Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 3757 - Chương 3744: Thi Đấu Khiêu Chiến

Bất Diệt Long Đế Chương 3744: Thi đấu khiêu chiến

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Tuy rất nhiều người muốn hỏi chuyện nguyên lực của hắn, nhưng Ảnh Hậu đã không mở miệng, người còn lại cũng không tiện hỏi nhiều. Cho dù Lục Ly có nguyên lực thì sao? Cho dù do Phong lão ma truyền nguyên lực vào cơ thể hắn, vậy thì có sao?

Luận võ này vốn chỉ dựa vào chiến đấu bình thường, bất luận thủ đoạn gì, chỉ cần ngươi thắng là bản lĩnh của ngươi. Thế giới này vốn không công bằng. Đám người Văn Tường có Đế Binh. Đế Binh này vốn không thuộc bọn họ mà là gia tộc bọn họ ban cho. Về ý nghĩa nhất định, Lục Ly và Đế Binh cũng không khác nhau, đều là thủ đoạn gia tộc trưởng bối ban cho bọn họ.

Thời gian trôi qua rất nhanh, một ngày vốn thật ngắn, nhưng trong mắt mấy vạn quần chúng lại phi thường dài lâu. Đối với thất bại này, bọn họ cảm giác quá ngắn quá ngắn, bọn họ hận không thể tu luyện vài năm.

- Đã đến giờ, thi đấu khiêu chiến bắt đầu, mời tất cả người khiêu chiến và bị khiêu chiến vào bàn!

Trưởng lão Nữ Thánh Tông thét lên, thi đấu khiêu chiến rất cuộc bắt đầu. Người chữa thương trong tòa thành cũng đi rất, khiến rất nhiều người mừng như điên là… Hoa Thiên Đao đã tỉnh, hơn nữa thương thế dường như đã khỏe hơn bảy tám phần? Ít nhất mặt ngoài là như vậy.

- Xem ra Hoa gia đã trả giá lớn? Khẳng định đã luyện hóa một gốc thần dược thánh phẩm, nếu không không thể nào khôi phục nhanh như vậy!

- Đúng vậy, thương thế nặng như vậy, còn hôn mê! Chỉ cần một ngày đã khôi phục nhiều như vậy, đây khẳng định là luyện hóa thần dược thánh phẩm.

- Tài đại khí thô, thần dược như thế tương đương là một mạng người, lại luyện hóa như vậy!

- Ngươi không biết Hoa gia là gia tộc gì sao? Đối với Hoa gia, thanh danh quan trọng hơn mọi thứ. Nếu Hoa Thiên Đao không vào được năm hạng đầu, vậy thật dọa người.

Rất nhiều người cảm khái, càng thêm mong đợi thi đấu khiêu chiến tiếp theo. Rất nhiều người nhìn Lục Ly, muốn xem thử ai sẽ khiêu chiến hắn?

Trưởng lão Nữ Thánh Tông tuyên bố quy tắc, thi đấu khiêu chiến thay phiên chọn người. Nhưng không thể chọn người đã từng chiến đấu. Quy tắc chọn rất đơn giản, ai chiến bại trước thì chọn người trước.

Nói cách khác, Viên Hoành chọn người đầu tiên, Lưu Uẩn chọn người cuối cùng. Chiến bại trước, nghĩa là thực lực thấp nhất, Nữ Thánh Tông xem như đã chiếu cố, để kẻ yếu chọn trước…

Người thắng có Lục Ly, Văn Tường, Đông Dã Ưng, Đồ Ảnh, còn có một cong tử họ Vương. Người này đứng thứ tám, chiến lực không quá mạnh.

Viên Hoành không thể chọn Lục Ly, hắn tự nhiên không chút do dự lựa chọn Vương công tử. Tuy đám người Văn Tường trông có vẻ chưa khôi phục thương thế, nhưng Viên Hoành cũng tự hiểu, cho dù hai người này bị thương, hắn cũng không phải đối thủ. Chống lại Vương công tử, hắn còn có một cơ hội.

Người thứ hai chọn người là hạng bảy, hắn đối chiến với Vương công tử thất bại. Đám người Lục Ly nhìn hắn bằng ánh mắt nóng rực, hy vọng hắn chọn mình.

Chiến lực của người này yếu nhất, người này lựa chọn ai, không sai biệt đều tặng đối thủ thăng cấp.

- Ta chọn…

Người này chần chờ một chút, cuối cùng ánh mắt dừng trên người Văn Tường, hắn trầm quát:

- Ta chọn… Văn công tử!

