Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Kỳ thật trọng lực Lục Ly chịu đựng không ít hơn mọi người, nhưng thân thể Lục Ly tương đối cường đại, mặt khác thần văn công kích hắn kích động rất ít. Người còn lại gần như đi hai ba bước sẽ gây ra công kích thần văn, còn thường xuyên bị thương, không thể không ngừng lại dưỡng thương. Lục Ly liên tục chạy lên trên, đuổi theo cũng rất đơn giản…
Hai người Văn Tường và Hoa Thiên Đao đã leo lên chín ngàn bậc thạch thê, Văn Tường đã bước lên chín ngàn hai trăm bậc thang. Hoa Thiên Đao mới bước lên chín ngàn bậc. Đông Dã Ưng hạng ba, hơn tám ngàn tám trăm bậc. Đồ Ảnh ở sau cùng, hơn tám ngàn năm trăm bậc.
Đồ Ảnh giờ đây thậm chí cũng không muốn đi nữa, dù sao Lục Ly sắp đuổi kịp rồi, hắn leo lên có ý nghĩa gì? Còn phải chịu khổ chịu tội.
Nhưng bên ngoài đang có mười vạn người nhìn, Đồ Ảnh cũng không thể trực tiếp nhận thua, chỉ có thể cắn răng tiếp tục leo lên trước.
Lục Ly đi đến tám ngàn bậc thì ngừng lại, hắn ngồi xếp bằng, lấy ra mỹ thực rượu ngon thưởng thức. Lần này đối với hắn không có áp lực quá lớn, chỉ cần về sau không xảy ra vấn đề gì, đạt hạng nhất cũng thật chắc chắn.
- Đông Dã Ưng, ngươi bố trí ở phía sau đi. Nếu ta bố trí, ngươi đi lên sẽ khó khăn!
Hoa Thiên Đao truyền âm cho Đông Dã Ưng. Bụi mù của Đông Dã Ưng không tồi, còn có thần lực ăn mòn, Lục Ly không có thần lực, xem hắn giải quyết thế nào?
- Này không tốt lắm? Đồ Ảnh công tử còn đang ở phía sau!
Đông Dã Ưng chần chờ một chút, truyền âm nói, Hoa Thiên Đao lại cười lạnh, nói:
- Đồ Ảnh đã bỏ cuộc rồi, có lẽ rất nhanh sẽ bị Phong Vô Định đuổi kịp, vậy thì có sau đâu? Nếu ngươi không bố trí, ta sẽ động thủ.
- Đừng!
Đông Dã Ưng vội vàng truyền âm nói, Hoa Thiên Đao nếu bố trí sẽ ảnh hưởng hắn, trừ phi Lục Ly vượt qua hắn. Hắn tiếp tục leo lên, vừa vung ra bụi mùi. Bụi mù vô thanh vô tức rơi trên mặt đất, bao trùm toàn bộ thạch thê.
- Giết…
Đồ Ảnh tra xét thấy mờ ám của Đông Dã Ưng, nhất thời vẻ mặt tức giận, hắn còn đang ở phía sau, Đông Dã Ưng này muốn hại hắn luôn sao.
- Quên đi!
Đồ Ảnh bất đắc dĩ thở dài, dù sao hắn cũng không được ba hạng đầu, chỉ có mệnh đạt hạng chót, chỉ trong chốc lát, Lục Ly sẽ vượt qua hắn, đến lúc đó để Lục Ly phá giải đi.
Mặc dù Lục Ly đang ăn uống thản nhiên, kỳ thật vẫn chú ý mọi người, hắn hơi nheo mày, thật không cho là đúng. Loại thủ đoạn này của Đông Dã Ưng hắn cũng biết, bụi mùi vô sắc vô hình, nếu va chạm vào, bụi mùi sẽ tiến vào trong cơ thể theo lỗ chân lông, rất nhanh ăn mòn thần lực.
Nhưng mà, hắn có thần lực không?
Trong kinh mạch hiện tại của hắn không có thần lực, trong thần đan cũng không có, chỉ có trong huyệt đạo có thần lực. Quan trọng nhất hiện tại hắn không có thần lực, hoàn toàn dựa vào thân thể leo lên, công kích cũng dựa vào nguyên lực, cho nên, bụi mù gần như không có hiệu quả với hắn.
