Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Không chỉ có Ảnh Hậu, kết quả mấy Đế Cấp thương nghị cũng là như vậy, nếu không căn bản không thể giải thích. Lục Ly không phải Đế Cấp, về điểm này, kết quả mọi người tra xét đều là giống nhau.
Trong cơ thể Đế Cấp có một loại khí tức thần kỳ, người ngoài gọi là Đế Uy, loại khí tức này, vô luận thế nào cũng không che giấu được. Trên người Lục Ly căn bản không có.
Không phải Đế Cấp không thể nào có nguyên lực, đây là thường thức cả Vô Tận Thần Khư đều công nhận. Cho nên kết quả bọn họ suy đoán, nguyên lực có thể không phải của Lục Ly, rất có thể là Phong lão ma lợi dụng thủ đoạn độc đáo, phong ấn vào trong cơ thể Lục Ly.
- Ảnh Hậu, xử lý thế nào?
Một trưởng lão nhìn Ảnh Hậu, Ảnh Hậu bừng tỉnh, xua tay nói:
- Viên Hoành tự mình nhận thua, còn có thể nói gì. Luận võ bất luận thủ đoạn gì, có thể thắng cũng là bản lĩnh.
Trưởng lão kia đã hiểu, truyền tống Viên Hoành và Lục Ly ra ngoài, nàng tuyên bố nói:
- Phong Vô Định, thắng!
Trên khán đài, rất nhiều người đều chú ý chiến sự chỗ Hoa Thiên Đao. Nghe thấy lời của trưởng lão Nữ Thánh Tông, thần tình thật kinh ngạc. Khi ánh mắt bọn họ nhìn thấy Lục Ly và Viên Hoành đi ra, trên ngực Viên Hoành toàn là máu, nhất thời càng trở nên ồn ào.
Sao Lục Ly đột nhiên lại thắng? Còn là người thắng đầu tiên? Trên người hắn không có thương tổn gì, thắng dễ dàng như vậy sao? Cộng thêm thương thế Viên Hoành cũng không nặng, vì sao chiến đấu xong rồi?
Rất nhiều người nghĩ không thông, cho nên đều nghị luận, trên khán đài, trong sáu bảy vạn người, có mấy trăm người vẫn luôn chú ý chiến trường bên này, sự tình lập tức truyền đi, thanh âm lại ồn ào hơn.
Lục Linh và Tượng Linh Lung vẫn lặng yên chú ý Lục Ly, trong mắt hai người đều là lửa nóng, còn có kinh nghi.
Hai người không biết chuyện nguyên lực, cho nên có hơi không rõ, vì sao một kích tùy tiện của Lục Ly, Viên Hoành cũng không bị thương nặng, vì sao dễ dàng thắng như vậy?
Nhưng hai người thấy được hy vọng, tốc độ trưởng thành của Lục Ly vượt qua hai người tưởng tượng, có lẽ Lục Ly thật có thể đoạt hạng nhất, mang các nàng rời khỏi đây.
Lục Ly không có bị thương, cho nên không cần chữa thương, trở về lầu các lộ thiên nghỉ ngơi, xem chiến cuộc.
Rất nhiều người muốn hỏi Viên Hoành, Lục Ly phóng ra công kích gì đánh bại hắn? Nhưng Viên Hoành đều không phản ứng, trở lại lầu các lộ thiên lập tức chữa thương. Mỗi người đều có quyền lợi khiêu chiến, tuy Viên Hoành biết muốn thăng cấp năm hạng đầu rất khó khăn, nhưng vẫn muốn nỗ lực một lần.
Lục Ly luyện hóa hai gốc thần dược, thần niệm dò xét ra ngoài, bắt đầu quan sát chiến đấu của mấy người kia, lưu ý sát chiêu cường đại của bọn họ. Giờ đây, chiến đấu của Hoa Thiên Đao và Văn Tường đã đến trạng thái kịch liệt nhất. Hai người không muốn nhận thua, đều muốn thăng cấp, tự nhiên phải chiến đấu đến cùng. Hai người đều là đệ tử phú hào, một thân đều là bảo vật. Chiến lực của hai người gần như Chuẩn Đế. Văn Tường còn có chiến giáp Đế Binh, lực phòng ngự kinh người. Đáng tiếc là chiến giáp của hắn chỉ là nội giáp, chỉ có thể bảo vệ thân thể, không thể bảo vệ cánh tay. Binh khí trong tay Hoa Thiên Đao cũng là Đế Binh, nếu không vừa rồi Hoa Thiên Đao muốn chém đứt cánh tay hắn cũng khó.
