vỡ.
Vù!
Tuyên Vĩ nối gót theo Điền Chân, bị truyền tống ra ngoài. Nếu không sẽ bị Lục Ly oanh sát. Bên ngoài nhất thời ồn ào, thần niệm bọn họ quét tới Tuyên Vĩ bị truyền tống ra ngoài, phát hiện giờ đây Tuyên Vĩ vẫn còn ngây ngẩn đứng tại chỗ, không hề nhúc nhích, giống như trở thành người thiểu năng.
- Công kích linh hồn!
Có người rốt cục phát hiện, linh hồn của Tuyên Vĩ bị rối loạn, giờ đây, tình huống trong linh hồn thật nghiêm trọng. Yêu hồn bát phẩm của hắn cực lực chống đỡ năng lượng linh hồn xâm lấn, toàn lực chống cự công kích linh hồn, nếu không rất có thể linh hồn sụp đổ.
- Thì ra là thế!
Mọi người phản ứng lại, nhưng trong đầu, một nghi vấn hiện ra… Nếu Lục Ly có thủ đoạn công kích linh hồn cường đại như vậy, vì sao lúc trước không dùng? Sao phải chống đỡ công kích mãnh liệt như vậy của Tuyên Vĩ, khiến toàn thân bị thương?
- Hay lắm!
Sau khi Lục Ly truyền tống ra, quét thần niệm quét khắp nơi, sau khi phát hiện Đông Dã Ưng chưa ra ngoài, hắn nhất thời trút được gánh nặng.