Hắn nghỉ ngơi một giờ, tiếp tục leo lên như điên. Trọng lực này đối với người khác rất cường đại, đối với hắn thì còn tốt, chỉ cần có thể chống lại công kích của Nữ Đế Phong, việc còn lại đều không sao.
- Phía trước chủ nhân có thần văn, ngươi phải liên tục đi lên mười bậc!
- Phía trước chủ nhân có thần văn, ngươi tốt nhất đi theo sườn núi, như vậy sẽ không khuấy động thần văn. Nhưng trọng lực sẽ càng khủng bố khi ngươi đi lên sườn núi, tốc độ phải nhanh lên!
- Chủ nhân, cẩn thận, thiên lôi đến đây!
- Chủ nhân, phía trước có công kích địa hỏa, sau khi ngươi đi lên lập tức lui ra, sau đó tiếp tục tiến lên trên. Địa hỏa sắp xuất hiện rồi, ngươi có thể xuyên qua thật nhanh.
Huyết Linh Nhi không ngừng truyền âm, Lục Ly dựa theo truyền âm của Huyết Linh Nhi, rất nhanh đi về trước, sau ba canh giờ, hắn vượt qua Đồ Ảnh. Khi tiếp cận Đồ Ảnh, hắn âm thầm đề phòng, phòng ngừa Đồ Ảnh đánh lén hắn. Nếu hắn bị oanh kích trực tiếp, sẽ thật lãng phí thời gian.
Cũng may Đồ Ảnh thật biết điều, cũng không làm ra hành động lưỡng bại câu thương. Khi Lục Ly vượt qua, hắn còn chắp tay nói:
- Phong công tử, bội phục bội phục, Nữ Đế Phong này đối với ngươi như đi trên đất bằng.
Đồ Ảnh cũng không chút biến sắc, Lục Ly chắp tay đáp lễ, nói:
- Thật hổ thẹn, chỉ là tìm ra bí quyết, hay là Đồ công tử tiến lên cùng ta đi? Ta mang ngươi cùng đi.
- Hả?
Trên mặt Đồ Ảnh hiện lên vẻ vui mừng, sau đó cười khổ lắc đầu nói:
- Quên đi, Phong công tử đi trước đi, ta tự mình chậm rãi đi.
Không có chuyện gì ra vẻ nịnh bợ, hẳn không phải chuyện tốt.
Đồ Ảnh hiểu được Lục Ly thành tâm thành ý muốn dẫn hắn đi, mục đích muốn hắn đạt hạng hai, đào thải hai người Hoa Thiên Đao và Đông Dã Ưng.
Đối với Lục Ly, Hoa Thiên Đao và Đông Dã Ưng đều là kình địch, nhưng hắn không phải, chiến lực của hắn kém hơn hai người khác nhiều lắm, Lục Ly để Đồ Ảnh tiến vào ba hạng đầu, hắn sẽ càng thêm thoải mái.
Vấn đề nếu hắn đi lên như vậy, Hoa Thiên Đao và Đông Dã Ưng sẽ hận chết hắn, bởi vì hai người này sẽ trực tiếp bị đào thải. Dù sao hắn không được hạng nhất, vì sao phải đắc tội hai người?
Chiến lực của hắn và thế lực sau lưng hắn không thể nào so với Hoa Thiên Đao và Đông Dã Ưng. Trong lòng cao tầng Nữ Thánh Tông đều có tính toán, hắn có đạt ba hạng đầu hay không cũng không có ý nghĩa.
Cho nên hắn khẳng định sẽ không vì hư danh đắc tội Hoa Thiên Đao và Đông Dã Ưng. Nhất là tính cách bạo ngược của Hoa Thiên Đao, có thù tất báo, đắc tội hắn, về sau khẳng định xảy ra chuyện.
- Vậy ngươi chậm rãi đi thôi!
Lục Ly cười nhạt, cũng không khuyên nhủ nhiều, tiếp tục đi lên. Đông Dã Ưng phía trên tra xét thấy Lục Ly đuổi tới, bụi mù trong tay tát ra hết mức. Dù sao cường giả Nữ Thánh Tông cũng không ngăn trở, Lục Ly khẳng định cũng tra xét ra, hắn gần như không kiêng nể gì.
- Đông Dã huynh đệ!
Lục Ly ở phía dưới trầm quát:
- Đừng phóng độc, mười vạn ánh mắt đang nhìn chằm chằm kìa, ngươi cũng không sợ mất mặt? Độc này của ngươi không có hiệu quả gì với ta.