- Năm người này đều rất mạnh!
Lục Ly nhìn quét vài lần, cảm khái. Năm người này không hỗ là thiên chi kiêu tử, đại biểu cho thế hệ trẻ đỉnh phong của Vô Tận Thần Khư. Đông Dã Ưng đến từ Tam Trọng Thiên nhưng thời điểm hắn ở Tam Trọng Thiên không mạnh như vậy, thật rõ ràng đã tăng cấp không ít ở Phù Diêu Tông.
Chiến đấu lần hai đã xong sau hai nén hương. Nhưng chấm dứt chiến đấu không phải mấy trận phía trước mà là trận thứ bảy thứ tám. Thực lực tương đối thấp đều chấm dứt chiến đấu trước, đây cũng nói rõ tàn khốc của chiến đấu giữa cường giả.
Ầm!
Sau nén nhang nữa, một chiêu của Văn Tường đánh bay Hoa Thiên Đao ra ngoài. Ngực Hoa Thiên Đao vốn bị xé rách, giờ đây một chiêu trực tiếp đánh Hoa Thiên Đao hộc máu, hôn mê, chiến đấu kết thúc.
Ào ào!
Bên ngoài sôi trào, Hoa Thiên Đao được bầu đứng đầu, hắn lại bị đánh bại? Văn Tường mạnh như vậy sao? Tuy Văn Tường có chiến giáp Đế Binh, nhưng rất nhiều người đều cảm thấy công kích của Hoa Thiên Đao hung mãnh hơn. Công kích chính là phòng ngự tốt nhất.
Ầm!
Gần như chiến trường khác đã xong, Đồ Ảnh chiến thắng người hạng sáu, thắng trận chiến này. Hiện tại chỉ còn lại tổ Đông Dã Ưng bất phân thắng bại. Thế lực hai người ngang nhau, chiến lực không khác biệt lắm, đều đánh thật cực khổ. Hai người đều bị thương nghiêm trọng, đang đấu ý chí, xem ai có thể kiên trì lâu hơn.
Lại trôi qua một nén hương, Đông Đã Ưng chiến thắng, vòng luận võ này kết thúc. Năm trận chiến đấu này, ngoài Lục Ly khiến người ta không thể tiếp nhận, còn lại đều thật hoàn hảo. Lục Ly thắng thật kỳ quái, giờ đây rất nhiều người vẫn chưa nghĩ thông suốt, Lục Ly thắng thế nào? Có phải hay không hai người Lục Ly và Viên Hoành đã thương nghị từ trước? Viên Hoành cố ý nhường!
- Nghỉ chiến một ngày!
Trưởng lão Nữ Thánh Tông cao giọng quát:
- Mặc kệ ngày sau là tình huống gì, thi đấu khiêu chiến bắt đầu, chư vị mau chóng khôi phục thương thế!
- Thời gian một ngày? Hoa Thiên Đao bị thương nặng như vậy, có thể khôi phục lại không?
- Đúng vậy, hiện tại hắn đã hôn mê rồi, đừng một ngày sau còn chưa tỉnh lại?
- Lưu Uân bị thương cũng thật nghiêm trọng, một ngày có thể khôi phục mấy thành chiến lực? Chuyện này thật tàn khốc!
- Không có biện pháp, luận võ này không khác gì chiến đấu chân thật, có đôi khi vận khí cũng là một bộ phận, ai bảo ngươi bị thương chứ?
Bốn phía nổi dậy nghị luận, một ngày này, rất nhiều người không rời khỏi, đều ở đây lặng lẽ chờ thi đấu khiêu chiến bắt đầu. Thi đấu khiêu chiến càng hấp dẫn, khiêu chiến càng kịch liệt và tàn khốc.
Lục Ly rất nhàn nhã, nội tâm hắn đã trầm tĩnh lại, hơn nữa có cảm giác có thể trả mọi giá lớn. Bởi vì chỉ cần được ngũ cường, vậy chung kết cuối cùng sẽ một trận định thắng thua, đến lúc đó cho dù bại lộ thân phận cũng không sao.
Một vài người trở về phòng nghỉ ngơi, Lục Ly ngồi xếp bằng trong lầu các lộ thiên tu luyện.