Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đông… đông…
Lục Ly rốt cục đàn xong, chỉ còn tiếng dư âm lượn lờ, khiến rất nhiều người xung quanh đều im lặng. Thẳng đến khai Ảnh Hậu cảm khái, vô số người mới tỉnh ngộ, Ảnh Hậu nói:
- Cầm hay, khúc hay! Phong Vô Định, nổi bật nhất hôm nay chính là ngươi!
Rất nhiều người lặng yên lau nước mắt, đều vỗ tay phụ họa. Ánh mắt vô số nữ tử nhìn Lục Ly lại càng nóng rự, giống như Lục Ly biến thành tri âm của các nàng, xúc động chỗ mềm mại nhất trong nội tâm của nàng.
- Quả thật nổi bật nhất!
Văn Tường tỏ vẻ khâm phục nói:
- Về phương diện tài nghệ, Văn mỗ cam bái hạ phong, cầm khúc của Phong công tử là khúc động lòng người, xúc động lòng người nhất Văn mỗ từng nghe.
Rất nhiều người đều gật đầu, một ít mỹ nhân, bao gồm mấy Đế Cấp đều đánh giá rất cao. Ảnh Hậu càng nhìn Lục Ly càng thuận mắt, năm đó nàng thiếu chút nữa ở bên lão tổ của Phong Vô Định, đáng tiếc lão tổ Phong Vô Định kiệt ngạo bất tuân, không muốn bị Nữ Thánh Tông giới hạn, cuối cùng hai người hữu duyên vô phận.
Hiện tại hậu đại tình nhân cũ đến đây, còn ưu tú như lão tổ Phong Vô Định năm đó. Ảnh Hậu như nhìn thấy bóng dáng vị lão tổ Phong Vô Định trên người Lục Ly, yêu ai yêu cả đường đi, tự nhiên nhìn Lục Ly bằng cặp mắt khác xưa.
Ảnh Hậu cũng ban cho Lục Ly mấy viên đan dược, đều là đan dược đỉnh cấp Nữ Thánh Tông. Điều này khiến trong mắt Hoa Thiên Đao và Đông Dã Ưng bốc lửa, thầm hận không thôi.
Yến hội đã kết thúc, nhóm Đế Cấp dẫn đầu rời đi. Một đám trưởng lão cũng rơi đi, khi Lục Ly chuẩn bị cáo từ, Ảnh Hậu gọi lại hắn.
Lục Linh liếc mắt nhìn Lục Ly thật sâu, chờ mọi người rời đi, Ảnh Hậu mới cười trong suốt nói:
- Vô Định, ta thật tò mò, nguyên lực của ngươi là từ đâu ra?
Còn lại không dễ hỏi, Ảnh Hậu cũng không có quá nhiều cố kỵ, trực tiếp hỏi.
Lục Ly chần chờ, việc này nên giải thích thế nào? Ảnh Hậu cũng không phải người bình thường, cũng không dễ lừa gạt. Hắn chần chờ như vậy, Ảnh Hậu liền cười khẽ, nói:
- Thế nào? Lão tổ ngươi dặn dò ngươi không thể truyền ra ngoài?
- Lão tổ?
Nội tâm Lục Ly chấn động, sau đó lập tức phản ứng lại, cười khổ nói:
- Ảnh Hậu thứ lỗi, lão tổ quả thật từng dặn dò, một số việc… không nên truyền ra ngoài.
- Ha hả!
Ảnh Hậu nở nụ cười, vẻ đạp sang trọng, quý khí bức người, nàng nói:
- Vậy lão tổ ngươi có nói ta không phải là… người ngoài không?
Ảnh Hậu có chút quan hệ với lão tổ Phong Vô định, chuyện này Lục Ly đã sớm đoán ra, hai người rất có thể là tình nhân cũ. Cho nên Lục Ly lập tức tươi cười, nói:
- Đây là đương nhiên, Ảnh Hậu sao có thể là người ngoài? Người đừng nói, ta vừa gặp người đã có cảm giác thân thiết, cảm giác như tổ nãi nãi của ta…
- Tiểu hoạt đầu ngươi, miệng lưỡi thật biết ăn nói!
Vẻ từ ái trên mặt Ảnh Hậu càng thêm nồng đậm, nàng nâng ly trà trên tay, nói:
- Ngươi cố gắng đi, tranh thủ được hạng nhất, nếu có thể được hạng nhất, ta tặng ngươi một kiện Đế Binh.
