Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Năm người nghênh ngang, quang minh chính đại vào đây, Lục Ly còn không đeo mặt nạ, cứ thế dẫn theo bốn người rêu rao đi khắp nơi, tựa hồ sợ người khác không biết hắn.
Thiên hạ đổ dồn sự chú ý vào Hoa Dương luận đạo, Nữ Thánh Tông lại ở sát bên Đông Lâm hoàng triều, tin tức tự nhiên truyền cực nhanh. Toàn bộ đầu đuôi mọi chuyện ở bên kia sớm đã truyền ra.
Lục Ly vừa đến Đông Lâm Thành, tự nhiên dẫn đến vô số người vây xem, ai cũng muốn nhìn tên đệ tử Thiên Đế Tông danh mãn thiên hạ, gan lớn bằng trời, dám nhấn mặt Nữ Thánh Tông xuống đất để chà xát này rốt cục có phải ba đầu sáu tay hay không?
Ba ngày sau, Lục Ly một mực ở trong khách sạn, không bước qua cửa nửa bước, chuyện về Hoa Dương luận đạo cũng lấy tốc độ khủng khiếp truyền bá đi ra, đoán chừng rất nhanh sẽ truyền khắp toàn bộ Vô Tẫn Thần Khư. Trước kia thanh danh Lục Ly đã rất vang dội, lần này e là sẽ nổi tiếng khắp thiên hạ, cấp Đế bình thường đều không có được danh tiếng lớn như vậy.
Chẳng qua rất nhiều người không khỏi lo lắng, liệu thiên tài này có nửa đường chết yểu, thậm chí có thể về lại Thiên Đế Tông hay không?
Rốt cuộc lần này hắn đánh mặt Nữ Thánh Tông quá ác, làm loạn Hoa Dương luận đạo thì cũng thôi, lại còn bắt khiến Nữ Thánh Tông cúi đầu, Ảnh Hậu phải ra mặt đại biểu Nữ Thánh Tông, công khai tuyên bố trong ba năm không truy sát Lục Ly.
Nữ Thánh Tông không truy sát, không có nghĩa là thế lực còn lại không truy sát, không có nghĩa là cường giả muốn lấy lòng Nữ Thánh Tông không truy sát. Đệ tử Thiên Đế Tông thì đã sao? Chỉ cần giết chết mà không bị tra được, Thiên Đế Tông lại có thể làm sao?
Đây cũng là nguyên nhân khiến Lục Ly và Ngôn Tổ rêu dao vào ở trong Đông Lâm khách sạn như thế, hai người quang minh chính đại vào đây, cường giả nào muốn tấn công bọn hắn đều phải cân nhắc một phen.
Ngoài mặt, Nữ Thánh Tông chắc chắn sẽ không động thủ, bằng không sẽ thất tín với thiên hạ. Cường giả khác cũng không dám động thủ ngay trước mặt mấy trăm vạn người trong thành, trừ phi hắn có thể chớp mắt chém giết Ngôn Tổ, đồng thời đồ sát sạch sẽ mấy trăm vạn người trong thành, đảm bảo tin tức không lộ đi ra.
Ở chỗ này Hồ gia có một phân đà bí mật, hiện tại chính đang toàn lực bố trí Vực môn để truyền tống tới trong Cổ Nguyệt hoàng triều nằm ở trung bộ Vô Tẫn Thần Khư. Phía Cổ Nguyệt hoàng triều cũng đã sớm bắt đầu bố trí Vực môn, chờ bọn hắn truyền tống đi qua, đoán chừng Vực môn bên kia cũng bố trí xong, khi ấy lại một hơi truyền tống đi Thiên Đế Thành.
Chỉ cần về lại Thiên Đế Thành, chúng nhân liền triệt để an toàn, ai dám đi Thiên Đế Thành giết người? Ai có năng lực dám đi Thiên Đế Thành giết người?
Mấy ngày này Lục Ly không có thời gian rảnh đi trao đổi với Lục Linh Tượng Linh Lung, hắn và Ngôn Tổ ở chung một phòng, ba người Lục Linh ở chung một phòng, chỉ dặn một câu, nói hết thảy đợi đến Thiên Đế Thành lại nói.
Lục Ly biết mình đang chơi với lửa, nhưng không chơi với lửa thì làm sao có thể mang đi Lục Linh và Tượng Linh Lung? Giờ đã là kết cục viên mãn nhất, chỉ phải xem có thể an toàn về lại Thiên Đế Thành hay không.
