Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Uy năng này ta sao cảm giác quen thuộc như vậy?
- Đây hình như là hơi thở của nguyên lực!
Trên khán đài bỗng nhiên bùng nổ, mấy vạn người từ đầu ít nhất một nửa đến xem chiến đấu của Lục Ly và Hoa Thiên Đao, bởi vì chiến đấu của người còn lại không có gì hấp dẫn, gần như không có gì bất ngờ. Rất nhiều người muốn xem Hoa Thiên Đao thăng cấp, muốn xem cường giả bọn họ bầu chọn hạng nhất tiến vào năm hạng đầu.
Trên khán đài có rất nhiều lĩnh chủ, bọn họ không hề xa lạ với nguyên lực, ngay từ đầu hơi kinh nghi bất định, nhưng sau đó càng ngày càng nhiều người tán thành, vô số người hoài nghi, rất nhanh tất cả mọi người xác định sát chiêu hiện giờ Lục Ly phóng thích ẩn chứa nguyên lực.
Nguyên lực là tượng trưng của Đế Cấp, đây là một loại lực căn nguyên của thế giới. Là căn nguyên thế giới dựng dục trong pháp giới, là lực lượng thuần túy nhất trong thiên địa.
Nguyên lực là giấc mộng cuối cùng của vô số võ giả. Bởi vì có được nguyên lực chẳng khác nào đột phá Đế Cấp, vượt qua thiên địa mới, trở thành tồn tại cường đại nhất thế giới này.
Lại không ngờ rằng, hôm nay bọn họ lại cảm ứng được hơi thở của nguyên lực trong sát chiêu của võ giả Ngũ Kiếp. Chuyện này không thể không làm người ta khiếp sợ, cũng khiến mọi người khó có thể tin nổi.
Bên ngoài chợt sôi trào, mấy vạn người cùng nhau nghị luận, giống như mấy con vịt chết kêu, khiến người ta choáng váng đầu óc. Đủ loại phân tích, đủ loạn dự đoán, đủ loại cảm khái, đủ âm mưu suy luận, thậm chí có người kêu gào Lục Ly làm bừa, hủy bỏ tư cách luận võ của hắn.
Nhóm Đế Cấp đã sớm biết, không ai bày tỏ điều gì, Ảnh Hậu cũng không bày tỏ cái gì, chỉ là thần niệm tập trung vào Lục Ly, muốn dò la nguyên lực của Lục Ly xuất phát từ đâu? Có phải hay không thần thông Phong lão ma phóng thích, áp chế nguyên lực vào trong cơ thể Lục Ly.
Xoẹt xoẹt!
Hoa Thiên Đao cũng phản ứng lại, chiến đao của hắn đột nhiên bổ phía trước, một cơn lốc xoáy ngưng tụ hình thành, lập tức phóng đến đao mang của Lục Ly.
Đồng thời hắn bổ ra một đao như tia chớp, một đao khí màu đen phóng ra, một bàn tay hắn chợt lóe lên một miếng ngọc thuẫn. Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm đao mang trong lòng bàn tay, đổ mồ hôi, đây là công kích nguyên lực phóng thích.
Vù vù!
Lốc xoáy gào thét đi, va chạm với đao mang của Lục Ly, không có gì ngoài ý muốn, lốc xoáy này trực tiếp vỡ tan. Sát chiêu cường đại này dưới công kich đao mang nhìn như bình thường của Lục Ly, yếu đến đáng thương, dễ dàng bị đánh tan.
Uy năng đao mang yếu dần, tiếp tục bay về trước, va chạm với đao khí màu đen Hoa Thiên Đao phóng thích. Ban đầu Vô Vọng Thần Phù của Lục Ly dung hợp đao mang, bị đao khí màu đen dễ dàng mài mòn, hiện tại phong thủy lưu chuyển, đao khí màu đen dễ dàng bị hủy, đao mang chỉ yếu đi một chút, tiếp tục lấy tốc độ khủng bố bổ đến Hoa Thiên Đao.
Vù!
Hoa Thiên Đao cầm tấm chắn sáng, phóng xuất ra thần quang rạng rỡ, rất nhanh biến lớn lên, chắn phía trước Hoa Thiên Đao, đao mang màu trắng hung hăng bổ lên tấm chắn.