- Hả?
Lục Ly không ngờ nhận được kinh hỉ ngoài ý muốn. Hắn vội vàng đứng dậy, bái tạ nói:
- Đa tạ Ảnh Hậu, trở về ta nhất định nói lại với lão tổ, Ảnh Hậu đối với ta thật tốt, sau này để lão tổ tự mình đến đây bái tạ.
Ha ha ha!
Ảnh Hậu cười ha hả, cười đến xinh đẹp, quên chuyện muốn hỏi Lục Ly lúc trước. Nhưng Lục Ly nói như vậy, Ảnh Hậu sẽ tự cho rằng nguyên lực của Lục Ly là do lão tổ Phong Vô Định nhúng tay vào.
Ảnh Hậu phất tay, Lục Ly bái lạy rồi rời đi. Trở về trong tòa thành của mình, trên trán hắn đầy mồ hôi. Trong mắt hắn có ưu sầu nhàn nhạt, nếu thân phận hắn bại lộ, Ảnh Hậu có phải sẽ thẹn quá hóa giận không? Đến lúc đó, hắn sẽ không có ngày sống tử tế.
- Mặc kệ đi!
Lục Ly lắc đầu, suy nghĩ nhiều cũng không có kết quả, vẫn là được hạng nhất ở trận chung kết rồi nói sau. Nếu ngay cả hạng nhất cũng không đoạt được, vậy thân phận không bại lộ thì cũng vô dụng.
- Không biết Ngôn Tổ ở đâu?
Lục Ly nhớ tới một sự kiện, nếu hắn không thể thông qua con đường bình thường mang đi Lục Linh và Tượng Linh Lung, vậy chỉ có thể binh hành hiểm chiêu. Cũng không biết Ngôn Tổ và Hồ gai đã nghĩ ra đường lui tốt nhất chưa? Nơi này là Nữ Thánh Tông, nếu không may, các nàng sẽ bắt giải thích tại chỗ.
Thời gian một tháng rất nhanh trôi qua, trong khoảng thời gian này rất nhiều người đến mở tiệc chiêu đãi Lục Ly. Nhưng Lục Ly không đi lần nào, thậm chí Tượng Linh Lung và Lục Linh mở tiệc chiêu đãi hắn cũng không đi, bởi vì hắn căn bản không biết, vẫn luôn bế quan tu luyện.
Cho dù hắn biết ắt hẳn cũng sẽ không đi, tránh bại lộ thân phận, chỉ cần được hạng nhất, cầu hôn hai người, sau đó mang hai người rời đi, có thể chậm rãi ôn chuyện, không vội ngay lúc này.
Ngày tổng chung kết, Hoa Dương Phong càng thêm náo nhiệt, trên khán đài, số người ngồi đạt ít nhất mười vạn người. Trưởng lão các gia tộc đến cũng càng nhiều, Đế Cấp, tính thêm của Nữ Thánh Tông đạt hơn hai mươi người, thịnh thế như vậy chưa từng có.
Khi đám người Hoa Thiên Đao đi đến Luận Võ Trường, nhìn thấy toàn trường tấp nập người đến, đều cảm thấy hơi áp lực. Nhiều người như vậy xem luận võ, nếu có thể thắng liên tục, ít nhất lấy ba hạng đầu là vinh quang. Nếu luận võ thất bại, được hạng tư hạng năm, vậy cũng là chuyện tình thật mất mặt.
Đương nhiên.
Kỳ thật năm người bọn họ bất luận thắng thua đều đã danh dương thiên hạ rồi. Nữ Thánh Tông dán thông báo thông cáo thiên hạ.
Phong Vô Định chân chính chưa từng đến luận võ, cũng đã danh dương tứ hải, không thể không nói rất buồn cười.
Có lẽ…
Phong Vô Định chân chính có lẽ đã nhận được tin tức, giờ đây đang cảm giác kỳ quái, tự hỏi thế gian này có người cùng tên với hắn mà còn có thiên tư chiến lực phi phàm như vậy?
- Mọi người im lặng!
Trưởng lão Nữ Thánh tông hai tay áp xuống, dùng thần lực hô hào, thanh âm rất lớn, thanh âm huyên náo bốn phía nhất thời biến mất, trưởng lão Nữ Thánh Tông nói:
- Hoa Dương Luận đạo trải qua mấy trận so đấu, đã xuất hiện ba mươi hạng đầu, mười hạng đầu, năm hạng đầu.