Thần tình của đám người Lục Ly thất vọng, ngẫm lại cũng có thể lý giải. Người này chọn ai cũng thua, không bằng chọn Văn Tường, xem như hắn nợ nhân tình. Văn Tường là trọng tình trọng nghĩa nổi danh, còn là đệ tử phú hào siêu cấp, nhân tình này thật đáng giá.

Hoa Thiên Đao là bị đào thải thứ ba, ánh mắt hắn đảo qua ba người Lục Ly. Trên mặt Lục Ly lộ ra chua sót, hắn tin tưởng Hoa Thiên Đao khẳng định sẽ chọn hắn, bởi vì hắn là quả hồng mềm, dễ bóp nhất.

Quả nhiên, Hoa Thiên Đao trầm ngâm một lúc, nói:

- Ta chọn Phong Vô Định!

- Hay lắm!

Bốn phía trở nên náo nhiệt, Hoa Thiên Đao là cường giả hạng nhất bọn họ chọn, lần này xem Lục Ly thắng thế nào?

Lúc trước Hoa Thiên Đao bị thương rất lợi hại, đều trực tiếp hôn mê rồi, về sau đang chữa thương, cho nên hoàn toàn không biết chuyện Lục Ly và Viên Hoành chiến đấu.

Trong lòng hắn, Lục Ly là nhân vật nhỏ, lại cho hắn chiếm được tiện nghi? Hắn thoải mái có thể trấn áp Lục Ly, sau đó lại nhận hai trận khiêu chiến, vững vàng thăng cấp vào năm hạng đầu.

Vẻ mặt Lục Ly chua sót, hắn không muốn chống lại nhất là Hoa Thiên Đao, người này không phải mạnh bình thường, đại đa số phiếu bầu, người đứng đầu đều là hắn. Từ chỗ này có thể thấy được trình độ chiến lực của hắn bưu hãn đến thế nào. Người này có danh xưng kẻ điên chiến đấu, sau khi bị chọc giận sẽ không quản cái gì, cứ đâm đầu vào một chuyện.

- Mời chư vị vào bàn!

Trưởng lão Nữ Thánh Tông trầm quát, Lục Ly chỉ có thể thu hồi lại suy nghĩ, phóng vào một Luận Võ Trường, Hoa Thiên Đao cũng thét dài, vọt vào.

Sau khi vọt vào Luận Võ Trường. Lục Ly trước tiên rút đi, thối lui vào góc tiểu thế giới. Hắn phóng ra Bác Long Thuật và Thiên Giáp Thuật, ánh mắt nhìn chằm chằm Hoa Thiên Đao vọt đến.

Ngoại hình Hoa Thiên Đao thật anh vĩ, làn da hơi ngăm đen, càng thể hiện vẻ nam nhân, trên mặt hắn góc cạnh rõ ràng, giống như đao tước. Trong tay hắn xuất hiện một thanh chiến đao màu đen, trên lưỡi dao có văn lộ nhàn nhạt, trong thân đao phóng thích hơi thở thần bí mà cường đại.

- Đế Binh!

Đôi mắt Lục Ly hơi co rụt lại, hắn từng nhìn thấy Đế Binh này của Hoa Thiên Đao. Nhưng giờ đây, trực diện cảm ứng mới biết được khủng bố của Đế Binh này, ép tới hắn thở cũng khó khăn.

Hắn không phải không có Đế Binh, Thất Sắc Lục Ly Tháp chính là Đế Binh, nhưng đây không phải Đế Binh tính công kích, mà là Đế Binh loại phụ trợ. Chiến đao này thuộc loại công kích, khẳng định nhuộm vô số máu tươi, hơi thở rất bá đạo, giống như gió lạnh vào mùa đông, còn chưa thổi tới đã khiến người ta cảm giác được hàn ý.

Khí thế cả người Hoa Thiên Đao cũng như một thanh bảo kiếm rút khỏi vỏ, bộc lộ tài năng. Tuy hắn bởi vì thương thế còn chưa hoàn toàn khôi phục, cho nên khí nhược, nhưng vẫn giống như tòa núi lớn, khiến người ta cảm giác áp lực.

Ha ha ha!

Hoa Thiên Đao nâng cao trường đao, trầm quát:

- Phong Vô Định phải không? Ngươi tự mình nhận thua hay ta đánh ngươi chết khiếp, bị truyền tống ra ngoài?

- Ha hả!

Lục Ly cười lạnh, nói:

- Ngươi lầm tưởng rồi phải không?

Bình Luận (0)
Comment