Ầm!
Trên ngọc thuẫn này đầy thần văn, hơn nữa mặt trên còn có hơi thở cổ xưa, rõ ràng là một kiện cổ bảo, nhưng dưới đao mang của Lục Ly, căn bản không ngăn được, nháy mắt bị phá hủy, hóa thành bột mịn.
Nhưng sau khi đao khí này phá vỡ tấm chắn, gần như đã biến mất, cuối cùng bổ lên chiến giáp của Hoa Thiên Đao, nhưng không cách nào xé rách chiến giáp của Hoa Thiên Đao.
Vù vù!
Hoa Thiên Đao thở phào một hơi, áp xuống ngụm máu trong yết hầu, hắn phóng ra hai sát chiêu, còn dùng một ngọc thuẫn, ba tầng phòng hộ mà chỉ có thể ngăn chặn được công kích của Lục Ly, có thể thấy được nguyên lực này bá đạo cỡ nào?
- Đợi lát nữa ta phải chắn thế nào?
Sắc mặt Hoa Thiên Đao trở nên ngưng trọng, hắn rút đi rất nhanh, vừa suy nghĩ. Lục Ly bên kia lại vận chuyển nguyên lực đến hai chân, điều này khiến tốc độ hắn nhất thời bạo tăng, hóa thành lưu quang đuổi theo Hoa Thiên Đao.
Dù sao giờ đây đã bại lộ, hắn cũng không quan tâm nữa, chỉ bằng nguyên lực còn không ai có thể xác định thân phận của hắn. Dù sao ngoài Thiên Đế Tông, người bình thường đều không biết chuyện hắn ngưng tụ pháp giới.
Cho nên hiện tại hắn không kiêng nể gì, trong pháp giới nguyên lực có gần vạn dòng, nói cách khác, hắn có thể phóng thích gần vạn lần công kích, đủ hắn dùng thật lâu.
Sau khi hắn kéo gần khoảng cách với Hoa Thiên Đao, chiến đao trong tay liên tục bổ ra hai đao, trái phải phân biệt một đao, che lại lộ tuyến Hoa Thiên Đao tránh né. Hai đao này đồng dạng dung hợp nguyên lực, uy lực và tốc độ đều thật dọa người.
Mẹ nó!
Hoa Thiên Đao chửi ầm lên, hắn vốn hơi chần chờ, giờ đây cũng không dám chần chờ. Đầu tiên hắn bổ ra hai đao, phóng ra hai luồng đao khí màu đen, phân biệt công kích Lục Ly, sau đó hắn lấy ra một kiện pháp khí. Pháp khí này là một vị lão tổ cho hắn hộ thân, lão tổ kia dặn dò hắn, nếu không phải nguy cơ trí mạng thì không cần dùng, bởi vì pháp khí là lão tổ kia hao phí mấy vạn năm mới luyện chế ra, nếu hư hỏng thì sẽ không còn nữa.
Đó là một hạt châu trong suốt, sau khi Hoa Thiên Đao truyền thần lực vào, hạt châu này lớn lên. Bên trong xuất hiện một lỗ nhỏ, thân thể Hoa Thiên Đao chui vào trong lỗ nhỏ, tiến vào trong hạt châu bán trong suốt kia.
Ầm ầm!
Hai đao mang đánh trúng hai luồng đao khí, hai luồng đao khí mài mòn vô thanh vô tức, đao mang tiếp tục oanh kích, lần lượt đánh rung hạt châu trong suốt kia.
Ầm!
Hạt châu bị đánh bay ra ngoài, phía trên hào quang vạn trượng, nhưng nháy mắt hào quang yếu đi, bị đánh bay thật mạnh ra ngoài. Khiến Lục Ly rất kinh ngạc là hạt châu lại không bị nổ?
- Đây là bảo vật gì? Chẳng lẽ là Đế Binh?
Nội tâm Lục Ly cả kinh, nếu là Đế Binh, vậy thì phiền toái lớn rồi, hắn khẳng định không thể phá vỡ Đế Binh. Nhưng hắn cảm ứng thử, phát hiện cũng không có hơi thở độc hữu của Đế Binh, xem ra là một kiện trọng bảo.
- Ta xem thử hạt châu này của ngươi có thể ngăn cản bao nhiêu công kích của ta?