Phía ám bảo truyền đến tin tức, nói còn một ngày nữa Vực môn sẽ được bố trí xong, phía Cổ Nguyệt hoàng triều cũng tương tự, mấy người Ngôn Tổ đều rất an tâm.
Lục Linh và Tượng Linh Lung lại có chút lo lắng, các nàng hiểu rất rõ cao tầng Nữ Thánh Tông, đó chính là một đám bà điên, một đám nữ nhân biến thái, tính cách vặn vẹo. Các nàng một mực mưu đồ xưng bá toàn bộ Vô Tẫn Thần Khư, giết sạch hết thảy nam tử phụ lòng trong thiên hạ, để nữ nhân nắm giữ quyền nói chuyện tuyệt đối trên thế giới này.
Vì mục tiêu đó, các nàng đời đời tiếp bước nhau, tre già măng mọc, hi sinh hạnh phúc của vô số nữ đệ tử, biến càng nhiều nữ đệ tử thành người điên. Hoặc là chết đi, hoặc là biến thành một đám bà điên giống các nàng.
Giờ Lục Ly khiến uy danh Nữ Thánh Tông tổn hại, bằng với đánh mặt tất cả đám bà điên cả, đám người đó há có thể không trả thù? Há có thể để các nàng bình yên về lại Thiên Đế Tông?
Chỉ là các nàng có thể làm sao?
Hiện tại bên người Lục Ly có cấp Đế cùng theo, còn có trọn một bộ kế hoạch hoàn chỉnh, các nàng lo lắng cũng vô dụng, chỉ đành nghe theo Lục Ly bố trí, nghe theo mệnh trời.
Ngô Thiên Vũ là người kinh hoảng nhất, mấy ngày nay nàng đều sống trong sợ hãi, nàng không muốn theo Lục Ly đi Thiên Đế Tông, cũng không dám chạy trốn, sợ sau đó sẽ bị Nữ Thánh Tông đuổi giết. Nàng chỉ biết sống ở trong sợ hãi, không biết phải làm sao.
Rất nhanh, lại một ngày trôi qua, cửa phòng Lục Ly và Ngôn Tổ mở ra, Lục Ly đi tới, gõ cửa, Tượng Linh Lung vội vàng đi mở cửa phòng.
Trên mặt Lục Ly thường trực ý cười như gió xuân, khiến Tượng Linh Lung và Lục Linh bất giác an tâm nhiều. Hắn cười nói:
- Chúng ta xuất phát.
- Được!
Tượng Linh Lung cười ngọt ngào, lúc này trong lòng nàng đột nhiên bình tĩnh dị thường, chỉ cần đi theo Lục Ly, dù có phải xuống Cửu U Hoàng Tuyền nàng đều không sao cả, chỉ cần được đi chung với Lục Ly, có chết nàng cũng vừa lòng thỏa ý.
Ngô Thiên Vũ vội vàng sửa sang lại một phen, có chút thấp thỏm lo âu định đi theo, Lục Ly lại cười nói:
- Ngô tiểu thư, ngươi không cần đi theo chúng ta, từ giờ trở đi, ngươi tự do! Ngươi muốn đi đâu thì đi!
- Hả?
Ngô Thiên Vũ hơi ngớ, sau đó lại càng thêm sợ hãi, vội vàng nói:
- Lục công tử, Thiên Vũ đã làm sai điều gì ư? Nếu làm sai, ngài cứ trách phạt, ngài tuyệt đối đừng đuổi ta đi.
- Không có chuyện đó!
Lục Ly cười ôn hòa nói:
- Thực ra lần này ta tới tham gia Hoa Dương luận đạo là vì các nàng, ngươi chỉ là không cẩn thận dính vào thôi. Nữ Thánh Cổ trên người ngươi cũng được giải trừ, giờ ngươi đã khôi phục tự do, có thể đi bất kỳ đâu mà ngươi muốn.
Lúc nói chuyện, Lục Ly ôn nhu nhìn Lục Linh và Tượng Linh Lung, hai người cũng khẽ cười đáp lại. Lục Ly còn vươn tay dắt hai người, trên mặt Tượng Linh Lung lập tức hiện lên một mạt đỏ ửng, Lục Linh lại rất tự nhiên, không có vẻ gì là lúng túng.